Chương 1030: Thất thố sau cơn say (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1093 chữ
- 2022-02-08 08:42:24
Nếu đã là ngài thì muốn khinh bạc thì khinh bạc, muốn chiếm hại thì chiếm hời, ta không phản kháng đầu...
Triệu Tôn vốn đị8nh chọc nàng, nào có ném thật.
Thấy hai quầng mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần của nàng đã hiện màu thâm đen3, hắn không kìm được nhíu mày, đặt nàng lên giường rồi dùng ngón tay cái xoa nhẹ, đau lòng nói:
Cả đêm hôm qua không ngủ?9
Không.
Hạ Sơ Thất lắc đầu mạnh.
Nhưng mà A Thất à, chúng ta là phu thê, số tiền ăn cướp đó có phải cũng nên...
Triệu Tôn nghiêm túc quay người nàng lại, đè nàng xuống giường, ý là nếu nàng không chịu chia chiến lợi phẩm thì hắn sẽ xử lý nàng,
Ừm, A Thất cứ liệu mà làm đi.
A!
Hạ Sơ Thất sững sờ.
Nàng đang chọc ghẹo gia?
Bởi vì tân lang và tân nương đều ở trong phủ Tấn vương cho nên trên đội ngũ rước dâu cũng chỉ đi quanh con phố nơi phủ Tấn vương tọa lạc hai vòng.
Nhấc kiệu hoa lên đỉnh đầu, thổi sáo gảy đàn, dựa theo tập tục vượt qua ngưỡng cửa, bước qua chậu lửa, nghe người chủ hôn gửi lời chúc mừng...
A Thất suy nghĩ kĩ rồi chứ?
Hả?
Hạ Sơ Thất híp mắt cười nhìn hắn.
Chia ra là đúng, nhưng mà...
Triệu Tôn cúi đầu xuống, chăm chú nhìn nàng, trong đôi mắt đen láy như có ánh sáng lóe qua, thản nhiên nói,
Gia nghe nói nàng lừa gạt Trần Cảnh một số ngân lượng lớn...
Đáng thương quá, ngoan, nằm xuống chợp mắt một lúc đi.
Triệu Tôn nói xong li6ền kéo chăn đắp lên người nàng, nhưng Hạ Sơ Thất lại không để cho hắn đi, cẩn thận nhẹ nhàng kéo ống tay áo của hắn, tội n5ghiệp hỏi,
Gia, chàng cảm thấy thiếp đáng thương thật à?
Triệu Tôn gật đầu.
Nàng lại ngoan ngoãn chớp mắt,
Chàng cảm thấy thương thiếp thật à?
Triệu Tôn lại gật đầu.
Lật cuốn lịch xưa, Hạ Sơ Thất rất hài lòng.
Chữ hồn trong hôn lễ còn được định với nghĩa là hoàng hôn, nói cách khác, đội ngũ rước dâu phải đến khi hoàng hôn.
Pháo nổ đùng đoàng, nhạc lễ xốn xang vang đến tận mây xanh.
Trong đại sảnh lễ kết hôn nơi khách khứa tụ tập treo đầy lụa đỏ, thảm đỏ trải khắp sàn, tràn ngập bầu không khí vui mừng.
A!
Vậy thì đừng trách ta nhé.
Tuy nói hiện giờ đang đánh trận, cuộc sống có chút túng thiếu nhưng các món ăn trên bàn tiệc cũng được coi là phong phú, những thứ nên có trong nghi thức đại hôn đều đầy đủ, các tướng lĩnh quân Tần thoải mái ăn uống, nói cười không ngừng.
Trong bầu không khí hân hoan vui mừng đó, dường như không hề có cảm giác ngày mai sẽ phải hành quân đến huyện Bá chiến đấu.
Được rồi!
