Chương 1032: Kế hoạch bắt đầu lộ rõ (2)


sau này ta sẽ ghép đổi hết cho Thập Thiên Can các ngươi.
Hai từ
ghép đôi
này dùng rất gượng gạo.

Giáp Nhất suy ngẫm, kh8uôn mặt say rượu ngay lập tức trở nên âm trầm, nhìn nàng chằm chằm,
Không cần vương phi bận tâm, duyên phận chưa đến, không cần 3cưỡng ép.

Duyên phận? Duyên phận là cái quái gì?
Bị gió lạnh thổi nên đầu óc Hạ Sơ Thất lại càng như choáng váng hơn.

9Nghĩ đến việc làm mối, nàng lại hưng phấn xoay quanh Giáp Nhất một vòng, tỉ mỉ nhìn hắn ta một lượt từ trên xuống dưới, giống như6 đang định giá thịt lợn bán ở trong chợ, hài lòng gật đầu.

Không đánh lại ta cũng đánh! Không đánh được chẳng lẽ ta không biết cắn chắc.
Hạ Sơ Thất bị rượu chi phối, gan hơn thường ngày, giọng nói cũng sắc bén hơn, nhào qua đó định đánh hắn ta.
Nhưng dưới mặt đất có tuyết, nàng bị trơn, mất kiểm soát ngã nhào, cắn phải ngực của Giáp Nhất.
Giáp Nhất không phản ứng kịp đã bị nàng cắn trúng.
Nàng quay lưng về phía Triệu Tôn, phát hiện mình cắn trúng khiến Giáp Nhất đơ người liền đắc ý cười khúc khích, chống ngực hắn ta muốn đẩy hắn ta ra, nhưng lịch sử luôn tương tự một cách khiến người ta ngạc nhiên, chân nàng bị trượt rồi ngã vào lòng Giáp Nhất một lần nữa.
Để không bị ngã, nàng theo phản xạ có điều kiện ôm chặt lấy hắn ta.

Ta nói này ông chủ Giáp, rốt cuộc ngươi có biết chịu đòn không thế?

Không biết.
Nhìn Triệu Tôn đang bước lại gần, cơ thể Giáp Nhất cứng đờ.

Vậy ta sẽ dạy cho ngươi tư thế chịu đòn chính xác.
Hạ Sơ Thất kéo lấy người của Giáp Nhất, còn chưa kịp dạy cho hắn thì đột nhiên ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng.
Rất quen thuộc, quen thuộc tới mức khiến nàng hết
hôn.
Hắn ta giật mình quay đầu lại, nhìn về phía người đang lại gần từ trong gió tuyết.

Điện hạ...?
.
Nếu Hạ Sơ Thất là một người bình thường thì nhất định có thể phát hiện ra Triệu Tôn ngay lập tức, nhưng nàng không nghe thấy, hơn thế còn uống rượu nữa.
Nàng há hốc miệng, quay đầu lại, nhìn người đàn ông đó như nhìn thấy ma.

Triệu Thập Cửu, sao chàng lại quay về thế?
Triệu Tôn đứng trong gió tuyết, ngũ quan rõ ràng sắc nét dưới ánh đèn lồng đỏ tràn ngập không khí vui mừng.
Hắn lặng lẽ nhìn hai người bọn họ, đôi mắt như đầm nước lạnh, không cảm xúc.

Không tồi, không tồi, không tồi...
Nàng vui vẻ, còn Giáp Nhấ5t lại rất bực mình.
Thấy nàng uống say, không tranh luận phải trái rõ ràng được, hắn ta mím chặt miệng, không chờ nàng nói xong đã hầm hầm quay người bỏ đi.

Này!
Hạ Sơ Thất bĩu môi, không vui trừng mắt nhìn hắn ta,
Ông chủ Giáp này, sao tính người giờ đây càng ngày càng khó chiều thể? Lẽ nào ngươi quên đã từng đồng ý với gia nhà ta chuyện gì rồi sao? Còn hứa với ta điều gì? Ngươi nói ngươi sẽ bảo vệ ta, bảo vệ không rời nửa bước, còn muốn mãi mãi trung thành với ta, nghe lời của ta...

Có sao?
Giáp Nhất nhướng mày.

Tất nhiên.
Hạ Sơ Thất trong trạng thái lơ mơ, nói mãi không ngừng,
Đó là một đêm không trăng gió lộng, tối đen đến mức không thể nhìn thấy năm đầu ngón tay, ánh chớp lập lờ, tiếng sấm rền vang...
Khi đó người đứng trước
mặt ta, ừm, ngươi nhớ kĩ lại đi.

Không nhớ nữa.
Giáp Nhất lạnh lùng nói.
Ông chủ Giáp, người thấy ta thành thật nên muốn bắt nạt hay là thiếu đòn hả?
Nàng dường như vô cùng tức giận, vừa nói vừa vung mạnh tay áo, khoa chân múa tay với Giáp Nhất, nhưng Giáp Nhất đã quá hiểu nàng, cho dù nàng uống rượu nhưng vẫn là Hạ Sơ Thất, căn bản chỉ là trêu đùa.
Hắn ta mất kiên nhân túm chặt bàn tay nàng, khuôn mặt u ám cúi gầm xuông.

Đã nói từ trước rồi, người không đánh lại ta.


Ha, đúng là phản rồi.
Trước đây ta không muốn ngươi bám lấy ta mãi, song người lại cứ không nghe, ngày nào cũng thấy đến mức chán luôn.
Bây giờ ta muốn người ở lại nói vài câu thôi mà ngươi cũng không chịu, cứ muốn rời đi.
Phiên bản mà bản thân Hạ Sơ Thất cảm nhận được là như thế này: Nàng muốn đánh Giáp Nhất nhưng trượt chân rồi ngã vào người hắn ta.
Và tất cả đều là do tự thể chịu đòn không chính xác của Giáp Nhất gây nên.
Còn phiên bản mà Triệu Tôn nhìn thấy lại là như thế này: Nàng và Giáp Nhất đang thì thầm nói chuyện gì đó, nàng giống như rất vui vẻ, cười đến nỗi hai vai rung lên, Giáp Nhất muốn bỏ đi, nàng đột nhiên tiến lên kéo hắn ta lại, đầu dán lên ngực hắn ta.

Hạ Sở!

Hắn ta kêu lên, chưa kịp đẩy nàng ra thì bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.
Tiếng bước chân ổn định, mạnh mẽ, rõ ràng rất nhẹ nhưng cứ như đang gõ vào trong ngực hắn ta.
Giáp Nhất vẫn muốn đi, nàng lại bổ nhào đến, ôm chặt lấy eo của hắn ta.

Tuy rằng không tin vào mắt mình, nhưng Triệu Tôn vẫn đứng lặng hồi lâu.

Tiếng gió nghẹn ngào trong im lặng.

Tuyết rơi trong tiếng thê lương.

Kim Tụ bị dọa, lúng túng không biết làm sao, hai hàm răng trên dưới gõ vào nhau cầm cập, suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.


Điện hạ, điện hạ...
Trên bàn tiệc, Triệu Tôn cũng đã uống không ít, có điều tửu lượng tốt hơn Hạ Sơ Thất rất nhiều, tuy ánh mắt không vui nhưng sắc mặt vẫn rất bình tĩnh...

Song, Giáp Nhất lại thấy hắn còn lạnh hơn cả bình thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.