Chương 794: Nhớ nhung điên cuồng! (1)


Đến đây cho tiểu gia ôm nào.
Hắn ta nói xong thì giơ tay ra định ôm Hạ Sơ Thất, nhưng giống như vô số những lần trước đây, cái tay xấu xa của hắn 8ta còn chưa giơ đến nơi thì đã bị Triệu Tôn hất qua một bên, tiện thể tăng thêm cho một cái lườm lạnh lùng

Nguyễn Hữu chán nản, cười khẩy 3rồi ngồi xuống, sau đó trêu chọc


Keo kiệt, cháu chỉ ôm một cái, có mất miếng thịt nào đâu, cần gì phải trống kĩ như vậy.
Triệu Tôn lườm 9hắn ta,
Hôm qua Bính Nhất bẩm báo, tiểu công gia mới nạp hai di nương, vẫn chưa ôm đủ à?

Một mặt muốn thoát khỏi sự ràng buộc đau đớn kia, nhưng một mặt lại như đã rơi vào đầm lầy, càng giãy giụa càng lún sâu.
Hạ Sơ Thất trầm mặc trong giây lát, nàng nhìn vào mắt hắn ta, mỉm cười.

Đừng nói hoàng đế, Nguyên tiểu công gia huynh cày bừa suốt những năm qua, cũng có cày ra được đứa con nào đâu? Theo ta thấy, đừng có chó chê mèo nhiều lông nữa, e rằng nữ nhân của Nguyên tiểu công gia huynh cũng không ít hơn hoàng để là bao đâu nhỉ?


Theo lý mà nói thời tiết của phủ Bắc Bình không lạnh như Sơn Hải Quan mới đúng, sao ta lại cảm thấy lạnh thế nhỉ? Chậc! Lạnh chết tiểu gia mất!

Hắn cười hì hì, bọc người lại rồi ra ngoài tìm Trịnh Nhị Bảo đòi thêm áo
Thái độ đánh trống lảng kia rõ ràng là không muốn đối diện với sự thật rằng ô Nhân Tiêu Tiêu đã được gả cho người khác.
Nhưng không ai được may mắn, thai nhi chưa được ba tháng thì đã bị sẩy mât.
Lần trước khi Nguyễn Hữu từ Sơn Hải Quan đến đây, họ không nói cho hắn ta nghe chuyện này, chẳng qua là vì không muốn tăng thêm phiền nào cho hắn ta
Kết quả đúng như câu
chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền khắp ngàn dặm


Nói ra cũng kỳ lạ! Hoàng đế của chúng ta, hậu cung ba nghìn, sở hữu vô số mỹ nhân, nhưng cày bừa suốt mấy năm qua lại không có một mụn con nào
Quả thật rất kỳ lạ!

Giọng nói của hắn ta rất thong dong, trong hệt như một kẻ ngoài cuộc, nhưng Hạ Sơ Thất cảm thấy sự u ám trên khuôn mặt của hắn ta hệt như một kẻ trọng thương đang giãy chết
Hai tháng sau, hắn ta vẫn biết chuyện này
Qua một lúc sau, Hạ Sơ Thất thầy Triệu Tôn không nói gì, nàng bèn chỉnh đốn y phục, châm thêm trà cho hắn và Nguyễn Hữu, khẽ cười,
Chuyện của hai tháng trước rồi, huynh không nhắc ta cũng quên mất.
Nàng tưởng rằng Nguyễn Hữu sẽ dây dưa, hỏi mãi về chuyện này
Nào ngờ hắn ta lại tỏ vẻ như không quan tâm, bưng chung trà lên, thổi phần nước trên mặt, độ cong trên khóe môi vẫn không hề thay đổi
Huynh và Ô Nhân, không thể trở về như xưa nữa.
Lời nói của nàng sắc bén, cũng rất nghiệt ngã, như đang cứa vào con tim Nguyễn Hữu, khiến khuôn mặt tuấn tú trước giờ vẫn luôn tự tại thờ ơ của hắn ta trở nên cứng đờ, bất động một lúc khá lâu
Hạ Sơ Thất lườm hắn ta, nói tiếp,
Tuy không thể trở về như xưa, nhưng huynh lại có thể rút ra bài học từ chuyện này, sau này không cần biết là kết hôn hay nạp thiếp, nếu thật lòng thích cô nương nào đó thì nên làm chuyện tốt, biết chừng mực một chút, để tránh hối hận một lần chưa đã, cuối cùng rơi vào cảnh lần nào cũng thấy hối hận.

Nàng nói khá lâu, sắc mặt Nguyên Hữu cực kì xấu xí, nhưng tầm mắt của hắn ta vẫn dừng lại trên mặt nước trà phẳng lặng, ánh mắt vô hồn, không thể nhìn ra rốt cuộc hắn ta đang suy nghĩ điều gì.
Về điểm này, Hạ Sơ Thất cảm thấy rất bội phục hắn, trong một thời đại không có điện thoại, không có internet, đây là chuyện vô cùng khó khăn.
Một năm qua, hậu cung của Triệu Miên Trạch có thể nói là rực rỡ như gấm
Nghe nói ngoài ô Nhân Tiểu Tiểu ra thì còn có thêm hai phi tần nữa mang thai
Nếu bỏ đi, thì đó sẽ là một nỗi đau thịt kéo theo da, da đi liền với gân
Nhưng nếu trước sau gì cũng là đau, sao không một đao giải quyết dứt khoát cho rồi?
Nụ cười của Nguyễn Hữu cứng đờ
Một lúc sau, hắn ta mới lắc đầu, than thở với vẻ bất mãn,
Biểu muội, tính tình của muội vẫn..
độc như ngày nào.