Gương mặt khổ sở của Hạ Sơ Thất đột nhiên thay đổi, tâm trạng ngay lập tức trở nên vui vẻ, vỗ vỗ vai hắn,
Sớm nghĩ như vậy chẳng phải là xong rồi sao? Thiếp là người tốt, vì không để chàng đau lòng nên thiếp sẽ thành toàn cho chàng, ngân lượng của buổi yến tiệc hôm nay, hai người chúng ta cùng chịu, mỗi người một nửa.
Như vậy mới giống phu thê yêu thương nhau chứ.
Triệu Tôn nhíu mày, chăm chú nhìn nàng.
Khi đến chính đường, Tinh Lam đội mũ phượng che khăn, lạy Hạ Đình Cán theo lễ nghĩa, thay đổi xưng hô thành cha, được coi như đã bái cao đường xong, sau đó liền theo bà mai và một cô nương tên là Ngân Tụ đi vào động phòng.
Đại hôn lễ đã thành.
Hẳn đem tất cả số tiền tích cóp được đưa cho nàng để làm sính lễ, chỉ thiếu mỗi việc bán cả quần lót để xin cưới vợ, số ngân lượng đó của hắn đâu rồi?
Xí!
Hạ Sơ Thất nhướng mày ngồi bật dậy, một ngón tay chọc lên ngực của hắn, giống như thích độ ẩm ấy nên nàng dứt khoát mò vào trong từ cổ áo hắn, đợi bàn tay lạnh ngắt chạm lên da thịt hắn, mới mỉm cười,
Xin lấy vợ không nên chi tiền à? Thiếp là tỷ tỷ của tân nương tử, bắt hắn đưa sính lễ chẳng phải là rất bình thường sao?
Ừm.
Ngày mồng bốn tháng mười là một ngày đẹp để động thổ, bốc mộ, cưới xin, tế bái, cầu tự, xuất hành...
Chọn được ngày không bằng gặp được ngày.
Làm sao bây giờ? Thiếp đã lấy rối, phải làm sao đây?
Lấy hay lắm.
A!
Trong phòng truyền đến từng tiếng hét mỗi lúc một cao hơn, còn hơn cả tiếng lợn kêu khi bị lên lò mổ.
Nhưng...
a ha ha.
Trịnh Nhị Bảo đang chuẩn bị dâng trà vào trong lại nghe thấy tiếng động
tuyến dâm giữa ban ngày
, thế là cậu ta liền dừng lại ở bên ngoài, lưỡng lự không biết nên vào hay lui ra, suy nghĩ một hồi lâu cuối cùng vẫn nhắm mắt, giậm chân quay người bỏ đi.
Nhưng lại không hề biết, Hạ Sơ Thất chỉ là đang bị người ta ấn trên giường cù lét.
Có lý.
Triệu Tôn bất ngờ tóm chặt lấy tay nàng, đầu ngón tay cào lòng bàn tay nàng khiến nàng ngứa phải thu tay lại, lúc này hắn mới nghiêm túc nói,
Người ngoài không biết nhưng gia lại hiểu rõ, A Thất nhận Tinh Lam làm muội muội chỉ là vì muốn lấy tiền của Trần Cảnh.
Ồ!
Hạ Sơ Thất muốn phủ nhận, nhưng lại mím chặt môi, mỉm cười,
Coi như chàng hiểu thiếp.
Im lặng một hồi, nàng hơi híp mắt lại, xảo quyệt liếc nhìn hắn, lại sà qua đó ôm lấy hắn,
Không thể không nói, gia của chúng ta quả nhiên anh minh thần võ, đến cả chuyện này cũng biết rõ.
Khi tân lang Trần Cảnh cưỡi ngựa đến trước cửa phủ Tấn vương thì trời đã sập tối, tên hầu nhỏ cầm theo đèn lông đỏ rực vừa đi phía trước dẫn đường vừa gào to, theo sự hướng dẫn của bà mai mà tuân thủ nghiêm ngặt các tập tục cưới hỏi.
Là thời kì chiến tranh nên đơn giản hóa mọi thứ.
Trên lễ đường, những vũ công đang múa hát tưng bừng.
Trên bàn tiệc cũng náo nhiệt vô cùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.