Chương 778: Nút thắt không thể gỡ (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1376 chữ
- 2022-02-07 12:55:49
Nàng thấy Ô Nhân Tiểu Tiểu bước ra từ cửa bên đi vệ sinh nên lẳng lặng bám theo đuổi.
Nước trong hồ Lạc Nhạn dường8 như kết một lớp băng mỏng, trông lấp lánh dưới ánh trăng
Hạ Sơ Thất còn nhớ, ngày Triệu Tôn quay về, cũng là điệ3n Lân Đức, cũng là hồ Lạc Nhạn, nhưng chỉ mới vài tháng ngắn ngủi, cảnh còn nhưng người đã khác xưa, nữ tử trước mặt nàng9 đã không còn là ô Nhân công chúa trốn sau núi giả nghe lén nàng và Triệu Tôn
tư tình
để rồi đỏ mặt tía tai của ngày xư6a, mà nay đã hoàng quý phi của triều Đại Yến.
Bởi vì con người Triệu Thập Cửu, nói hắn lương thiện thì cũng có lương thiện, nhưng nói hắn vô tình, vậy thực chất cũng vô tình đấy
Hẳn sẽ không cảm kích ngươi đâu.
Khuôn mặt Ô Nhân Tiêu Tiêu Tiêu khẽ thay đổi, im lặng nhìn nàng, qua một lúc sau mới cười khổ:
Nếu ta nói là vì người thì sao?
Việc hắn ta đối xử tốt với ô Nhân công chúa lại càng là chuyện ai cũng thấy, nàng thật sự không tin ● Nhân Tiêu Tiêu có lòng dạ sắt đá, không hề có một chút tình cảm gì với Nguyễn Hữu.
Ánh trắng mờ rọi lên khuôn mặt – Nhân, Hạ Sơ Thất sợ bỏ sót lời nàng ta nói nên không hề dời ánh mắt khỏi miệng đối phương
Nhưng nàng đợi rất lâu vẫn không nghe thấy một chữ nào có ích
Không thể không nói, vấn đề của Ô Nhân Tiêu Tiêu quá sâu sắc, cũng là vấn đề làm nàng thấy đau đầu
Tuy nàng chưa từng hỏi Triệu Thập Cửu, nhưng trong lòng vẫn khó tránh sẽ suy đoán
Với tính cách của hắn, Ô Nhân Tiêu Tiêu cứu hắn, chỉ cần nàng ta không rời phủ Tấn vương, hắn sẽ không chủ động yêu cầu nàng ta đi
sẽ chuẩn bị sắp xếp cho ta ra sao?
Mới vài ngày không gặp, tiểu cô nương này thông minh lên, biết cách đáp trả rồi?
Hạ Sơ Thất cau mày, nhất thời thấy khó trả lời.
Vậy thì sự tồn tại của ô Nhân sẽ trở thành một cái gai giữa nàng và Triệu Tôn, sớm muộn gì cũng sẽ làm họ bị thương, cũng sẽ làm
Nhân bị thương
Thế nên khi biết được Ô Nhân Tiêu Tiêu vào cung làm phi, phản ứng đầu tiên của nàng là: áy náy.
Vì ta?
Hạ Sơ Thất giật mình kinh ngạc, ngước mắt lên,
Ngươi yêu thầm ta à?
Ô Nhân Tiểu Tiểu không đếm xỉa gì đến lời trêu đùa của nàng, nàng ta nghiêng người, bước đến bên hồ Lạc Nhạn
Hạ Sơ Thất cau mày, sợ rằng không nhìn thấy nàng ta nói gì, bèn đi theo sát, chớp đôi mắt gian xảo, đối diện với khuôn mặt không được tự nhiên lắm của đối phương.
Ngươi đi theo ta đến đây, có gì muốn nói ư?
Ngày mười lăm5 tháng Giêng trăng tròn, nhưng dưới ánh trăng, khuôn mặt của Ô Nhân Tiếu Tiếu lại ảm đạm, cơ thể vốn cân đối khỏe mạnh hình như cũng gầy đi khá nhiều, tuy khoác lên mình một bộ y phục lộng lẫy cao quý nhưng lại trong tiều tụy cô đơn
Ngươi từng nói, chúng ta là bằng hữu.
Hạ Sơ Thất quan sát nàng ta, bước đến gần, nói rất nhỏ,
Chẳng lẽ là ta đã hiểu sai? Hay người chưa từng xem ta là bằng hữu?
Nếu chuyện ô Nhân Tiếu Tiếu nhập cung làm phi cũng là một loại sự nghiệp, thì hình như nàng ta đúng là đang đầu tư cho sự nghiệp ấy.
Nhưng nàng biết, chắc chắn không phải, chí ít cũng hoàn toàn không hẳn như vậy.
