Chương 753: Tính sổ (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1527 chữ
- 2022-02-07 12:55:10
Triệu Tôn trầm mặc hồi lâu rồi mới lạnh nhạt trả lời một câu như vậy.
Hạ Sơ Thất khẽ ừ một tiếng, nhìn ánh mắt của8 hắn, không biết nên nói cái gì
Sinh mệnh của ai cũng đều quý giá, đạo lý này ai ai cũng hiểu, nhưng mỗi người đề3u có một sự ích kỷ riêng
Hạ Sơ Thất khẽ nhíu mày, cảm thấy kỳ quái.
Như Phong là thị vệ bên cạnh của Đông Phương Thanh Huyền, gã là tâm phúc của hắn ta, phỏng chừng tên Đông Phương Thanh Huyền kia mặc tiết khố màu gì gã cũng vô cùng rõ ràng
Nếu như ngay cả Như Phong cũng không biết, vậy thì nguyên nhân sợ rằng chỉ có một..
Chuyện này khiến dân chúng trong thành sợ hãi, các cửa hàng lâm vào khủng hoảng, tất cả đều đóng cửa ngừng buôn bán
Ngoài ra..
hoàng đế ngoại trừ phái trong binh đóng ở bên ngoài Thừa Thiên Môn và Huyền Vũ Môn ra, còn cho người vậy phủ Tấn vương chặt đến mức một con kiến cũng không thể chui lọt..
Gián điệp trong Cẩm Y Vệ của Đông Phương Thanh Huyền nhúng tay vào mọi chỗ, thậm chí ngay cả nàng cũng suýt nữa bị chiêu mộ vào dưới trướng hắn ta
Như vậy thì người cơ trí, lại đen tối như Triệu Thập Cửu vì không muốn bị người khác khống chế sắp đặt thì sao lại không có tai mắt riêng của mình chứ? Cái được gọi là
Thập Thiên Can
trong truyền thuyết của hắn, rốt cuộc có bao nhiêu người? Rốt cuộc là những ai? Ngoại trừ hắn, chỉ sợ là không có ai biết được.
Triệu Thập Cửu, Như Phong là người của chàng.
Nàng không dùng cầu nghi vấn mà dùng câu khẳng định.
Gia!
Nói đi!
Thân thể của Triệu Tôn hơi cứng đờ.
Bính Nhất nói:
Trong cung đã nhận được tin tức, hoàng đế giận dữ, vội vã điều binh mẽ của tam đại doanh ở kinh kỳ và các vùng lân cận vào thành, đồng thời cũng hạ lệnh đóng cửa chín cổng thành ở kinh sự, không cho bất cứ kẻ nào vào thành
Bên cạnh mỗi người dường như đều treo một thanh kiếm rất sắc bén.
Thanh kiếm sắc bén như vậy sẽ đoạt mạng người ta chỉ trong khoảnh khắc.
Chần chừ một lúc, nàng mới khôi phục lại sự bình tĩnh,
Triệu Thập Cửu, Đông Phương Thanh Huyền..
Tuy rằng nàng cũng đau lòng, cũng không đành lòng vì đứa bé đó, nhưng là một người mẹ, n9àng không rộng lượng đến mức muốn người chết là con của mình.
Tiểu Thập Cửu đâu? Giờ con bé đang ở đâu?
Đây mới6 là vấn đề mà nàng quan tâm nhất lúc này, nhưng Triệu Tôn chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, làm như khó trả lời
Nàn5g không chịu nổi việc hắn cứ như mình như vậy bèn oán giận, hung hăng chọc ngón tay vào ngực hắn, nhưng cái cơ thể cứng rắn như thép nguội của hắn lại khiến ngón tay nàng đau nhức, còn bản thân hắn thì lại không có chút phản ứng nào.
Triệu Tôn day day trán rồi trầm giọng nói,
Ta đã biết, cứ theo kế hoạch mà xử lý.
Vâng.
Tiếng bước chân rời đi của Bính Nhất vang lên
chắc hẳn sẽ không làm khó con gái chúng ta chứ?
Tâm trạng nhớ nhung con gái tới nhanh như thủy triều, vừa dứt lời, nàng đã ngồi dậy từ trong lồng ngực của hắn, muốn đi mặc quần áo rồi tìm Đông Phương Thanh Huyền
Nhưng nàng còn chưa xong thì ngoài cửa đã vang lên tiếng ho khan của Bính Nhất.
Kẻ cầm đầu là Binh Bộ Thượng thư Tạ Trường Tấn, ông ta đang ở ngoài cửa, muốn cầu kiến điện hạ.
Cẩu kiện ư, đây là tiện lễ hậu binh
.
() Tiên lễ hậu binh: Ngoại giao trước, quân sự sau, trước tiên dùng đạo lý sức mạnh
Hắn đang nghi ngờ về việc nàng thật sự không nghe thấy câu trả lời vừa nãy, nhưng nghĩ ngợi một chốc, hắn lại thay đổi câu trả lời,
Ta cũng không biết.
Hạ Sơ Thất nghe vậy liền nóng nảy,
Như Phong không nói cho chàng biết sao?
Hắn lắc đầu,
Như Phong cũng không biết, việc này do Đông Phương Thanh Huyền tự tay sắp xếp.
Mấy năm nay, hắn và Đông Phương Thanh Huyền giao đấu không biết bao nhiêu lần, vì sao hắn có thể trong thời điểm mấu chốt luôn tỉnh táo, sáng suốt mà chớp lấy thời cơ trước Đông Phương Thanh Huyền
Không thể là trùng hợp được!
