Chương 787: Từ biệt (4)



Ôi chao, cảm động à?
Hạ Sơ Thất nhìn dáng vẻ của hắn, nghiêm mặt kề đến gần, cắn vào má hắn một cái,
Cảm động rồi, thì khen thiếp đi8 chứ?



Không khen.
Triệu Tôn đen mặt.


Vì sao?


Sợ nàng tự kiêu.
Hạ Sơ Thất thấy bộ dạng kiểu cách của Tấn3 vương điện hạ, nàng nheo mắt, không biết đang nghĩ điều gì mà bỗng nhiên nhếch môi, thò móng vuốt tới, cười hihi
Bàn tay nàng9 trượt loạn trên người hắn, dáng vẻ gian xảo trong hệt như một tiểu hồ ly đang chiếm ưu thế.

Có khen hay không? Khen hay khôn6g?

Triệu Tôn cũng thở phào khi nghe nàng nói thế, hắn ôm lấy nàng

A Thất, vất vả cho nàng rồi.


Nhất là hiện nay khi Cống phi vẫn đang hôn mê bất tỉnh, thể nào trong lòng hắn cũng vẫn sẽ còn thấy lo lắng bận tâm.
Trước lúc đó, Hạ Sơ Thất cũng từng nhắc đến, kêu hắn đón Cống phi đi để cho nàng chăm sóc.
Nhưng Triệu Thập Cửu lại không trả lời rõ ràng với nàng.

Loại nào?

Triệu Tôn thở dài,
Loại làm phụ nữ không thể mang thai.

Tuy nghe có hơi tốn sức những câu nói kia lại rất dễ hiểu, Hạ Sơ Thất chỉ sửng sốt vài giây là hiểu ngay được ý của hắn, nhưng trong tiềm thức nàng lại thấy hơi khó tin,
Ý của chàng là..
Trong lúc nàng chạy vòng quanh phủ thì Triệu Tôn vào cung một mình.
Trước khi lên đường, hắn phải đến cung Càn Thanh bái biệt cha mẹ
Đây là một thời đại có quan niệm khác với hậu thế, không cần biết giữa hắn và Hồng Thái Để có bao nhiêu ân oán thì vẫn phải làm trọn đạo hiểu
à, giờ không phải là đã muộn rồi sao?

Triệu Tôn nghĩ ngợi, mặt mày trầm xuống,
Là do gia không tốt.


Hả? Vì sao?

Thiếp hiểu rồi, sau này thiếp đều sẽ uống thuốc, được chưa?

Trên thực tế, nàng vẫn luôn uống thuốc
Bởi vì nàng đang uống thuốc để trị tại nên không thể mang thai vào lúc này, không cần hắn nói, nàng đã có trăm phương ngàn kể tránh thai rồi.
Vào đời sau cũng có một đống đàn ông coi trọng chuyện này, nhưng nào ngờ hắn lại nghĩ đến chuyện tránh thai sau khi xong việc, điều này khiến nàng cảm động vô cùng

Bây giờ đã muộn rồi.
Nàng cố tình trêu hắn

Hử?
Sắc mặt hắn trở nên nặng nề,
Chẳng phải nguyệt sự vừa mới hết ư?

Nhưng nàng là người tốt ư? Không hề! Nhất là khi nàng nhìn dáng vẻ bất lực của hắn thì lại càng muốn trêu ghẹo hơn, nàng nằm úp lên người hắn, bàn tay càng lúc càng lộng hành, nàng còn cúi đầu nhìn hắn, cười e thẹn,
Vậy phải làm sao đây? Thiếp vẫn cảm thấy mùi vị khi nãy tuyệt lắm, muốn nếm thêm lần nữa...


Đồ tiểu yêu tinh!

Một câu
tiểu yêu tinh
cẩu huyết lại chọc Hạ Sơ Thất bật cười

Không nên..
khăng khăng làm theo ý mình, phải nên chuẩn bị trước.