Độc mới có thể trị bệnh! Có từng nghe qua chưa, đau dài chi bằng đau ngắn.
Hạ Sơ Thất nhìn hắn ta, rồi liếc nhìn khuôn mặt nặng nề của Triệu Tôn, nàng cười và hỏi,
Biểu ca, vài ngày trước ta kể cho lũ trẻ ở trấn Quách Âm nghe một câu chuyện
Chí Tôn Bảo trong câu chuyện nói: Từng có một mối tình chân thành phô bày ngay trước mặt ta, nhưng ta lại không biết trân trọng, đợi sau khi mất đi, ta mới cảm thấy hối hận! Còn có chuyện gì trên đời đau khổ hơn thể
Hạ Sơ Tất chỉ đành thở dài bất lực.
Màn đêm buông xuống, sắc trời tốt hơn
Trong phòng được thắp nến, rượu và thức ăn cũng được dọn lên bàn.
Ba người nhìn nhau, không khí thoáng nặng nề
Triệu Tổn im lặng, Hạ Sơ Thất thấy khô cổ, cũng không nói gì
Cho đến khi Trịnh Nhị Bảo và Tinh Lam vào dọn thức ăn, mời họ vào bàn dùng bữa tối, Nguyễn Hữu mới hoàn hồn lại, nâng chén trà uống cạn, cũng cười ra tiếng.
Nếu ông trời có thể cho ta thêm một cơ hội, ta sẽ nói với cô gái ấy ba chữ, ta yêu nàng! Hiện tại huynh cũng đang luẩn quẩn trong vấn đề này à?

Nguyễn Hữu như bị sét đánh, không hề hay biết trà trên tay đã đổ.
Sắc mặt hắn ta tái nhợt.
Hắn ta nhớ lại đêm tuyết trắng ấy, nàng ta hỏi hắn ta,
Nguyên Hữu, có phải người yêu ta không? Kiểu yêu từ trong tâm khảm?
Hắn ta cũng nhớ lại tiếng sáo trên núi Tử Kim, nhớ về cô nương phơi bày cơ thể dưới màn tuyết trắng mặc cho hắn yêu cầu vô độ
Tuyết đêm đó rất lớn, và bộ y phục cưới trên người nàng ta lại rất đỏ

Nhưng biểu ca à, huynh phải biết rằng, không phải mọi thứ trên thế gian đều có thể bù đắp

Chuyện này mà cũng có người bẩm báo?
Nguyên H6ữu sờ mũi, không hề có vẻ gì là lúng túng, nhưng ánh mắt lại vô thức lộ ra vẻ oán giận,
Vậy Thiên Lộc, thúc có nhận được tin, hậu cung hoàng đế c5ủa chúng ta không được yên ổn, hoàng quý phi đã bị sẩy thai vào hai tháng trước rồi không?

Tất nhiên là Hạ Sơ Thất và Triệu Tôn biết chuyện Ô Nhân Tiểu Tiểu sẩy thai.
Tuy giờ đây họ đang ở phủ Bắc Bình, nhưng mọi chuyện lớn nhỏ trong kinh sư, Triệu Tôn vẫn biết tường tận
Nói chuyện không làm khó người khác là phẩm chất tốt đẹp mà Hạ Sơ Thất vẫn luôn duy trì
Nhưng nhìn Nguyễn Hữu trong bộ dạng như thế, nhìn mỗi lần hắn ta từ Sơn Hải quan đến đây, không câu nào là không muốn hỏi thăm tin tức của Ô Nhân Tiêu Tiêu, bộ dạng uống rượu độc giải khát này, khiến nàng thấy vô cùng lo lắng
Nếu vết thương đã bị thối nát từ bên trong, không loại bỏ phần thịt thối thì sẽ không thể nào khỏi được
Trên bàn ăn, Hạ Sơ Thất không nói gì, mặc cho Triệu Tôn và Nguyễn Hữu trò chuyện

Trên bàn rượu, đề tài nói chuyện của họ đa số đều có liên quan đến chuyện trên triều đình và quân đội.

Xưởng binh khí ở trấn Quách Dương hiện nay đang nằm ở giai đoạn chỉ có thể nghiên cứu, chứ chưa thể sản xuất số lượng lớn

Hỏa khí không giống như những thứ khác, chi phí chế tạo mỗi một khẩu súng ống, mỗi một khẩu đại pháo rất đắt đỏ

Cho dù với sức lực của triều đình thì cũng chỉ có thể sản xuất ra được với số lượng ít đến đáng thương, huống hồ gì là phủ Tấn vương hiện tại chứ.

Không có đủ ngân lượng, thì dù có kỹ thuật cũng như không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.