Hồng Thái Để đặt
cái còi
bên cạnh nhiều nhân vật trọng yếu trong triều đình
Hạ Sơ Thất hít một hơi lạnh, trên lưng nổi da gà
Lúc trước nàng chỉ biết
gián điệp hai mang
rất nguy hiểm kích thích, khiến người ta không thể đề phòng
Không ngờ khi xuyên đến triều Đại Yến rồi thì lại càng đáng sợ hơn nữa, gián điệp trùng trùng
Ngốc quá!
Hắn nhẹ nhàng thay đổi vị trí của nàng, cúi đầu xuống, đặt cằm lên trán nàng, dùng râu cọ nhẹ lên trán nàng, cứ cọ cọ khiến nàng không chịu nổi ngứa, bất đắc dĩ phải giấu mặt trong ngực hắn thì khi ấy, hắn mới lại thở dài:
Vẫn đang ở chỗ của Đông Phương Thanh Huyền
Trong phòng cưới yên lặng, nàng không trả lời hắn
Thiếp chưa nghe rõ, nãy giờ chỉ lo ngửi mùi hương trên người chàng thôi.
Ta ư? Mùi hương gì cơ?
Hắn cúi đầu ngửi một cái,
Không có mà.
Thôi!
Nàng nhướng mày,
Bảo sao người ta vẫn hay nói là đồ nam nhân thối..
..
Sắc mặt Thập Cửu Gia vô cùng khó coi.
Còn nữa á!
Nàng mỉm cười, nhéo cằm hắn,
Nhìn râu của chàng này, đã bao lâu chàng chưa cạo râu vậy? Chàng vội vã chạy về, rồi lại cứ thế mà chạm vào người thiếp, may mà tính tình thiếp tốt đó
Nếu không, thiếp đã sớm trở mặt với chàng rồi.
Thực ra là nàng nói dối vì chỉ muốn đùa hắn một chút mà thôi
Tuy rằng hắn có chút phong trần mệt mỏi, nhưng bản thân hắn lại là người thích sạch sẽ, nên trên người ngoại trừ có một mùi hương khó có thể mô tả được thành lời của của đàn ông cùng bộ râu quai nón ra thì kì thực cũng không có chỗ nào không ổn cả
Nói đi, Tiểu Thập Cửu đang ở đâu?
Hai mắt nàng lấp lánh, nhắc lại chuyện cũ
Triệu Tôn là người yêu sạch sẽ cỡ nào chứ, làm sao hắn có thể chịu nổi sự trêu chọc như vậy? Hạ Sơ Thất phát hiện, lúc này, trên gương mặt tuấn lãng của hắn hiện lên vẻ lúng túng hiếm thấy, ngay cả giọng nói cũng không còn ung dung như bình thường
Lần này là ta quá vội, lần sau sẽ không như vậy nữa.
Phụt!
, Hạ Sơ Thất không làm tổn thương uy phong của Thập Cửu gia nữa
Lông mày Triệu Tôn càng nhíu chặt lại, trong chớp mắt, hắn lôi nàng từ trong ngực mình ra, dùng ngón tay nhẹ nâng cằm nàng lên, nhìn nàng chăm chú,
Sao nàng không nói lời nào?
Hạ Sơ Thất sửng sốt, nàng đoán nhất định là hắn nói gì đó nhưng mà nàng đã bỏ lỡ, sắc mặt không khỏi hơi tối sầm lại
Nhưng chỉ trong giây lát, nàng lại bật cười, khôi phục vẻ thản nhiên, cũng khôi phục vẻ vui mừng vì chưa từng mất con
Nàng vươn tay qua, véo eo hắn một cái
Triệu Tôn không phản bác, cũng không thừa nhận, chỉ yên lặng một hồi rồi mở miệng
Hắn là Ất Nhất.
Tin tức này chấn động quá rồi
Đầu óc nàng chợt giật mình choàng tỉnh.
Hồi ở huyện Thanh Cương, nàng bị Đông Phương Thanh Huyền bắt được một lần, tuy rằng trên đường nàng có để lại ám hiệu cho Triệu Tôn, nhưng trong sự canh phòng cẩn mật đến nỗi một giọt nước cũng không lọt của Cẩm Y Vệ mà Triệu Tôn có thể tìm tới nhanh như vậy thì chắc chắn hắn vẫn có con đường tin tức khác
Sau khi trở lại kinh sư, Đông Phương Thanh Huyền cũng bắt nàng một lần nữa, còn giam nàng ở một nơi vô cùng bí mật nhưng Triệu Tôn vẫn thoải mái tìm tới được
Đông Phương Thanh Huyền không muốn để gã biết
Hay nói cách khác, Đông Phương Thanh Huyền cố ý gạt gã.
Một loạt nghi hoặc như dời núi lấp biển.
Triệu Tôn nghĩ, hai người bọn họ nói lớn như vậy, Sở Thất hẳn là cũng đã nghe thấy
Nhưng khi hắn đưa mắt nhìn nàng một lúc lâu thì vẫn không thấy nàng có chút phản ứng nào
Dựa theo tính cách của nàng, phát sinh chuyện lớn như vậy sao lại không nói câu nào được chứ?
A Thất...
Hắn dừng việc cài móc áo trên quần áo lại, để mở một nửa vạt áo, ôm thân thể của nàng vào lòng rồi hỏi một câu
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.