Chương 1082: Đường rợp bụi khói chiến tranh, chia ly mới biết trân trọng (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1217 chữ
- 2022-02-08 08:43:19
...
Nghe thấy gì chưa? Tấn vương về Âm Câu bị bọn khốn Cảnh Tam Hữu bao vây lại ở Linh Bích! Hổ xuống đồng bằng bị c8hó ức hiếp, đường đường là chiến thần Đại Yến, vậy mà lại rơi vào tình hình đó! Than ôi, đáng tiếc, đáng giận!
Trên chiếc b3àn giữa quán trà, một người đàn ông để râu quai nón đạp một chân trên ghế dài, nói năng hăng say, mặt mày phẫn nộ,
Quân Tẩn9 chúng ta đánh từ Thương Châu đến Linh Bích, dưới vó ngựa sắt, thi thể nằm rải rác khắp nơi, nhưng suy cho cùng cũng thiệt h6ại không ít, trời xa đất xa, lại không có viện binh, cũng chẳng có đường tiếp tế lương thực...
Giờ đây bị bao vây tạ5i Linh Bích, phía trước là đại doanh Kinh Kỳ quân Nam, sau lưng có đám truy binh của Cảnh Tam Hữu, thế chẳng khác nào bị người ta đóng cửa đánh tơi bời? Trước sau đều là địch, ta thấy quân Tần khó tránh khỏi kiếp nạn...
Gã kia chắc là một kẻ đam mê quân sự, gã nói rất hăng say, vô cùng hưng phấn, như thể mình đã tận mắt chứng kiến.
Còn Cáp Tát Nhĩ là thái tử Bắc Địch, không xét đến giang sơn xã tắc, chỉ cần nói đến chuyện hôn nhân thì y cũng chẳng thể nào làm chủ được.
Nếu không được hoàng đế ban hôn thì hai người họ rất khó danh chính ngôn thuận về với nhau.
Năm xưa khi Triệu Tôn khởi binh đánh xuống phía Nam, Hạ Sơ Thất đã từng hứa với Lý Mạc, đợi đến ngày xác định ngôi để vị, nàng sẽ rửa bạn cho Hàn quốc công và khôi phục danh hiệu quận chúa cho Lý Mạc, rồi bảo Triệu Tổn hạ chỉ bạn hôn.
Trong lúc mọi người đang bàn về chiến sự thì nàng đột nhiên lại đỡ eo, lặng lẽ tiến vào sảnh trong.
Một cô nương thanh tú tiến lên đón,
Bà chủ, sao vậy, có chuyện gì thế?
Người phụ nữ béo kia sầm mặt, nhìn nàng ta,
Tuyết Vũ, biểu tỷ đã về chưa?
Dương Tuyết Vũ hơi sửng sốt, nhìn sắc mặt của nàng,
Hôm qua Lệ Nương mới truyền tin đến, nói rằng Đại dương gia vốn dĩ sắp lên đường trở về thì lại nhận được tin của thái tử Cáp Tát Nhĩ, y nói Cáp Lạp Hòa Lâm mới nhận một lô hàng lông thú, bảo người qua đó lấy hàng...
A Thất, xảy ra chuyện gì vậy? Sắc mặt của người trông không được tốt lắm?
Người trong quán trà lúc thì thổn thức, lúc thì cảm thán, lúc thì lo lắng, trống ngực đập nhanh loạn xạ, tim treo lơ lửng, nhưng lại không ai chú ý đến một người phụ nữ béo mặt rỗ đang tựa người vào cửa sổ.
Nàng là bà chủ của quán trà này, thỉnh thoảng cũng sẽ châm nước pha trà cho khách, nhưng phần lớn thời gian nàng đều tìm một nơi dựa người, hệt như một con tằm ngủ đông.
Chắc là vì dung mạo không đẹp, người lại béo, phần lớn khách đến quán trà là đàn ông nên rất ít người để ý nàng.
Khi đêm đến, Lý mạc hoặc Dương Tuyết Vũ thi thoảng sẽ dẫn nàng lẻn vào trong phủ thăm Bảo Âm.
Con gái nàng đã bốn tuổi, cao hơn, lớn hơn rồi, khuôn mặt cũng xinh đẹp hơn, nhưng nàng lại không thể quang minh chính đại nói chuyện với con bé, nghe con bé gọi một tiếng
nương
.
