Chương 790: Chớp mắt lại qua một năm nữa (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1208 chữ
- 2022-02-07 12:55:57
Hắn ta vừa nói xong, đột nhiên rút thanh đao Tú Xuân bên hông ra, đâm một nhát vào cánh tay trái vốn đã không được nguyê8n vẹn, sau khi máu tươi chảy ra, nhỏ thành một vũng trên boong tàu, hắn ta mới đứng thẳng người, dựa vào mũi tàu, cười 3khẽ,
Thanh đao Tú Xuân này đã theo ta nhiều năm, hiểu tính của ta nhất
Trước khi đến đây, ta đã rắc độc lên th9ân đao...
Ngươi nói gì?
Hạ Sơ Thất không thể tin trên đời lại có người dứt khoát như vậy.
Nhưng người phụng mệnh bắt hắn ta còn chưa kịp đến nơi thì đối phương đã uống thuốc độc nhảy xuống sông gần bến tàu Phố Khẩu phủ Ứng Thiên tự sát
Sự việc này khiến cả triều xôn xao
Ngày hôm sau, trong buổi nghị triều nhỏ, điện Phụng Thiên vô cùng náo nhiệt
Đông Phương Thanh Huyền vừa chết, các triều thần ai nấy cũng xuýt xoa
Sau nhiều năm bị dọa vỡ mật nay lá gan bắt đầu to lên
Nỗi oán hận khi bị Cẩm Y Vệ ức hiếp những năm qua đều trồi lên khỏi mặt nước
Cẩm Y Vệ do Đông Phương Thanh Huyền quản lý, lạm dụng cực hình, bịa đặt tội trạng, bắt bớ vô cớ, hành vi này quả thật rất đáng phẫn nộ, bắt đầu từ ngày mười bảy tháng Giêng năm Kiến Chương thứ nhất, hủy bỏ tổ chức Cẩm Y Vệ, sau này, tất cả các vụ án đều đồng loạt giao cho Tam Pháp Tư điều tra xử lý.
Thánh chỉ được ban xuống, một lần nữa lại khiến thiên hạ xôn xao.
Tổ chức Cẩm Y Vệ hào quang rực rỡ, uy phong bốn phía, từng đóng một vai đặc biệt trong lịch sử Đại Yến, lúc này đã hoàn thành sứ mệnh của mình, tạm thời lùi khỏi sân khấu lịch sử, nhưng tin đồn liên quan đến nó thì vẫn tồn tại rất lâu.
Thậm chí vào lúc này, nàng đã quên đi nam nhân này đã giết con gái của mình, cảm xúc trong lòng rối rắm ngổn ngang, cảm thấy vô cùng đau đớn.
Đông Phương Thanh Huyền, người cần gì..
phải khổ thế chứ?
Bắt đầu từ sử bộ Thượng thư Lữ Minh Hoa, các đại thần trong triều đua nhau dâng tấu, chỉ ra nhiều tội trạng của Đông Phương Thanh Huyền, diễn một vở kịch tan đàn xẻ nghé ngay dưới mí mắt của hoàng đế
Kết quả này là điều Triệu Miên Trạch thích thấy
Đợi triều thần dâng tấu xong, Kiến Chương Đế lại ban thánh chỉ.
Đại đô đố6c...
Như Phong vội vàng nhào tới, đỡ lấy hắn ta, nhanh chóng vén tay áo của hắn ta lên
Quả nhiên, trên cánh ta5y trái bị thương kia đã xuất hiện một mảng màu tím đen, dưới cổ tay là một vết sẹo xấu xí, hoàn toàn đối lập với khuôn mặt xinh đẹp của hắn ta.
Hắn ta không hề nói dối, trên thanh đao thật sự có độc.
A Thất!
Triệu Tôn bước đến, ôm nàng, đè lấy cơ thể nàng một cách thô bạo, bọc cả người nàng trong áo khoác, hắn cau mày, trao cho nàng mọi sự an ủi mà hắn có thể gom lại vào lúc này, đồng thời cất giấu toàn bộ nỗi đau và căm hận vào tận sâu đáy lòng
A Thất không khóc.
Hắn nói rất nhỏ, gần như không thể nghe thấy
Tům!
