Chương 761: Tuyết rơi nhanh mai đỏ, một chút chấn động (2)


Hắn ta vừa dứt lời, bỗng có một chuỗi tiếng vó ngựa vang lên bên ngoài cổng cung Càn Thanh

Trong cấm cung không 8được cưỡi ngựa, đây là quy tắc

Bởi vì âm thanh này xuyên qua tiếng chém giết nên nó càng trở nên nổi bật, nhưng3 dường như người kia không cảm thấy gì, vứt ngựa lại trước cổng, một đôi giày đen đạp tuyết bắn tung tóe, gã kia hồng h9ộc chạy vào, giọng nói the thé truyền vào tai Triệu Miên Trạch.
Mỗi bước đi của Triệu Tôn đều đã được tính toán kĩ càng
Thắng thua đã rõ, Triệu Tôn đã ép Triệu Miên Trạch vào đường cùng.

Rắc!

Hiện tại hắn ta bị giam trong cung đàn Thanh, Triệu Tôn đã cắt đứt toàn bộ liên lạc của hắn ta với thế giới bên ngoài, tin tức của hắn ta không truyền được ra ngoài, binh đội vùng ngoài cũng không thể tùy tiện vào kinh
Tất cả mọi điều này, nhìn vào có vẻ phức tạp, nhưng thật ra cũng rất rõ ràng
Hoàng thành đã bị Triệu Tôn khống chế, binh mã phía Nam nằm trong tay Trần Cảnh, đại quân của Triệu Cấu đóng trú trong hoàng thành, phía Liêu Đông vẫn còn một Trần Đại Ngưu, trên tay Triệu Tôn có binh phù thống lĩnh binh mã thiên hạ, hoàng thành xảy ra biến cố, một khi hắn ta rơi vào tay Triệu Tồn, toàn bộ quân đội Nam Yến đều sẽ xoay đầu
Tần vương Triệu Cầu đã có dã tâm từ lâu, không những thế lại còn ẩn mình nhiều năm, một khi có được lời hứa của Triệu Tôn, ắt sẽ biết đạo lý
chuyện không thể chậm trễ, thành bại chỉ trong lần này
, giờ đây y đã đánh vào hoàng thành, thể nào cũng đã cử toàn bộ người dưới trướng chạy đến tiếp ứng.
Tình thể hiện nay rất bất lợi với hắn ta.
Triệu Cấu đã tạo phản, nếu Triệu Giai cũng tạo phản thì hệ thống phòng ngự của hoàng thành sẽ hoàn toàn bị tê liệt, cả hoàng thành sẽ không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn ta
Tình hình bên ngoài hỗn loạn, hắn ta xông vào bên trong, nên giúp ai đây?
Hắn ta cũng là con trai của Hồng Thái Đế, hắn ta cũng là huyết mạch hoàng thất, hắn ta khom lưng làm bọ ngựa làm ve giúp cho người khác, vì sao không thể nhân cơ hội này làm chim sẻ một lần?

Lục gia, thể bây giờ phải làm gì?
Gã hiệu úy kia thắc mắc, giữ bông tuyết trên chân, tỏ vẻ hơi nôn nóng
Phố xá kinh sư cũng rơi vào cảnh hỗn loạn, lão bách tính hoảng sợ lo lắng, ai cũng dẫn theo cả nhà đòi xông ra cổng thành, thủ vệ chín cổng ứng phó không xuể..
cục diện...rất khó khống chế.


Quả nhiên cũng có phần của hắn?
Triệu Miên Trạch nheo mắt khi nghe lời bẩm báo pha lẫn tiếng thở hổn hển của gã, khi điều tra ra được kẻ hành thích mình tại phủ Ngụy quốc công là Tần vương Triệu Cầu, lúc ấy Triệu Miên Trạch không tin lắm
Triệu Cấu là người cẩn thận, khi chưa hoàn toàn chắc chắn, y sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc thế này
Lúc đó, Triệu Miền Trạch vẫn luôn cho rằng đây là trò che mắt của Triệu Tôn cố ý mê hoặc mình, hắn ta vì chỉ muốn tập trung đối phó Triệu Tổn, không muốn gây thù chuốc oán với nhiều người nên mới dung túng Triệu Cấu
Bây giờ khi nghe thấy thế, hắn ta biến sắc, khi nhìn Triệu Tôn liền không khỏi cười lạnh.
Thân phận của Triệu Cấu khác với Triệu Tôn
Y là Nhị hoàng tử, con trưởng của thái hoàng thái hậu
Nếu không có Triệu Miên Trạch, y sẽ là người danh chính ngôn thuận được chọn cho vị trí hoàng đế
Hiện tại, ngoài tốp binh sĩ này ra, người mà hắn ta có thể nhờ cậy vào nhất chính là Triệu Giai - Lục hoàng thúc của mình, và Cấm Vệ Quân hoàng thành trên tay hắn.
Còn về Cẩm Y Vệ, hắn ta chưa bao giờ hy vọng gì
Song theo hắn thấy, tuy Đông Phương Thanh Huyền kiêu ngạo phách lối, nhưng chưa chắc đã liên thủ với Triệu Tôn
Một nhành cây đông đá, bị đao kiếm chém gãy, rơi xuống
Bên ngoài cung Càn Thanh, Triệu Giai dẫn theo Cấm Vệ Quân vội vàng chạy đến, đúng lúc nhìn thấy nhành cây bay múa trong không khí kia
Hắn ta sửng sốt, vung tay lên, một loạt Cấm Vệ Quân sau lưng dừng bước
Trong nhóm Cấm Vệ Quân mặc giáp uy nghiêm, có một hiệu ủy bước lên hỏi nhỏ.

