Chương 1133: Cua đổ bác sĩ bệnh viện tâm thần (61)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 727 chữ
- 2022-02-09 03:39:31
Trong lòng Kỳ Vị biết, nếu mình không đưa ra một lời giải thích hợp lý, thì cô sẽ không bỏ qua cho mình, hắn thở dài một tiếng, vuốt đỉn8h đầu cô nói:
Ngày đó sau khi anh bị thương, đã bị người nhà họ Kỳ đưa về. Anh là vết nhơ của nhà họ Kỳ, không thể để bên ngoài biết đ3ến, cho nên, anh bị bọn họ nhốt lại, đến tận thời gian không lâu trước đây, lão gia nhà họ Kỳ bỗng nhiên qua đời, nhà họ Kỳ rối loạn, a9nh mới tìm được cơ hội ra ngoài gặp em.
Lão gia nhà họ Kỳ đột nhiên qua đời... Thật sự không phải do anh ra tay sao?
Phong Q6uang đã khác với trước đây, trong lòng cô biết Kỳ Vị là người thế nào, hắn tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, cũng không phải là người t5ốt biết quan tâm đến thân tình.
Năm đó, cũng chính cha hắn đã đích thân đưa hắn đến đảo Kim Cương.
Phong Quang nhìn hắn hồi lâu, đến khi Kỳ Vị cho rằng cô muốn chỉ trích mình không nên tàn nhẫn như vậy, thì cô lại chỉ thở dài thật sâu, chậm rãi nói:
Em mặc kệ trước kia anh đã làm gì, nhưng từ nay về sau anh phải thu bớt tay lại cho em. Em không muốn Tiếu Tiếu biết những chuyện anh đã làm lúc trước.
Kỳ Vị mỉm cười,
Lão gia nhà họ Kỳ rốt cuộc cũng già rồi.
Ý là, ông ta cũng đã sống đủ lâu, mà người Kỳ Vị nhắc tới này, cũng chính là người cha trên danh nghĩa của hắn.
Không phải ngu ngốc, mà là đơn thuần.
Kỳ Vị hôn môi cô, xoa dịu sự nóng nảy của cô,
Phong Quang đơn thuần như một tờ giấy trắng vậy, cho nên... anh mới không nhịn được mà muốn nhuộm đen.
Tuy rằng ngay từ đầu... Hắn gần như muốn phá hủy tất cả sự tốt đẹp của cô, cũng muốn khiến cô trở thành người giống như mình, nhưng về sau, không cách nào phủ nhận, là chính hắn lại bị cô đồng hóa.
Ở bờ biển ba năm trước đây, khi Phong Quang vươn tay ra với hắn, mời hắn cùng đi với cô ra thế giới bên ngoài, hắn bỗng nhiên lập tức muốn vứt bỏ hết thảy để đi cùng cô. Hắn vốn dĩ cũng chỉ cô độc một thân một mình, mà hắn cũng nguyện ý thử trở thành cái gọi là người bình thường trong mắt tất cả mọi người, chỉ để có được tư cách đứng bên cạnh cô.
Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy dường như mình đã quen với hắn như vậy. Kỳ Vị vốn dĩ chính là người như thế, vì đạt tới mục đích của mình mà hắn có thể không từ thủ đoạn, điều này nếu nhìn từ góc độ của những người khác, hắn chính là một kẻ ác đúng nghĩa, nhưng cô không phải những người khác... cô là người có thể đứng bên cạnh hắn .
Từ ngày cô chấp nhận thỏa hiệp kia, cô đã chuẩn bị xong tất cả để tiếp nhận hắn.
Kỳ Vị...
Cô cọ đầu vào ngực hắn, trong lòng còn sợ hãi mà hỏi:
Anh sẽ không đột nhiên biến mất nữa, có đúng vậy không?
Hắn hôn lên đỉnh đầu cô,
Những ngày tháng về sau, anh đều sẽ ở bên cạnh Phong Quang.
Cô nhẹ nhàng thở ra trong lòng hắn. Trong ba năm này, cô không chỉ một lần nghĩ tới, cô nguyện ý không xen vào, cũng không so đo bất cứ chuyện gì nữa, chỉ cần hắn có thể trở lại bên cạnh mình, cô chấp nhận thỏa hiệp nhiều hơn cũng không sao.
Tiếu Tiếu rất giống Phong Quang.
Kỳ Vị cong môi cười,
Cho nên có rất nhiều chuyện đã định trước rằng con bé sẽ không biết.
Kỳ Vị... Anh đang vòng vo nói Tiếu Tiếu ngu ngốc giống em đó hả?
Nhưng chỉ có tự do, là cô vẫn không cách nào từ bỏ, tuy nhiên, dưới tiền đề đó, cô nguyện ý yêu thương người đàn ông này.
Kỳ Vị... Chúng ta trở về đi, Tiếu Tiếu còn đang đợi chúng ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.