Chương 1034: Kế hoạch bắt đầu lộ rõ (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1241 chữ
- 2022-02-08 08:42:19
Nhưng triều đình trên dưới đều biết ông ta là hoàng thân, mẫu thân thân sinh của ông ta là tỷ tỷ của Hồng Thái Đế, năm đó ông ta dốc sức đề b8ạt Triệu Tôn chỉ là vì giang sơn xã tắc của Nam Yến mà không hề có chút tư lợi nào.
Đến nay, Triệu Tôn tạo phản thì sẽ là kẻ đối đầu3 với triều đình.
Cứ như vậy, không ai đồng ý nhưng cũng chẳng ai phản bác.
Chỉ có những lão thần âm thầm than vãn, Nam Yến nguy rồi! Suy nghĩ của Lan Tử An và của mọi người đều giống nhau, thấy một kẻ lỗ mãng cầu thủ như cảnh Tam Hữu, trong lòng gã chỉ âm thầm cười khẩy.
Đúng, kéo dài.
Cảnh Tam Hữu gật đầu.
Nhìn y một lúc, tim Lan Tử An trầm xuống, đột nhiên muốn thu lại suy nghĩ trước đó.
Gã thấy Trần Đại Ngưu cũng thổ lỗ nóng tính nhưng trong thổ lỗ còn có cả
tinh tế
, Cảnh Tam Hữu này e là trong thô chỉ còn lại một chữ
lỗ
mà thôi.
Cảnh tướng quân, đại quân Tấn nghịch ít hôm nữa sẽ đi dọc theo đường Hùng Châu đến đây, không biết ngài có dự định gì?
Cảnh Tam Hữu ngồi trên vị trí chủ soái, áo khoác ngoài mới tinh đến một nếp nhăn cũng không có, trên gương mặt trẻ, mắt to mày rậm hiện ra vẻ kiêu căng đắc ý.
Quả nhiên không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, tên Cảnh Tam Hữu này lại là một kẻ đầy mưu kế.
Trước đó, gã giao chiến với Triệu Tôn, lý do đánh không được liền lui cũng chính vì một từ
kéo dài
, đây là cách duy nhất hiện nay mà gã có thể nghĩ ra được.
Tục ngữ có câu
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
, hai chữ
hiểu rõ
này, đôi khi còn hữu hiệu hơn xuất thiên binh vạn mã...
mà hai chữ
hiểu rõ
cũng có thể đặt lên người Cảnh Tam Hữu.
Từ Văn Long là một người công tư phân minh, nếu để ông ta dẫn binh, nhất định sẽ dốc toàn lực quyết tử chiến đấu vớ9i Triệu Tôn.
Các đại thần cho rằng chỉ có để Từ Văn Long dẫn binh, cộng thêm việc quân Nam nhiều hơn quân Tẩn mới có thể đàn áp được6 Triệu Tổn.
Cảnh Tam Hữu giống như nhìn thấu sự bất mãn và qua quýt của gã liền cười lớn, chuyển đề tài câu chuyện,
Có điều, tuy Triệu Tôn dũng mãnh, những suy cho cùng binh lực ít ỏi lại còn vội vã tiến công, cần tiền không có tiền, cần lương thực không có lương thực, cần quân tiếp viện không có quân tiếp viện, ngoại trừ việc sở hữu hỏa khí tinh xảo ra, hắn còn có gì khác? Nếu chiến sự kéo dài, sao hắn có thể qua nỗi đại quân Nam Yến của ta?
Lan Tử An hơi nheo mắt lại,
Ý ngài là?
Cảnh Tam Hữu cười nói,
Theo ý của ta, đối phó với Triệu Tôn chỉ có một từ để giải quyết, đó là kéo dài?
Kéo dài?
Lan Tử An nhíu mày.
Lan đại nhân, mười lăm vạn đại quân ở huyện Bá cũng chỉ kiên trì được bốn canh giờ đã lộ rõ thế thua, nay đến Hùng Châu, lòng quân ít bị ảnh hưởng, nếu lấy đá chọi đá với Triệu Tôn, chắc chắn sẽ không thể đánh dẹp được.
Thấy y nói những lời thừa thãi vô dụng, Lan Tử An mỉm cười.
Cảnh tướng quân nói có lý.
Nếu nói đến võ tướng của Nam Yến, ngoài Triệu Tôn ra, Trần Đại Ngưu là lợi hại nhất.
