Chương 1290: Cua đổ đại ca sơn trại (41)



Ta là Mạc Khanh.
Nam nhân mỉm cười,
Đây chẳng phải cái tên mà ngươi gọi sao?


Phong Quang nhíu mày,
Tuy ngươi tạo cho ta cảm giác rấ8t giống Mạc Khanh, nhưng ta biết, ngươi nhất định không phải hắn.



Ồ?
Hắn nhướng mày hỏi:
Vì sao vậy?


Đó đương nhiên là bởi ta không phải người.
Nam nhân cảm thấy dáng vẻ cô không ngừng lui về sau cực kỳ thú vị, liền lại không nhịn được mà bước tới gần cô hơn, đến tận khi lưng cô dựa sát vào thân cây mai, muốn lui cũng không thể lui được nữa. Hắn chống tay trên thân cây, vây cô ở chính giữa, hơi cúi đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt sáng ngời của cô. Đây là đôi mắt vẫn luôn thuần khiết trước sau như một, khiến rất nhiều người bị thu hút bởi nó. Hắn bỗng thu lại ý cười, hơi cúi thấp xuống một phân.
Phong Quang cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, cô quay đầu đi, tránh cho việc vô ý mà đụng phải hắn.
Nam nhân cảm thấy cô kháng cự liền hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh, hắn lại lui về một khoảng cách, khóe môi tiếp tục khẽ cười, mang vẻ không đứng đắn, giọng nói hạ thấp càng thêm dụ hoặc,
Ta đẹp hơn Mạc Khanh nhiều, hay Phong Quang cứ đâm lao phải theo lao, quên hắn đi mà thích ta nhé.


Không biết... Tóm lạ3i ngươi không phải hắn, ta có thể xác định.


Ai da, thật ra ta không ngờ tới, vậy mà ngươi có thể nhìn ra được ta không phải hắn. Ta v9ốn cho rằng Phong Quang sẽ vui mừng chạy tới ôm lấy ta cơ, xem ra ta đã đoán sai rồi.
Hắn nói với vẻ hết sức tùy ý, nhưng trong giọng nói chỉ 6có ý cười, không thể nghe ra được cảm xúc chân thật của hắn.
Vẻ tiên phong đạo cốt mà cô thấy vừa rồi tựa như là một ảo giác vậy.
<5br>Hắn bước tới một bước, cô liền lui về sau một bước,
Ngươi rốt cuộc là ai? Tri Vi đã nói, không có người nào vào đây được cả.


Đây là chuyện không thể!
Phong Quang khom lưng, thoát ra ngoài từ trong khuỷu tay hắn, khi đã cách hắn khoảng ba bước, cô mới chất vấn:
Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao lại biết tên ta? Mà vì sao lại biết Mạc Khanh nữa?



Cái này à...
Nam nhân vuốt cằm mình, cà lơ phất phơ nói:
Kỳ thật ta là huynh đệ song sinh của Mạc Khanh, ta tên Mạc Tình.



Ngươi nói dối!
Phong Quang căn bản không tin,
Mới vừa rồi ngươi còn nói ngươi cũng là quỷ như ta.



Ta là huynh đệ của Mạc Khanh và ta là quỷ, hai việc này có xung đột với nhau sao?


Cô khựng lại, hình như là không xung đột. Mạc Khanh cũng có thể có một huynh đệ đã chết, điều này cũng không có gì không đúng cả. Nhưng điều không đúng là cảm giác mà người nam nhân này tạo cho cô.

Không rõ tại sao, cô chán ghét nam nhân tuỳ tiện này. Thấy hắn lại muốn tới gần mình, cô vội nói:
Ngươi đừng tới gần ta!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.