Chương 902: Quỷ dẫn đường ma đưa lối: phá! (5)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1101 chữ
- 2022-02-08 04:51:09
Hạ Sơ Thất không hiểu,
Hả?
Hắn nói,
Không phải thần.
Vậy xin hỏi điện hạ, đâu là nơi không đường?
Triệu Tôn đáp,
Bốn phương tám hướng đều có thể có đường, nhưng trong tháp xá lợi này thì lại không.
Tuy bị khinh bỉ nhưng Đạo Thường vẫn không để bụng,
Sai một li đi một dặm, khó có thể thu hồi. Lão nạp không dám nói dối.
Hạ Sơ Thất trợn mắt, nên gửi gắm hi vọng lên người Triệu Tôn thì hơn.
Có lời của hắn, mọi người lại thấy phấn khởi, Hạ Sơ Thất lại càng ngưỡng mộ hơn.
Đông Phương Thanh Huyền dường như bị hắn kích thích nên ánh mắt nhìn Triệu Tôn rất bất thiện.
Triệu Tôn cười lạnh, giải thích:
Đại hãn cho rằng khi nãy vì sao mỗi khi đến một tòa tháp xá lợi ta lại bảo mọi người đi vòng quanh tháp bảy vòng? Bởi vì khi mọi người đi xoay vòng quanh tháp xá lợi tế Thanh Viễn đại sư, lần nào trên nóc mộ cũng đều sẽ xuất hiện một chữ. Ghép chữ trên mười sáu họa tiết sẽ là: Thập lục đăng khoa, thiền danh mại cổ. Nhất triều vãng sanh, chỉ hướng lạc thổ (Mười sáu tuổi đăng khoa, thiền danh muôn cổ. Một đời vãng sanh, chỉ về cõi vui).
Tương truyền, Thanh Viễn đại sư thi đỗ tiến sĩ vào năm mười sáu tuổi, là một đại tài tử tiếng tăm lừng lẫy, tướng mạo phong lưu anh tuấn, sau đó không biết vì sao lại đi làm hòa thượng, và vì sao lại làm khó dễ họ ở đây, trong lịch sử có rất nhiều phiên bản nhưng lại không hề có bất kì ghi chép chính thức nào, không có gì chứng minh.
Nó có nghĩa gì?
Hạ Sơ Thất nhìn Đạo Thường,
Đại sư, giải thích thế nào? Lối ra ở đâu?
Triệu Thập Cửu, tóm lại có nghĩa là gì vậy?
Triệu Tôn không trả lời mà chỉ nắm tay nàng từ từ đi đến bên bức tượng Thanh Viễn đại sư trước tháp xá lợi, xê dịch ngón tay từng chút một trên mười ngón tay sinh động như thật của ông ta, sau khi sờ nắn một hồi mới dừng lại trên ngón giữa nơi bàn tay trái.
Gia… chàng có phát hiện gì không?
Vạn vật tồn tại vì có, có sinh ra vì không…
Triệu Tôn nói rất bình thản:
Đường ra nằm ở chỗ không đường.
Triệu Tôn lạnh lùng lên tiếng,
Nếu ta ngốc như ngươi… thì đã đi đầu thai từ lâu rồi.
Đông Phương Thanh Huyền lườm hắn, mặt biến sắc.
Nàng thấy phía trên nóc mộ bỗng xuất hiện một họa tiết tựa
phông nền
, và còn có chữ xuất hiện bên trên nữa.
Một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh sinh vạn vật. Vạn vật tồn tại vì ‘có’, ‘có’ sinh ra vì ‘không’.
Mọi người nghe thấy liền xôn xao.
Giỏi quá! Ghê gớm thật!
Ánh mắt tất cả mọi người đều chăm 6chú nhìn lên đỉnh đầu.
