Chương 1238: Xin hỏi, anh có biết cản thi không? (46)


Phong Quang không còn lời gì để nói, dù sao đó cũng là chuyện nhà người ta, dù cô có nói thêm gì, chẳng qua cũng chỉ khiến người ta8 cảm thấy rằng cô đứng nói chuyện không đau thắt lưng mà thôi, cho nên cô lựa chọn trầm mặc.

() Đứng nói không đau thắt 3lưng: Ý chỉ việc không đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, không hiểu rõ tình huống thực tế mà chỉ nói bừa cốt để k9hoe khoang.

Không cần...
Nghe giọng nói đột ngột hạ thấp của hắn, cô liền thấy sợ. Nếu để hắn xử lý, vậy chỉ e Hạ Phong Ảnh sẽ bị quỷ hù chết mất thôi,
Người kia chỉ bị thương nhẹ, đã xuất viện rồi, hắn cũng không tìm tôi gây phiền toái.


Vậy à?
Ninh Dịch nâng cằm cô lên, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn khóe môi cô,
Không phải vì người kia thấy Phong Quang quá mức đáng yêu, nên mới cố tình tới đâm xe ăn vạ chứ?

An Đồng dường như cũng nhận ra cô không được tự nhiên, hắn bất giác giơ tay sờ đỉnh đầu cô,
Chúng ta vào gặp 6đàn em Phong Ảnh thôi, hắn nhất định đang chờ đến sốt ruột rồi.

Khi Phong Quang muốn bỏ tay hắn ra, hắn đã thu tay lại, m5ở cửa phòng bệnh rồi đi vào. Tay cô đặt trên đỉnh đầu mình, cảm giác vừa bị hắn chạm vào dường như vẫn còn đó, không hiểu sao, cô lại nhớ tới lúc Ninh Dịch sờ đầu mình. Phong Quang lắc đầu vài cái, xua đuổi những cảm xúc lung tung rối loạn đó đi, rồi bước theo vào phòng bệnh.
Vốn đang oán giận việc đàn anh tới muộn, nhưng vừa nhìn thấy Phong Quang thì đôi mắt Hạ Phong Ảnh liền lập tức sáng lên,
Phong Quang, tôi biết em sẽ không bỏ lại tôi một mình mà đi về!

Phong Quang cười có lệ hai tiếng.
An Đồng đón Hạ Phong Ảnh đầu quấn băng gạc trở về. Trước khi đi, hắn còn ẩn ý mà nói với Phong Quang một câu,
Chúng ta lần sau gặp mặt.

Phong Quang nhìn chiếc xe lao đi, ngay cả một câu tôi không muốn gặp lại anh cũng chưa kịp nói. Cô mở cửa xe nhà mình ra, vừa ngẩng đầu đã thấy Tiết Nhiễm đang đứng bên cửa sổ tầng trên, thấy cô nhìn qua, Tiết Nhiễm mỉm cười phất phất tay.

Tài xế không cẩn thận đâm vào người khác, đưa người kia đến bệnh viện mất chút thời gian.
Phong Quang vùi đầu trong lòng Ninh Dịch, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đúng vậy, đây mới chính là người cô thích, cũng chỉ có người đàn ông này mà thôi.
Ninh Dịch ôm cô ngồi trên sô pha, thấy vẻ mặt ‘mệt muốn chết’ của cô, liền buồn cười nói:
Người bị thương kia có vẻ rất phiền toái?


Đúng là có chút phiền phức...
Cô không dám nói ra chuyện người ta vừa gặp đã yêu mình, hơn nữa còn thổ lộ. Dĩ nhiên, chuyện Tiết Nhiễm và An Đồng, cô cũng không định nói cho hắn.
Ninh Dịch nâng một lọn tóc dài trước ngực cô lên, thấp giọng nói:
Chuyện phiền toái cứ để tôi xử lý là được.

Phong Quang nghĩ tới viên kẹo kia, trong lòng chợt có chút cảm giác kỳ quái. Cô thu mắt lại, lên xe đóng cửa, khiến bản thân không nghĩ đến chuyện hôm nay gặp phải ba người đàn ông kỳ quái nữa.
Trở lại nhà họ Hạ, Phong Quang mới vừa vào phòng mình đã bị người đàn ông trong phòng ôm lấy, sau một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt, Ninh Dịch lại hỏi cô,
Tôi vốn nghĩ rằng em sẽ về sớm hơn tôi, sao bây giờ mới trở về vậy?

Phong Quang giật giật khóe miệng,
Người cổ đại như anh mà cũng biết cái gì là đâm xe ăn vạ?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.