Bởi vì Ô Nhân Tiểu Tiểu là một nữ tử dũng cảm theo đuổi tình yêu, trong tất cả các yếu tố khiến nàng ta tự nguyện nhập cung, ít ra có một điều chính là nàng ta không muốn khiến nàng và Triệu Tổn thấy khó xử
Ô Nhân..
vì sao không phải là biểu ca của ta?
Những ngày qua Nguyễn Hữu và Ô Nhân ở bên nhau nhiều nhất, thường nói gái tốt sợ trai nhây, Nguyên tiểu công gia không chỉ là người phong lưu tuấn tú, mà còn cực kì thích bám người khác
Một lúc sau, một con chim đêm kêu
két két
, nó bay qua mặt hồ, ô Nhân Tiểu Tiểu mới giật mình bừng tỉnh.
Ngươi không cần phải thấy áy náy, ta nhập cung chỉ vì bản thân ta, vì Bắc Địch
Ngươi đừng quên, trước tiên, ta là công chúa Bắc Địch, rồi mới là ô Nhân Tiêu Tiêu
Ô Nhân...
Hạ Sơ Thất gọi nàng ta, rồi trầm mặc
Trong xã hội sau này, khi tình yêu không còn, phụ nữ thường sẽ dồn tất cả tinh thần vào sự nghiệp, đó là một sự bất lực sau khi hết hy vọng
Khuôn mặt Ô Nhân Tiêu Tiêu thoáng trở nên nặng trĩu,
Ngươi muốn nói gì?
Nếu ngươi đã coi ta là bằng hữu, vì sao chuyện lớn thể này, không báo cho ta một tiếng?
Chắc là vì cảm thấy ánh mắt của nàng quá sắc bén, Ô Nhân Tiêu Tiêu lùi về sau một bước, nghiêng người bình tĩnh trở lại
Chỉ là chuyện chung thân đại sự của ta mà thôi, không cần phải nói với tất cả mọi người.
Hạ Sơ Thất quan sát sắc mặt của đối phương, nhưng không nhìn được manh mối nào, nàng lại xoay người đối diện với nàng ta, hừ mũi thăm dò,
Ô Nhân, nếu như ngươi vì nam nhân của ta mà hy sinh chính bản thân mình, vậy thì ta có thể rất vô trách nhiệm nói với người rằng, ta không thích, ngươi không không cần phải làm thế
Hạ Sơ Thất nhìn nàng ta chằm chằm, đột nhiên nắm lấy vai nàng ta
Nhưng người là một nữ tử, ngươi nên có hạnh phúc của mình.
Nói đến
hạnh phúc
, cánh tay Ô Nhân hơi run lên, sau đó nàng ta mỉm cười hất tay nàng ra,
Hạnh phúc của ta, là giúp Bắc Địch không còn chiến tranh, giúp con dân trên thảo nguyên Mạc Bắc có áo mặc, có cơm ăn, không còn phải chịu đói chịu lạnh, có thể thảnh thơi uống rượu sữa ngựa, hát điệu Mông Tộc...
Dù sao cũng là hòa thân, thay vì gả cho một vương gia, chi bằng trực tiếp gả cho hoàng đế, vương gia có quyền to như hoàng đế ư? Ta làm như thế, chỉ có lợi chứ không có hại cho Bắc Địch
Thân là công chúa Bắc Địch, như vậy ta cũng đã làm tròn trách nhiệm của mình, không phụ ơn nuôi nấng của thảo nguyên đã dành cho ta suốt mười mấy năm qua.
Dưới ánh trăng, có tia lửa đang nhảy nhót trong đôi mắt của nàng ta
Nàng ta đã được hứa gả làm
Tấn vương phi
, nếu nàng ta không muốn làm họ khó xử, muốn thay đổi tình trạng hôn nhân của mình, ngoại trừ gả cho hoàng để ra, nàng ta còn có thể gả cho ai nữa?
Gả cho ai..
còn có thể gả cho ai? Vấn đề này lượn lờ trong đầu, trí tưởng tượng của nàng bắt đầu được mở ra
Một sự áy náy lờ mờ
Tuy nàng ta tự nguyện làm chuyện này, nhưng nàng thật sự không muốn Ô Nhân vì thế mà hủy mất cuộc đời mình.
Gió bên hồ hiu hiu, không ai nói gì
Mau nói xem, vì sao ngươi lại yêu thầm ta?
ô Nhân Tiêu Tiêu nhìn nàng làm động tác quái gở, bỗng nhiên bật cười
Ta hỏi người một câu, nếu như ta không vào cung, vậy thì ta là Tấn vương phi hay ngươi là Tấn vương phi? Ngươi sẽ chuẩn bị sống chung với ta thế nào? Tấn vương điện hạ, hắn..
Ô Nhân Tiêu Tiêu quấn chặt y phục trên người, chỉ cười và nói:
Về thôi, ra đây lâu như thế, lát nữa lại bị người ta gièm pha.
Hạ Sơ Thất nhìn nàng ta với vẻ nghi hoặc, cảm thấy hơi bất thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.