...
Hạ Sơ Thất không biết nên nói hắn cổ hủ hay may mắn vì hắn cổ hủ nữa
Nhưng nhìn dáng vẻ tự trách của hắn, nàng vẫn thấy hơi buồn cười,
Được rồi, chuyện này không cần gia phải nhọc lòng đấu
Ngày mười sáu tháng Giêng năm Kiến Chương thứ nhất
Vừa qua tết Thượng Nguyên, ngày khởi hành cuối cùng cũng đã đến
Trời vẫn còn chưa sáng, đã có đầy xe ngựa dừng trước cánh cổng đỏ của phủ Tấn vương
Nàng không ngờ ngay cả chuyện này mà Tấn vương điện hạ cũng chú ý đến
Nàng lườm hẳn với ánh mắt cổ quái, đột nhiên bật cười khanh khánh, đè lên người hắn, nâng mặt hắn lên, nói,
Ý thiếp là..
lúc nãy..
Nhưng cũng chính bởi vì như vậy, ngoài chuyện thấy khó hiểu ra, có lúc hắn lại cảm thấy hơi sợ hãi, một sự sợ hãi mà hắn cho rằng nó sẽ không bao giờ xuất hiện trong đời mình
Một mặt tận hưởng sự dựa dẫm của nàng, một mặt lại sợ nàng không muốn dựa dẫm nữa.
Hắn thở dài, vuốt mái tóc lúc này đang rũ trên vai hắn của nàng,
Cười đủ chưa?

Trong nhận thức của Triệu Tôn, bất kì nữ tử nào cũng phải kính nể, nghe lời, ngoan ngoãn trước mặt phu quân, tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, cả đời đều phải xem phu quân là trời
Nhưng trong tư tưởng của nàng lại không hề có khái niệm nam tôn nữ bị, sự kiêu ngạo không phụ thuộc vào nhân thế, không cần bất kì nam nhân nào gần như được toát ra từ trong xương tủy của nàng
Khắp thiên hạ cũng chỉ có mình nàng là kiểu nữ tử ấy
không muốn thiếp mang thai?
Hắn đáp ừ,
Lần sinh nở đó, thật sự rất nguy hiểm
Gia không muốn trải qua lần thứ hai.

Triệu Thập Cửu...
Hạ Sơ Thất gọi một câu, sau đó im lặng
Đối với Triệu Tôn, người lớn lên trong sự hun đúc của tư tưởng
việc sinh con to hơn trời, nối dõi tông đường lớn hơn đất
, thì chuyện muốn một đứa con trai duy trì hương hỏa là điều hiển nhiên
Không lâu sau, trong tiếng hô hào của quần chúng, từng chiếc rương lớn nhỏ được khiêng lên xe ngựa, đợi vận chuyển đến bến tàu, rồi ngồi thuyền đi thẳng lên Bắc Bình.
Thuyền sẽ xuất phát sau xế trưa, Hạ Sơ Thất đã thức dậy từ sớm, ăn bùa chút gì đó rồi bắt đầu kiểm tra các gian phòng, sợ rằng để quên đồ quý giá
Dáng vẻ như thần giữ của kia khiển Tinh Lam, Giáp Nhất và những người khác chỉ biết âm thầm lắc đầu.

Ha ha ha, tiểu yêu tinh...
Hạ Sơ Thất càng cười tươi hơn,
Sao nào?

Triệu Tôn nhìn nàng một lúc rồi kéo nàng tới, ôm vào lòng, không biết hắn đang nghĩ điều gì mà khuôn mặt thoáng nặng nề, bàn tay đang ôm eo nàng cũng dừng lại trên bụng nàng

A Thất, nàng có loại thuốc đó không?
Hạ Sơ Thất ngơ ngác,
Thuốc gì?
Hắn mím môi, hơi do dự,
Loại đó.


Hử? Không khen đúng không?
Nàng được nước làm tới.

A Thất, đừng quậy, lát nữa gia lại không kiềm chế được..
Hết điểm rồi.
Triệu Tôn giữ tay nàng lại, giọng nói hơi khàn đi
Nhưng lúc này mà hắn lại nhắc đến điểm quả thật có hơi phá hỏng bầu không khí, Hạ Sơ Thất sửng sốt, sau đó bật cười.
Nàng nằm sấp trên người hắn, cười đến run người
Triệu Tôn không biết vì sao nàng lại cười, hắn nheo mắt, dò không thấu suy nghĩ của đối phương.
Cô nương A Thất này luôn là người đặc biệt.
Thấy hắn như thế, nàng hiểu cả rồi.

Chung quy tình cảm của lão hoàng đế dành cho Cống phi vẫn không thể sánh bằng giang sơn của ông ta
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.