Chương 600: Chàng đoán xem thiếp sẽ trừng phạt chàng thế nào? (2)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1288 chữ
- 2022-02-06 10:15:27
Ai ghen chứ? Thiếp không thèm chàng nhé.
Vậy nàng cần ai?
Cần ai cũng không cần chàng.
Ai cũng không cần, chỉ cần mình ta?
Hạ Sơ Thất tức giận, há miệng cắn hắn.
Bình thường hai người cũng hay đấu võ mồm
Khi đấu, Hạ Sơ Thất thường không nói lại Triệu Tôn, lần nào không nói lại hắn, nàng đều sẽ dùng miệng
Vừa cắn vừa kéo, miệng lưỡi bén nhọn, hệt như một tiểu cô nương làm nũng trước mặt người yêu, ngay cả thần thái và cách nói chuyện trước mỗi lần dùng miệng cũng giống hệt nhau.
Trong lúc giằng co, thời gian như được rút ngắn
Từng đoạn ký ức xưa hiện lên trong đầu, hắn thở dài, ôm nàng thật chặt, như thể rất muốn khám nàng vào trong tận xương tủy
Được rồi, ngoan, là gia cần nàng được chưa?
Không được! Đồ khốn Triệu Thập Cửu!
Hạ Sơ Thất là một thai phụ, nhưng nàng lại phải lẳng lặng chịu đựng một mình trong suốt năm tháng mang thai, chịu đựng mọi sự khó chịu khi mang thai lần đầu, chịu đựng cơn ốm nghén dữ dội, nhưng lại không thể thỏ thẻ với người yêu
Giờ đây cuối cùng cũng đã có cơ hội, tất nhiên nàng sẽ đòi lại gấp bội, mè nheo nhõng nhẽo trước mặt hắn theo tâm trạng
Cắn hắn vài lần không xong, nàng thở phì phò, cọ miệng trên mặt hắn, hỏi một cách hung dữ,
Chàng có ôm nàng ta thế này không, nàng ta có hôn chàng thế này không?
Triệu Tôn cười khẽ, né tránh nụ hôn của nàng, ngã người về sau, nhưng nàng lại bất chấp lý lẽ, quấn lấy không buông
Hắn ôm eo nàng, hai người cùng ngã xuống giường, cơ thể nàng nằm đè ngay lên người hắn.
A Thất, nàng muốn giở trò lưu manh à?
Hắn nói rất nghiêm túc
Nhưng khi nghe kĩ, trong cái giọng điệu nghiêm túc ấy lại chứa đôi chút ý cười nhạt
Hạ Sơ Thất không vùng người ra được, không khỏi bực bội khi bị hắn đùa giỡn,
Rõ ràng là chàng kéo thiếp xuống, vậy mà lại còn cố ý vu oan cho thiếp? Triệu Tôn, được lắm, đầu óc chàng hư hỏng hết cả rồi.
Nàng lại cúi đầu xuống, tức tối cắn hắn.
Động tác quyến rũ thế kia, khoảng cách gần như thế, cho dù không nhìn thấy rõ sự nồng nàn trong mắt đối phương thì hơi quen thuộc sớm đã hòa vào xương tủy cũng đã đủ khiến tư duy của họ nhanh chóng trở về với những ngày tháng hoạn nạn sống chết có nhau trước đây
Thế là, cắn biến thành hôn, nhéo biến thành ôm.
A Thất...
Triệu Tôn thở dốc, siết chặt cánh tay, giữ nàng trên người, tưởng tượng xem lúc A Thất của hắn tức giận thì sẽ có dáng vẻ thế nào, con tim được lấp đầy sự ngọt ngào, giọng nói càng trở nên dịu dàng hiếm có,
Đừng quậy nữa, cẩn thận con của chúng ta.
Con của thiếp liên quan gì đến chàng?
Hạ Sơ Thất cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn, trong lòng ngọt, nhưng giọng nói vẫn chua lè
Liên quan gì đến ta? Ừ, xem ra cần phải nhắc nhở A Thất rồi.
Trong khoảnh khắc hẳn vừa nói xong, môi của hắn đã chặn lấy môi nàng, đầu lưỡi thuận thể tấn công
Nàng ưm một tiếng, con tim vốn đã không kiên định nhanh chóng đầu hàng, cơ thể nôn nóng quấn lấy hắn
Dù sao đã có nhiều quá khứ như thế, không cần biết là ôm hay hôn, họ đã luyện tập vô số lần rồi
Không cần đến ánh sáng, không cần ngôn ngữ, thậm chí không cần quá nhiều lời yêu, họ vẫn có thể đắm chìm vào niềm vui khi cả hai cùng quần lấy nhau một cách ăn ý.
Thất tiểu thư! Xảy ra chuyện gì vậy?
