Chương 1113: Cua đổ bác sĩ bệnh viện tâm thần (41)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 637 chữ
- 2022-02-09 03:37:44
Hệ thống chủ đương nhiên sẽ không đồng ý cho cô tử vong.
Trong tất cả các thế giới, cô đều bị cấm tự sát, ngoại trừ thế giới của Chu H8ạnh, rốt cuộc thì khi đó cô cũng bị rơi vào cái chết tuần hoàn, chỉ có thể dùng phương pháp tử vong để thoát khỏi thế giới, nhưng tình huống 3hiện tại thì khác, cô đang trốn tránh.
Cửa phòng đóng chặt bị mở ra, người đàn ông thân hình cao ráo bước đến, đầu tiên hắn đặt bữa tối lên trên bàn, sau đó ngồi xuống mép giường, ôm cả chăn lẫn người cô lên, tâm tình của hắn dường như cực kỳ tốt,
Tôi mang váy đẹp tới đây, Phong Quang sẽ thích.
Trải qua ngày hôm qua, quần áo vốn dĩ mặc trên người cô đã bị hắn xé nát, nên thực sự bây giờ cô đang cả người không một mảnh vải. Kỳ Vị xốc chăn bên cạnh cô lên, ngón tay lướt qua dấu cắn trên xương quai xanh của cô, hắn cười cười, cầm lấy chiếc váy đỏ đang đặt bên cạnh, dịu dàng mặc vào cho cô, rồi kéo khóa lên. Mặc xong váy, hắn lại ôm cô vào trong lòng, tay hắn nhẹ nhàng vỗ lưng cô,
Phong Quang là cô bé ngoan, cho nên, dù Phong Quang có làm chuyện khiến tôi không vui, tôi cũng không nỡ vứt bỏ em.
Vứt bỏ
theo như lời hắn, chính là ngay cả tư cách bị biến thành tiêu bản cũng không có.
Phong Quang ghé vào đầu vai hắn, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, im lặng không nói gì.
Hiện giờ ngẫm lại, chỉ e rằng cô cũng đã quên mất Chu Hạnh là ai.
Hệ thống chủ không t9rả lời, Phong Quang cũng biết đáp án. Cô cười khổ một tiếng, không rõ vì sao người mình muốn thích lại là một bệnh nhân tâm thần. Nếu lúc trư6ớc cô không tới hòn đảo này, nếu cô có thể đi lên tàu của cha... Cho dù có cô đơn cả đời ở thế giới này, cứ thế chờ đến tận lúc chết để rời đ5i, cô cũng sẽ không cảm thấy hối hận.
Tuyệt thực...
Phong Quang nở một nụ cười cứng đờ, cô nói giọng nghẹn ngào,
Đây cũng là ý kiến không tệ.
Kỳ Vị cười, ấm áp như tắm mình trong gió xuân, hắn cúi đầu hôn lên khóe môi cô, nhẹ giọng hỏi:
Phong Quang muốn dùng cái chết để rời khỏi tôi sao?
Cô không có hứng thú để hỏi hắn tìm được váy ở đâu, cũng giống như khi cô thấy bữa tối mà hắn mang đến, cho dù trong đó có sườn heo chua ngọt và điểm tâm ngọt sau bữa ăn mà cô thích nhất, cô cũng không hề có hứng thú.
Phong Quang, em không muốn ăn sao?
Kỳ Vị cầm thìa, cười tủm tỉm nhìn Phong Quang đang không muốn há miệng,
Hay là, em định tuyệt thực?
Đúng vậy, cô cũng có thể thuyết phục chính mình, Kỳ Vị sẽ không gây tổn thương cho cô, cô có thể yên tâm thoải mái ở bên hắn, nhưng... cô cực kỳ chán ghét loại cảm giác bị nuôi nhốt như thú cưng thế này. Không thể nói rõ cảm giác chán ghét mãnh liệt như vậy đến từ đâu, nhưng ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy xiềng xích trên mắt cá chân mình, cô liền chỉ có một ý nghĩ, nếu trốn không thoát thì chết đi là được.
Hệ thống chủ không đồng ý để cô tử vong, Kỳ Vị cũng sẽ không cho cô chết.
Phải.
Cô không do dự mà thừa nhận, ánh mắt bình tĩnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.