Lục gia, vì sao ngừng lại? Bên trong đang đợi cứu giá mà!

Không vội!
Triệu Giai nhìn phía cung Càn Thanh xa xa, ngửi mùi khói lửa trong không khí, hắn ta mím chặt môi, không biết đang suy nghĩ điều gì, đôi mắt âm hiểm khép hờ, đứng im bất động.
Hai hổ đánh nhau, ai không là ngư ông đều là kẻ ngốc
Dù sao hắn ta đã đăng cờ từ lâu, là hoàng để được quần chúng tín nhiệm, có thánh chỉ của Hồng Thái Để trong tay, văn võ bá quan đều sẽ nghe theo hắn
Còn Triệu Tôn lại là con thứ của Hồng Thái Đế, cho dù hắn có đoạt vị, cũng là danh bất chính ngôn bất thuận, đại nghịch bất đạo, sao có thể chặn được miệng người trong thiên hạ? Đông Phương Thanh Huyền là người tinh tường, hắn ta sẽ không mạo hiểm thế đâu.
Nếu nói đến có điều gì mà hắn ta không ngờ được, thì đó chính là Triệu Tôn sẽ nhường cơ hội hiếm có này cho Triệu Cấu.
Triệu Tôn nhướng mày, bày ra vẻ
tin hay không tùy ngươi
, nhưng lại thấy Triệu Miền Trạch hỏi gã kia.

Túc vương đang ở đâu?


Bẩm bệ hạ..
Gã kia nằm rạp người trên tuyết, dập đầu một cái thật mạnh, nuốt nước bọt rồi nói,
Người của Lục gia cũng tới rồi, đang trên đường đến cung Càn Thanh..
mà thôi.


Ha ha ha ha...

Triệu Miên Trạch cười,
Thập Cửu hoàng thúc cao thượng thể ư? Tưởng rằng ta sẽ tin câu nói hoang đường này à?

Nhưng thuộc hạ thấy Lục gia cũng không giống như đến để cứu giá...
Triệu Miên Trạch lảo đảo, suýt chút nữa đã ngã ngồi xuống long ỷ.
Tình hình trước mắt không như lúc bình thường, bởi vì ba nước Una khai chiến nên binh mã tam đại doanh kinh kỳ bị điều đi khá nhiều, số người còn lại đều nằm trong tay Tạ Trường Tấn
Nếu bị Triệu Cầu cầm chân, chắc chắn sẽ không thể lập tức chi viện hoàng thành

Hóa ra thúc và Nhị thúc đã cấu kết từ lâu.


Không thể nói là cấu kết!
Giọng nói của Triệu Tôn rất bình thản,
Ngươi cho rằng thứ ta tranh giành là giang sơn, là thiên hạ, là long ỷ sau lưng ngươi sao? Ngươi sai rồi
Ta chỉ cho rằng, so với vẫn bối như ngươi, Nhị hoàng huynh thích hợp với giang sơn Đại Yến này hơn..

Bệ hạ! Không hay rồi.

Nói rõ ra!
Giọng nói 6và sắc mặt của Triệu Miền Trạch rất nghiêm khắc
Gã kia rụt vai lại, lớn tiếng bẩm báo,
Người của Tần vương đã 5đến hoàng thành rồi
Họ chặn binh mã kinh kỳ của Tạ đại nhân ngoài Phụng Thiên Môn, hai bên đang đánh nhau rất quyết liệt, không phân thắng bại..
Gió lạnh vừa thổi qua, giọng nói của Triệu Giai càng thêm phiêu đãng

Hắn ta chỉ thong thả nói một chữ,
Đợi!



Đợi là điều cực hay!
Một tiếng nói chứa điệu cười, vọng đến từ phía sau lưng.

Hắn ta xoay đầu lại, trong tiếng bước chân
xộn xộp
đều đặn, một nhóm Cẩm Y Vệ ăn mặc chỉnh tế cũng vội vàng chạy đến

Nhưng họ giống với Triệu Giai, không ai vội bước vào cung Càn Thanh, nơi đang dùng máu tươi tẩy đất, mà dừng tại đây, lạnh mắt nhìn người khác nhuốm máu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.