Lúc này, đột nhiên có tiếng hỏi thăm của Giáp Nhất vọng vào từ bên ngoài
Nghĩ đến chuyện Giáp Nhất đã nghe thấy động tĩnh, cơ thể Hạ Sơ Thất bỗng nhiên cứng đờ, mặt đỏ bừng
Nàng nắm chặt cánh tay Triệu Tôn, không cử động
Nhưng tay của hắn lại vỗ về trấn an khuôn mặt nàng
Tuy hắn không nói gì, nhưng nàng lại hiểu được ý của hắn
Nàng thở dài, từ từ bò xuống khỏi người hắn, chỉnh đốn y phục rồi mới hắng giọng.
Ông chủ Giáp, vào đi.
Khi Giáp Nhất vào thì tiện tay thắp sáng nến cắm trên giá
Hắn ta thoáng khựng lại nhưng lại không hề bất ngờ khi nhìn thấy Triệu Tôn lạnh mặt ngồi bên mép giường
Hắn ta đã đoán ra chuyện này từ lâu, chỉ không ngờ sẽ là tối này mà thôi
Khi nãy hắn ta nghe thấy động tĩnh, tưởng rằng Hạ Sở thấy không khỏe chỗ nào nên mới cất tiếng hỏi
Nào ngờ, hắn ta lại bất cẩn nghe trộm, lại còn quấy rầy chuyện tốt của họ nữa.
Hắn ta rũ mắt xuống, giả vờ không nhìn thấy dấu vết mập mờ trên mặt họ.
Gia đến nhanh thật.
Ừ.
Triệu Tôn gật đầu, lạnh lùng đáp,
Những ngày qua, vất vả cho ngươi rồi.
Không vất vả, là chuyện thuộc hạ nên làm.
Mặt mày Giáp Nhất không cảm xúc.
Triệu Tôn hơi nheo mắt lại, nhìn hắn ta đầy lạnh lùng, dặn dò,
Chuyện này ngoài người và Tinh Lam ra, không được nói với bất kỳ ai
Bao gồm cả Trịnh Nhị Bảo!
Giáp Nhất biết Trịnh Nhị Bảo là một người không giấu được cảm xúc trong lòng, Mai Tử lại càng là một kẻ lắm chuyện
Với một cơ mật đại sự thế này, tất nhiên là thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, không muốn cho người khác biệt thì tốt nhất là cứ cô gằng giấu đi.
Vâng thưa gia.
Hắn ta do dự, nghĩ ngợi một lát rồi lại ngẩng đầu lên.
Thuộc hạ lui xuống sai người chuẩn bị nước..
Lát nữa, gia lánh đi một lúc là được.
Ừ.
Triệu Tôn nhìn hắn ta chằm chằm, đột nhiên rời khỏi giường, đi về phía chiếc bàn trong phòng
Ngồi xuống ghế, hắn gõ mặt bàn, ánh mắt ẩn chứa nụ cười,
Gọi Tinh Lam vào thay chăn đệm
Tiện thể mang ít thức ăn vào, cứ nói là Thất tiểu thư đói rồi.
Vâng.
Mắt Giáp Nhất lóe sáng, biết hắn định sẽ ngủ lại đêm nay nên chẳng hỏi nhiều mà lui xuống ngay
Hạ Sơ Thất thở phào, bình tĩnh phủi lớp bùn đất trên giường rồi ngước mắt lên nhìn Tấn vương điện hạ trước nay luôn ung dung cao quý, nhìn những vết bẩn không cách nào phủi sạch trên người hắn, nàng bỗng thấy muốn cười.
Khi nãy trời tối om, không thể thưởng thức được phong thái ngời ngời của Tấn vương điện hạ, quả thật đáng tiếc quá
Chậc chậc, đúng là không ngờ rằng điện hạ không chỉ biết dẫn binh, biết đánh trận, mà còn biết đào hầm, chui hô?
Triệu Tôn nằm nghiêng người trên ghế, mắt khép hờ, dáng vẻ trồng cực kỳ lười nhác
Không chỉ biết những thứ kia, mà gia vẫn còn nhiều bản lĩnh lắm.
Ô.
Hạ Sơ Thất cười,
Nói ra nghe thử?
Một lát lên giường rồi nói sau.
Hạ Sơ Thất thoáng xấu hổ
Ngày thường lúc nào nàng cũng là người rảnh rỗi đi trêu chọc hắn, sao hôm nay lại đổi ngược lại rồi? Chẳng lẽ đàn ông một khi đã xảy ra quan hệ ấy ấy với phụ nữ thì da mặt sẽ ngày càng dày lên ư? Hạ Sơ Thất cong môi cười nhạt bước đến, vươn vai, che miệng ngáp một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn.