Chương 1012: Gỡ nút thắt: tình viên mãn (3)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1102 chữ
- 2022-02-08 08:41:59
Cáp Tát Nhĩ là hy vọng sống sót duy nhất của Ba Căn lúc này, vì thế khi thấy sắc mặt của Cáp Tát Nhĩ vô cùng xấu, thậm chí ánh mắt còn lo8áng thoáng xuất hiện sát khí, gã bỗng cuống lên, muốn giải thích.
Ta chưa từng ngủ với ả đàn bà đó.
Hạ Sơ Thất nhìn gã3 với vẻ hứng thú.
Hạ Sơ Thất nhìn khuôn mặt âm hiểm của gã, nàng bỗng dưng kêu ngừng.
Ai thích nghe ngươi nói chứ? Triệu Thập Cửu, ra tay.
Lý Mạc, Cáp Tát Nhĩ và vài người biết chuyện khác đều ngớ người ra. Nàng dồn ép Ba Căn như thế chẳng phải là vì muốn moi móc điều gì từ trong miệng gã ư? Vì sao đã đến giờ phút này nàng lại không muốn cho Ba Căn nói nữa?
Gia, giao cho chàng đó.
Sao Triệu Tôn không biết nàng đang có suy nghĩ gì? Hắn nhìn Cáp Tát Nhĩ, sau đó hơi nheo mắt lại, rồi xoay sang nhìn Giáp Nhất, cất giọng nói lạnh lùng,
Kẻ này chặn đường, giết người của ta, vấy bẩn danh tiếng của ta, còn hại ta vào chỗ bất nghĩa… Giết!
Thuộc hạ tuân mệnh!
Ánh mắt Triệu Tôn lạnh lẽo,
Nên!
Hạ Sơ Thất nháy mắt, gật đầu với hắn,
Nói hay lắm.
Sau đó nàng lại nhìn Ba Căn,
Nghe thấy chưa, gia nhà ta nói, hạng cặn bã như ngươi nên giết quách đi cho rồi…
Nàng lùi lại, liếc nhìn Triệu Tôn.
Lục điện hạ, vốn dĩ ta không muốn nói ra chuyện xấu này đâu, nhưng ngươi cứ đòi ló đầu ra, vậy thì ta một đao9 giải quyết dứt điểm luôn nhé. Ngươi thật sự cho rằng không ai biết chuyện ở Nhữ Ninh năm xưa à? Rõ ràng ngươi đã ngủ với Lý Kiều, nhưng6 ngươi lại đổ trách nhiệm lên đầu biểu tỷ phu của ta, hại huynh ấy và biểu tỷ của ta mỗi người mỗi ngã, đau khổ cả đời, ngươi nói xem hạ5ng người cặn bã như ngươi...
Nàng ngừng lại, xoay đầu nhìn Triệu Tôn, cười tủm tỉm.
Triệu Thập Cửu, hạng cặn bã như vậy có nên giết không?
Nàng ngăn gã lại, tất nhiên là có ẩn ý sâu xa.
Lúc đầu gã cuống quýt muốn nói, chưa chắc đã chịu nói thật.
Kích thích gã một phát, chắc gã sẽ không nói dối nữa đâu.
Ba Căn nhìn thấy bọn chúng giả chết, vờ như không nhìn thấy mình thì sợ mức mặt mũi xanh lè. Đường đường là Lục hoàng tử, khi quân Tấn giơ cung nhắm tới, gã lại giẫm lên mặt cỏ ướt chạy trối chết, suýt chút nữa còn ngã chổng vó, dáng vẻ vô cùng thảm hại.
Người đã quen làm mưa làm gió thì không thể chịu đựng được gió to sóng lớn, gã nhìn quân Tấn càng lúc càng đến gần, chân gã mền nhũn, nhìn Cáp Tát Nhĩ với thái độ gần như cầu xin.
Bát đệ, đệ nghe ta nói, ả ta đang nói bậy! Ta không làm, ta thật sự chưa bao giờ ngủ với Lý Kiều, càng không nghĩ đến sẽ đổ trách nhiệm lên đầu đệ…
Nàng hừ mũi, thấy Ba Căn nhìn mình vẻ mặt hung tợn thì nàng lại nghiêm mặt, liếc nhìn Triệu Tôn rồi nháy mắt,
Triệu Thập Cửu, hạng người này gian xảo lắm, chàng phải nhớ kĩ, hễ gã có một lời nào dối trá, chàng cứ sai người ra tay.
Triệu Tôn bày ra dáng vẻ còn nghiêm túc hơn cả nàng.
Ta giết người, nàng cứ yên tâm.
Ba Căn nghe thấy tiếng hô đồng thanh của Giáp Nhất, lão Mạnh và những người khác, rồi lại nhìn khuôn mặt lạnh không cảm xúc của Cáp Tát Nhĩ, con tim gã giật thót, cuống lên. Gã lùi về phía bụi cây, ra hiệu cho vài kẻ thân tín đến trợ giúp.
Nhưng
thầy bại tớ cụp đuôi
là một chân lý bất biến từ ngàn xưa.
Con người đều là giống loài ích kỷ, số người trung nghĩa cam tâm tình nguyện bỏ mạng vì gã lại không nhiều. Nơi đây, quân Tấn, người Ngột Lương Hãn, người Bắc Địch… đều không ưa Ba Căn, bọn thân tín của gã sao dám bước lên, hy sinh tính mạng của mình chứ?
Ta muốn nói!
Sống chết ngay phía trước, không ai có thể bình tĩnh, Ba Căn tái mặt, càng cuống cuồng hơn.
Không cần ngươi nói.
Giọng của Hạ Sơ Thất trở nên nghiêm túc,
Hừ, lòng ta rõ như gương, biết chắc đó là ngươi…
Không, Bát đệ, không phải ta, đệ nghe ta nói…
Ba Căn sốt ruột nhìn Cáp Tát Nhĩ, như đang nhìn một lá bùa giữ mạng, dáng vẻ tha thiết của gã suýt chút nữa đã làm Hạ Sơ Thất lộ tẩy.
Cáp Tát Nhĩ không trả lời, chỉ nhìn gã với ánh mắt lạnh lùng.
Ba Căn căng thẳng nuốt nước bọt, gã nghiến răng, sau đó liếc nhìn Lý Mạc đang đứng im bên cạnh Cáp Tát Nhĩ, rồi nịnh hót,
Chuyện năm xưa, ta cũng biết một ít, ta sẽ nói vậy…
Đợi đợi đợi đã…
Ặc…
Hạ Sơ Thất rũ mắt.
Nàng không dám nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của Triệu Tôn nữa, nếu không chắc chắn nàng sẽ phá lên cười. Không thể không nói, Triệu Thập Cửu đúng là ảnh đế trời sinh, tài biểu diễn còn cao siêu hơn cả nàng.
Mọi người đều im lặng, Ba Căn trở thành tiêu điểm. Tim gã đập thình thịch, nhìn từng mũi tên đang chĩa vào đầu mình, gã tuyệt vọng nhắm mắt lại, cánh môi vừa run, vừa nói với Cáp Tát Nhĩ:
Năm xưa khi ở Nhữ Ninh, vì mang ả đàn bà này về Cáp Lạp Hòa Lâm, ngươi đã liên lạc với bộ hạ cũ, chuyện này bị ta biết được nên đã cố ý đến gặp ngươi. Huynh đệ ta nhiều năm không gặp nhưng lại không hợp nhau, suýt chút nữa đã đánh nhau, ngươi vẫn còn nhớ chứ?
Khi đó, ta kiêng dè ngươi, từ lúc biết ngươi vào Nhữ Ninh, bèn sai người âm thầm bám theo ngươi…
Ngày hôm đó, chính mắt người của ta nhìn thấy ả đàn bà đó mua chuộc tiểu nhị đi Túy Âm Lâu mua rượu, cũng chính mắt nhìn thấy tiểu nhị bỏ thuốc vào trong rượu của ngươi… Tuy ta không ngăn cản nhưng lại không hề tham gia vào, càng không ngủ với ả Lý Kiều kia...
Hạ Sơ Thất hừ lạnh,
Ngươi vẫn đang nói dối!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.