Chương 797: Nhớ nhung điên cuồng! (4)


Xe ngựa vẫn tiếp tục đi về trước, gió nhẹ mang đến một chuỗi tiếng cười như chuông ngân

Và đây là lần đầu sau hơn một8 năm nàng cười thoải mái như vậy.

Chuyện trên bến tàu Phố Khẩu có ảnh hưởng cực kì lớn với nàng
Triệu Miên Trạch xoa trán, nhìn đống tấu chương chất như núi trước mặt, thở dài, cầm lấy đôi búp bê bùn do Hạ Sở nặn, đặt trong lòng bàn tay, ánh mắt dần dần trôi xa
Trong ánh nến đung đưa, hắn ta thấy hơi mệt, nằm dài trên bàn
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, một bóng dáng xuất hiện trong đầu hắn ta, như thật như ảo, như đang ở trước mắt lại như lơ lửng giữa không trung

Bệ hạ, là thần thiếp.
Giọng nói như chim vàng anh, du dương uyển chuyển, rất êm tai, nhưng lại kéo tâm tư đang bay xa của Triệu Miên Trạch trở về, hắn ta giật mình, ngẩng đầu dậy, nhìn nàng ta, phẫn nộ.

Ai cho nàng vào đây?
ô Lan Minh Châu cắn môi dưới, vành mắt đỏ ửng, dáng vẻ trông rất tội nghiệp
Sao nàng ta biết mình đã quấy rầy giấc mơ đẹp của hoàng đế chứ? Nàng ta chỉ cảm thấy đế vương trước mặt không còn dịu dàng như ngày nào, trông hơi đáng sợ
Hạ Sơ Thất nhìn bóng lưng của hắn, hơi sửng sốt
Xem ra cuộc sống bình yên hơn một năm qua sắp bị phá vỡ rồi.

Hơn ba trăm ngày6 đêm, không dài cũng không ngắn, thời gian lại lần nữa có dịp thể hiện tác dụng
Không cần biết thế nào, năm tháng vẫ5n xóa đi một vài quá khứ đau lòng.
Giờ đây lại một mùa xuân nữa, nàng nghĩ đây là một sự khởi đầu tốt đẹp.

Phủ Tấn vương thành Bắc Bình được xây dựng vào năm Hồng Thái, là nơi cư trú của thân vương tôn quý nhất Đại Yến, đồng thời cũng là nơi làm việc trên đất phiền Bắc Bình, Tấn vương dùng để tiếp cận quan lại đất phiền nến phủ Tấn vương chiếm diện tích cực kì lớn, hệt như một hoàng thành thu nhỏ
Các phía Đông Nam Tây Bắc trong phủ, mỗi nơi có bốn công, phía trước có điện Thừa Vận, giữa có điện Viên, sau có điện Tồn Tâm
Nàng tin, nó3 cũng gây ảnh hưởng không nhỏ với Triệu Thập Cửu
Nhưng hắn chưa từng phô bày điều gì trước mặt nàng, đa số thời gian9 hắn chỉ chọc nàng vui mà thôi.
Hai người nương tựa vào nhau, vượt qua một năm đầy khó khăn

Bệ hạ, thần thiếp đến hầu hạ người...
Tiếng bước chân của nàng ta truyền vào tai, nàng ta từ từ bước đến, nụ cười làm nổi bật chiếc má lúm đồng tiền trên má, trồng càng thêm yêu kiều, bộ trang phục cung đình trên người kéo dài dưới đất, nàng ta đi đến trước bàn, từ từ ngồi xuống, bàn tay vo thành quả đấm, đấm lên đùi hắn ta, cẩn thận hầu hạ

Tiểu Thất...

Cơ thể Triệu Miên Trạch cứng đờ, có vẻ như không muốn phá giấc mộng đẹp kia
Tả trường sứ là quan sứ lớn nhất của phủ Tấn vương, khi Triệu Tôn chưa đến, y là người Hồng Thái Để đích thân chỉ định.
Khương Nam là người nhạy bén, làm việc rất có chừng mực, y gấp gáp thế kia chắc chắn là có chuyện quan trọng
Hạ Sơ Thất dừng bước, không đi theo
Nhưng chân mày của quân vương càng lúc càng nhíu chặt, hắn ta thấy hơi bực bội, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, nghe nàng ta nói xong mới đặt tay lên vai nàng ta, kêu đối phương đứng dậy

Trẫm đã biết tâm ý của ái phi
Đi đi.

Chỉ thấy y cúi đầu nói gì đó với Triệu Tôn, khi Triệu Tôn ngẩng đầu lên, sắc mặt nặng nề đi khá nhiều.

A Thất, nàng về phòng nghỉ ngơi trước đi.
Hạ Sơ Thất gật đầu,
Chàng có chuyện gấp cần làm?


Ừ, Lỗ Nguyên và Nguyên Bảo đang đợi ở điện Thừa Vận, lát nữa gia sẽ kể với nàng.
Hắn ta nói xong, ra hiệu với Tinh Lam và Giáp Nhất, rồi rời đi với Khương Nam
Sau quần thể kiến trúc rộng lớn này là một nơi tựa như hậu cung hoàng thành, chia làm ba nơi phía Đông Tây, dành cho trắc phi và thiếp thất của Tấn vương
Chỉ có điều, trong phủ Tấn vương hiện nay chỉ có một nữ chủ nhân là Hạ Sơ Thất, hậu cung hiện đang trống không.
Tại công điện Thừa Vận, Hạ Sơ Thất và Triệu Tôn chưa vào trong thì Khương Nam - Tả trường sứ trong phủ đã vội vàng chạy đến
Đầu xuân ở phủ Bắc Bình vẫn còn lạnh, nhưng sắc xanh đã phủ khắp mặt đất kinh sư
Một hàng cây xanh đong đưa theo gió, tường cung đỏ vây lấy nỗi cô đơn sâu thẳm
Gió lạnh thổi vào điện, Triệu Miên Trạch quấn chặt long bào trên người, nhận lấy tách trà long tĩnh mà Trương Tứ Cáp mới pha, hớp một ngụm, sau đó cau mày.
Xem như cũng đã cảm nhận được cái gì gọi là
làm bạn với vua như làm bạn với hổ

Nhất là sau khi Tấn vương đi lên phía Bắc, tính tình của vị hoàng đế trẻ tuổi này càng khó dò
Trên triều đình, hắn ta vẫn nho nhã lễ độ, khoan dung nhân hậu, nhưng khi tiếp xúc riêng, chỉ có kẻ thân cận như Trương Tứ Cáp mới hiểu rõ, cảm giác đó chẳng khác gì lạnh buốt cả người, bất cẩn một cái là sẽ ăn gậy.

Lần sau pha trà, đừng dùng nước sôi.
Tay Trương Tứ Cáp run lên,
bịch
một tiếng, quỳ ngay xuống đất

Nô tài biết lỗi, nô tài biết lỗi!

Hà Thừa An đã chết, một năm qua gã đã cố gắng học hỏi, nhưng luôn bị hoàng để bắt bẻ, làm gì cũng bị chỉ trích
Hôm nay gã pha trà không tốt, đã chuẩn bị sẵn tâm lý mông nở hoa rồi, nào ngờ Triệu Miên Trạch lại xua tay, tha cho gã

Lui xuống, trẫm muốn yên tĩnh.

Trương Tử Cáp cảm thấy như được đại xá, gã khom người lui xuống.

Bẩm bệ hạ, thần thiếp nghe nói gần đây bệ hạ lao tâm chuyện quốc sự, nhiều ngày không làm hạnh hậu cung, mỗi ngày chỉ có thể ngủ đôi ba canh giờ, thân thiếp..
thấy rất đau lòng
Nên mới hầm một bát canh bổ, muốn đến giải sầu giúp bệ hạ.
Nàng ta đã cố gắng nói thật nhỏ, thật dịu dàng, cố gắng phơi bày vẻ thùy mị của nữ nhi, chỉ muốn nhận được một nụ cười từ hắn ta
Hắn ta vẫn duy trì tư thế kỳ cục, để mặc cho nàng ta đấm đùi mình, trên môi chỉ có tiếng thở dài.
Cuối cùng nàng cũng chịu vào mộng rồi.

Chủ nhân của đôi bàn tay ấy thoáng ngơ ngác, ngẩng đầu lên
Lan Minh Châu nhìn ra được tâm trạng của hắn ta không được tốt lắm, nếu là ngày thường, nàng ta nên ngoan ngoãn lùi xuống, sẽ không làm đối phương tức giận

Nhưng thứ nhất nàng ta cậy vào chuyện được hắn ta sủng ái, thứ hai lúc nãy tiếng
Tiểu Thất
kia đã đâm vào trái tim mình, khiến nàng ta không thể cất bước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.