Không những thế, Trần Đại Ngưu còn vô cùng hiểu Triệu Tôn.
Tấu chương trắng xóa bay vào điện Chính Tâm.
Nhưng không ai có thể ngờ Triệu Miền Trạch trước giờ ôn hòa nghe ch5ính sự, kiên nhẫn tiếp nhận khuyên bảo của thần tử, lần này lại rất cố chấp, liên tục bác bỏ hàng tập tấu chương, khư khư cố chấp giao vị trí chủ soái cho Cảnh Tam Hữu và hạ chỉ nói, nếu ai quấy nhiều việc quan chính đại sự sẽ bị luận tội loạn đảng
Trước đó khi ta cùng hắn thảo luận binh pháp, đã từng cảm khái, khắp chốn thiên hạ, người nào có thể khống chế gót sắt của Tấn vương, người nào có thể ngăn cản sự chỉ huy của Tấn vương? Khi đó, Định An hẩu liền nói, muốn áp chế Tấn vương chỉ có một cách là kéo dài, nên ta mới thử xem.
Những lời trước đó ta nói đều là từ miệng của Định An hấu.
Lan Tử An bừng tỉnh ngộ.
Nhưng hôm nay nghe thấy một từ kéo dài, Lan mỗ không thể không nhìn Cảnh tướng quân với một cặp mắt khác, thất kính, thất kính!
Không sao.
Cảnh Tam Hữu cười xua tay, đột nhiên khựng lại,
Lan đại nhân, ngài nói xem, diệu kế này là ai đã nghĩ ra?
Lan Tử An sững sờ,
Là ai?
cảnh Tam Hữu cười lớn,
Định An hầu Trần Đại Ngưu.
Cái gì?
Lan Tử An mím chặt môi.
Cảnh Tam Hữu nhìn thấu sự hoài nghi trong lòng gã, cao giọng cười nói,
Ta và Định An hầu là huynh đệ, việc này có lẽ Lan đại nhân biết rõ.
Đúng như cảnh Tam Hữu nói, nếu lấy đá chọi đá, quân Nam không phải là đối thủ của quân Tấn, việc bọn chúng cần làm chính là kiên trì giữ trận chiến kéo dài, làm hao mòn sạch sẽ tiền của và lương thực của Triệu Tôn, lấy năng lực đảm bảo hậu cầu liên tục không ngừng nghỉ của Nam Yến để trì hoãn Triệu Tốn, chơi trò mèo vờn chuột với hắn trên đất Bắc này, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công.
Vừa nghĩ đến đây, khuôn mặt cứng đờ của Lan Tử An trở lại bình thường, chắp tay mỉm cười,
Thứ tội Lan mỗ nói thẳng, trước đó Lan mỗ cũng giống như những người khác, luôn cảm thấy cảnh tướng quân không có kinh nghiệm dẫn binh, sợ là không phải tướng tốt để chinh phạt phía Bắc.
Gã chợt hiểu ra tại sao Triệu Miên Trạch cứ làm theo ý mình mà sử dụng Cảnh Tam Hữu.
Thử suy nghĩ một hồi, thứ các thần tử có thể nghĩ tới, tất nhiên Triệu Miên Trạch cũng có thể nghĩ được, nhưng thứ các thần tử không nghĩ tới, hắn ta đã nghĩ trọn vẹn cả rồi.
Cảnh Tam Hữu hiểu rõ Trần Đại Ngưu, giống như Trần Đại Ngưu hiểu rõ Triệu Tôn.
Ha, thú vị!
Lan Tử An thản nhiên cười, đứng dậy rót thêm trà vào chén cho Cảnh Tam Hữu, giây phút ngước mắt lên, đáy mắt bỗng hiện lên ánh sáng,
Hoàng đế bệ hạ của chúng ta cũng chẳng phải là một người không biết bày
mưu lập kế.
Đúng vậy, đúng vậy.
Cảnh Tam Hữu cung tay đáp lễ, lại nhiệt tình bảo gã ngồi xuống, sau khi khen ngợi việc Triệu Miên Trạch thì bỗng đột nhiên hạ giọng xuống.
Lan đại nhân, bệ hạ còn có lời muốn ta truyền đạt.
Lan Tử An khẽ
ồ
một tiếng, im lặng nghe câu sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.