Hai âm thanh rơi xuống nước cực lớn vang lên một trước một sau, cả người Triệu Tôn cứng đờ
Hạ Sơ Thất nhìn mũi thuyền trống không, cơ thể nàng run lên, bờ môi cũng run rẩy.
Một mạng đến một mạng mà thôi.
Dưới ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, Đông Phương Thanh Huyền đẩy Như Phong ra, vung ống tay áo bên cánh tay trái một cách đầy tao nhã,
Mạng này của ta xem như đền cho đứa bé nhà các ngươi..
Từ nay, hai chúng ta không ai nợ ai.
Đông Phương Thanh Huyền nói xong, dường như nhớ ra điều gì đó, hắn ta liếc nhìn Như Phong
Đi theo chủ tử của ngươi đi, những năm qua người đi theo ta, tính tình ta không được tốt, khổ cho ngươi rồi.
Đông Phương Thanh Huyền!
Tiểu Thập Cửu...
Đông Phương Thanh Huyền...
Tiểu Thập Cửu...
Nàng thì thào vài câu, đẩy Triệu Tôn ra rồi nhào đến nằm sấp người trên boong tàu, nhìn mặt sống yên ắng gần như không một gợn sóng, chỉ cảm thấy nơi nào đó trong tim đau nhói, đó là một nỗi đau không thể diễn tả bằng lời, gần như chôn vùi mọi giác quan của nàng
Không...
Bờ môi của Như Phong run lên, quỳ xuống đất,
Đại đô đốc, từ sau ngày ấy, thuộc hạ đã nói rõ với Thập Cửu điện hạ, sau này thuộc hạ sẽ một lòng một dạ theo ngài.
Sau này...
Đông Phương Thanh Huyền cười khẽ, cứ như nghe được một câu chuyện buồn cười lắm vậy,
Bổn tọa không có sau này nữa...
Trong lúc mọi người vẫn chưa kịp phản xạ, hắn ta đột nhiên đẩy Như Phong ra, tao nhã ngả người về sau, cả người chìm nhanh xuống lòng sông.
Đại đô đốc!
Như Phong đau đớn gào lên, bỗng nhiên nhảy khỏi thuyền.
Tủm!
Trận tuyết lớn nhiều ngày liên tiếp cứ ngỡ như làm nền cho thế cục triều đình Đại Yến đang nổi sóng gió, từ Nam ra Bắc một vùng trắng xóa, ôm trọn trời đất trong một sự lạnh giá vô cùng vô tận.
Tháng Giêng năm Kiến Chương thứ nhất, một tin tức chấn động được truyền đến
Đông Phương Thanh Huyền, Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ bị cách chức điều tra vì phạm nhiều đại tội như kiêu căng, bạo ngược, lạm dụng cực hình, lạm sát người vô tội, không làm tròn chức trách vân vân
Nhưng cho dù hắn có nói lớn, Hạ Sơ Thất cũng không nghe thấy được
Nàng chỉ có thể vùi mình trong lòng hắn, nghĩ đến Tiểu Thập Cửu của nàng, nghĩ đến Đông Phương Thanh Huyền, người đã giết Tiểu Thập Cửu, con tim như bị ai đó khoét mất một lỗ, đau đến ngạt thở, cuối cùng nàng cũng khóc rống lên.
Mùa đông năm Kiến Chương đầu tiên trôi qua rất chậm
Những năm qua, Cẩm Y Vệ xử lý rất nhiều những vụ án tàn bạo, phải nói là không sách nào có thể chép hết
Thế nên danh tiếng của Cẩm Y Vệ trong dân gian rất tệ, ngày thường lão bách tính cũng đã không ưa
bọn chó săn
của triều đình này, sau khi hay tin nó bị hủy bỏ, không ai không vỗ tay tán thành
Còn về các đại thần, những người đang thấp thỏm lo lắng đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm
Sự tồn tại của Cẩm Y Vệ chẳng khác nào một thanh đao treo trên đỉnh đầu của họ, khiến họ lúc nào cũng phải sống trong căng thẳng, sợ rằng bỗng nhiên có một ngày sẽ
được
Cẩm Y Vệ mời đi uống trà, từ đó tiêu tan công sức kinh doanh trên quan trường
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.