Mỗi lần nàng xuất hiện luôn là lúc Bảo Âm đã ngủ say.
Lý Mạc nghe rồi chỉ cười không nói.
Nhưng Hạ Sơ Thất biết, nàng ta đang hi vọng, đang chờ mong.
Bắt đầu từ lúc quân Tấn khởi nghĩa, Lý Mạc bèn dùng danh nghĩa Cẩm Cung, góp vài chục vạn lượng bạc trắng cho quân Tấn.
Ngoài ra còn có ngựa tốt, lương thực, chăn bông và những vật tư quân sự khác...
Tất nhiên trong đó cũng không thể thiếu công lao của Cáp Tát Nhĩ.
Ví dụ số ngựa của kỵ binh quân Tấn đa số đều đến từ Mạc Bắc.
Nàng hiểu tốc độ hành động của Triệu Tôn, chắc chắn hẳn sẽ cử người đến trước nàng.
Chỉ cần nàng về lại phủ Tấn vương thì sẽ không thể trốn đi được nữa.
Vì thế, nàng không làm theo lối tư duy quán tính mà tìm đến điểm liên lạc bí mật của Cẩm Cung, từ đó tìm được Lý Mạc, ở lại nơi cách phủ Tấn vương không xa.
Nàng mỉm cười, không hề có bất kì cảm xúc lo lắng nào trên khuôn mặt.
Đến khi đêm xuống, quán trà đóng cửa, sau khi khép lại cánh cửa cuối cùng, nàng mới thay một bộ quần áo thoải mái, dẫn theo Dương Tuyết Vũ, lén đi vào cửa sau của phủ Tấn vương.
Từ Thương Châu về lại Bắc Bình, nàng không lập tức đến phủ Tấn vương tìm Bảo Âm.
Mọi người đều biết ngựa trên thảo nguyên Mạc Bắc là giống ngựa nhanh nhẹn, dũng mãnh nhất.
Tức là cho dù Lý Mạc hay Cáp Tát Nhĩ, họ đều gửi gắm kỳ vọng cao vào trận chiến của Triệu Tôn.
Hạ Sơ Thất bước ra từ sảnh trong, ân cần niềm nở tiến lên châm nước pha trà cho khách, nghe khách khứa chém gió, bàn luận tình hình cuộc chiến nguy hiểm ra sao, nghe họ thảo luận khi nào Triệu Tôn mới có thể thoát khỏi cục diện bế tắc, tìm được thời cơ chuyển bại thành thắng, nghe tới nghe lui, đa số chỉ là lý luận suông, không sát thực tế mà thôi.
Người phụ nữ béo đó chính là Hạ Sơ Thất, nàng hơi sững ra rồi xua tay.
Không có gì! Tỷ ấy thường qua đó là đúng, hai người họ ở hai nơi khác nhau, ảnh hưởng không tốt đến tình cảm.
Từ ngày tháo gỡ được nút thắt mang tên Lý Kiều trên cầu Thông Thiên, Lý Mạc và Cáp Tát Nhĩ đã sớm nối lại tình xưa.
Nhưng Lý Mạc lại có liên quan đến sự sinh tồn của vô số người của Cẩm Cung, nàng ta đã quen với cuộc sống tự do, phần lớn thời gian vẫn lang bạt khắp nơi.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Dương Tuyết Vũ canh chừng bên ngoài, bà vú của Bảo Âm đã bị nàng bỏ thuốc mê, hiện đang ngủ say không hay biết gì.
Hạ Sơ Thất đứng trước giường Bảo Âm, treo màn lên, lẳng lặng nhìn khuôn mặt của con bé.
Qua một lúc sau, nàng mới ngồi xuống, khẽ vuốt ve khuôn mặt non nớt trắng hồng mịn màng ấy, con tim nàng trở nên mềm mại, tiếng nói khe khẽ của nàng như được hòa tan trong đường mật, ngập tràn tình yêu của người làm mẹ:
Bảo Âm, nương có nên đưa con đi theo không?
Nương nhớ con, ngày nào cũng muốn đưa con đi, muốn ở bên cạnh con.
Nhưng khắp nơi đang chìm trong chiến tranh loạn lạc, nương dẫn con theo sẽ không an toàn, phủ Tấn vương là nơi tốt nhất...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.