Chắc là việc đi vòng tròn đã khởi động cơ quan lắp đặt, dưới ánh sáng của dạ minh châu, nóc mộ không biết là5m từ chất liệu nào, có vẻ có cùng nguyên lý với gương soi, bóng những người đi vòng tròn bên dưới đều in lên trên nóc trần. Tầm mắt của Hạ Sơ Thất không tốt lắm, không nhìn thấy rõ, nhưng khi kết thúc vòng thứ bảy, nàng lại bất ngờ giật mình.
Ngoài ra, còn có thêm một chữ
THỔ
to đùng nữa.
Hình ảnh kỳ lạ kia lướt qua rất nhanh nhưng vẫn bị khá nhiều người nhìn thấy.
Nhìn thấy chưa, trên các ngón tay đều có khắc một câu Phật ngôn nhỏ xíu, và câu thiền trên ngón tay này chính là ‘vạn vật tồn tại vì có, sinh ra vì không’. Lối ra trong căn phòng này vừa hay cũng tương ứng với bốn chữ đầu trong mười sáu chữ trong câu tế kia, đó chính là: thập thiền nhất chỉ.
() Ý của Triệu Tôn là bốn chữ đầu trong 16 chữ
Thập lục đăng khoa, thiền danh mại cổ. Nhất triều vãng sanh, chỉ hướng lạc thổ
là
thập thiền nhất chỉ
, nghĩa là 1 ngón tay trong 10 ngón của bức tượng, mà ngón giữa tay trái của bức tượng lại có câu
Vạn vật tồn tại vì có, sinh ra vì không
ứng với câu trên nóc mộ gian phòng này, vì thế ngón tay này chính là cơ quan lối đi.
A di đà Phật!
Đạo Thường niệm một câu Phật hiệu, mái tóc hoa râm trên đầu dường như cũng dính tiên khí, nhưng lời mà ông ta nói ra lại như sét đánh Hạ Sơ Thất đến chết,
Lão nạp không biết.
Ông…
Hạ Sơ Thất thấy ngứa răng,
Uổng phí mớ kinh sách đã niệm.
Vậy cũng được ư? Đông Phương Thanh Huyền nhướng mày, khuôn mặt cười tủm tỉm kia vô cùng nhàn nhã.
Điện hạ có cách phán đoán thật kỳ lạ, ngươi nói xem trong tháp xá lợi này sao có đường được?
Nhưng những điều này có liên quan gì đến chuyện tìm lối ra?
Hạ Sơ Thất tin phán đoán của Triệu Tôn, nhưng lại không tìm ra được bí ẩn bên trong nên nàng cảm thấy rất sốt ruột.
Huống hồ gì đây lại là một chuyện liên quan đến tính mạng của gần tr8ăm người, nếu không phải đã suy nghĩ cặn kẽ và chứng thực nhiều lần thì sao hắn có thể thực hiện bừa bãi chứ? Hắn liếc nhìn khuôn mặt vặn 3vẹo của Hạ Sơ Thất, sau đó vỗ lên mu bàn tay của nàng,
Bắt đầu đi.
Một lần nữa, mọi người xếp hàng đi vòng quanh tháp xá lợi.
9
Nhưng có điều, lần này, không ai nhìn tòa tháp xá lợi kia nữa… vì họ đã nhìn tới sắp ói rồi.
Ngoại trừ khâm phục sự khéo léo của cơ quan và tâm tư của hoàng thái hậu Nguyên Chiêu ra thì họ càng cảm thấy bội phục khi Triệu Tôn lại có suy nghĩ tỉ mỉ như thế. Vừa mới vào căn phòng tháp xá lợi này, hắn đã có thể nghĩ đến các vấn đề có khả năng xảy ra. Nếu không có hắn, sao có thể phá giải thế trận huyền bí này?
Tán dương quá nhiều thì lại trông giả tạo, mọi người chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái. Ánh mắt Đông Phương Thanh Huyền lóe lên, buông lời khen không kiêng dè.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.