Chương 1142: Mạt thế, cua đổ giáo sư ngồi xe lăn (5)



Anh là anh trai em, nếu anh là đầu heo lớn, vậy em chính là đầu heo nhỏ.



Anh mới là heo! Em và anh không có quan hệ gì 8cả!



Ồ? Chẳng lẽ em được ba mẹ nhận nuôi?

Khóe môi Hạ Phong Ảnh cong lên, cộng thêm vết thương trên mặt hắn lại khiến hắn có vẻ cuốn hút không nói nên lời. Hắn giữ chặt lấy Phong Quang đang bị khiêng trên vai mình, rồi liền quay đầu đi,
Thả em xuống làm gì? Đi về với anh.


Váy! Em sắp lộ hết rồi!
Cô liều mạng kéo góc váy, cố hết sức ngẩng đầu, hô to với hắn,
Hạ Phong Ảnh, em muốn liều mạng với anh!

Hắn đập tay lên mông cô một cái,
Tới đi, anh đây chờ em đến liều mạng đó.

Không khí vốn còn đang căng thẳng, vào giờ phút này bỗng nhiên trở nên hơi kỳ quái.
La Lịch đi đến cạnh Quân Trạch, vỗ vai hắn,
Tôi biết trước nay cậu đều chấp pháp theo lẽ công bằng, nhưng lần sau gặp phải đại thiếu gia Hạ Phong Ảnh này, nếu có thể tránh thì cậu cứ tránh đi.

La Lịch là bạn của Quân Trạch, cũng là đồng đội đáng tin cậy của hắn trong mỗi lần hành động, nếu như người khác nói lời này, Quân Trạch sẽ chỉ lạnh mặt bỏ đi, nhưng đây lại là do La Lịch nói, nên hắn chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu:
Tôi có chừng mực.


Anh mới được nhận nuôi thì có! Cả nhà anh đều được nhận nuôi!

<3br>Hạ Phong Ảnh cười:
Cả nhà anh, vậy thì có cả em rồi.

Phong Quang nghẹn họng, bỗng nhiên nhận ra hai anh em cãi nhau 9quả là không ổn, bởi khi mình mắng ra, nếu không cẩn thận thì sẽ mắng gộp cả chính mình vào.

Hạ Phong Ảnh, anh thả em xu6ống!
Nếu đã không cãi thắng được, vậy không thèm cãi với hắn nữa, cô phải về ngủ cho ngon, mặc kệ mấy chuyện rách nát này của hắ5n.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng hắn vẫn bất giác đưa tay đặt trên mông cô, che khuất đi tất cả những gì có thể bị lộ.

Hạ Phong Ảnh, anh là đồ ngu ngốc, về sau em sẽ không bao giờ lo chuyện của anh nữa!

Dần dần, giọng của Phong Quang cũng không còn nghe thấy nữa.

Cậu cũng thật là…
La Lịch lắc đầu,
Hạ đại thiếu gia chính là anh vợ tương lai của cậu đó, cậu không nên bất hòa với hắn quá mức làm gì.



Chuyện tương lai không nói trước được.
Quân Trạch nhìn về hướng Phong Quang rời đi, rồi cũng xoay người đi mất.

Lại nói tới bên kia, Phong Quang bị ném lên trên giường, tuy không đau, nhưng cũng phải mất một lúc lâu cô mới phục hồi tinh thần lại. Vừa thấy căn phòng có phong cách chủ đạo rock and roll này, cô lập tức ngồi dậy hỏi Hạ Phong Ảnh đang lúi húi mở ngăn tủ tìm gì đó:
Anh dẫn em đến phòng anh làm gì?



Bôi thuốc cho anh.
Hạ Phong Ảnh ném hộp y tế lên trên giường, lại lấy ghế ra ngồi xuống, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào cô, xem ra đúng là đang đợi cô bôi thuốc.

Phong Quang bĩu môi:
Anh có tay mà không biết tự bôi à?


Tuy nói như vậy, nhưng cô vẫn ngồi thẳng người, mở hộp y tế ra.

Hạ Phong Ảnh vươn lòng bàn tay chảy máu ra cho cô xem,
Em nhìn này, tay anh cũng bị thương.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.