Chương 1306: Cua đổ đại ca sơn trại (57)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 654 chữ
- 2022-02-10 03:59:14
Tri Vi không ngoan, đương nhiên ta phải giáo huấn hắn.
Hắn cười,
Điều này chẳng phải Phong Quang đã từng dạy ta sao? Trẻ con không 8nghe lời thì không thể cưng chiều được.
Nhưng Tri Vi đã trưởng thành, hắn không cần ngươi giáo huấn.
Cô hơi ngừng một chút3, giọng nói lộ vẻ khó hiểu,
Tri Vi là đại đồ đệ do ngươi tự mình dạy dỗ, sao ngươi lại có thể nhẫn tâm xuống tay?
Phong Quang muốn hỏi điều gì, ta đều sẽ trả lời hết.
Đôi mắt cười của Mặc Khanh biểu lộ ý chân thành.
Vì sao rõ ràng ta chết ở đế đô, nhưng lại thành quỷ ở núi Hắc Phong?
Hắn nói: 9
Bởi vì hắn làm chuyện dư thừa.
Hắn đã từng có mệnh lệnh, dù bất kể thế nào, Tri Vi cũng không được dẫn Phong Quang ra khỏi 6Linh Lung Trì.
Phong Quang nhìn bốn phía,
Mặc Khanh, nếu ta đã tới rồi, ngươi cần gì phải giấu mặt không ra?
Xung q5uanh đột nhiên trầm mặc, lát sau, một nam nhân xuất hiện bên trong đại điện, hắn hơi mỉm cười,
Phong Quang đã muốn gặp ta, vậy ta liền tới.
Phong Quang lại hỏi:
Nếu ngươi sợ ta sẽ thích hắn, vậy vì sao ngươi không đích thân đến, mà còn phái hắn tới bắt ta làm gì?
Hắn vẫn chưa lập tức trả lời. Sau một lúc lâu dịu dàng nhìn cô chăm chú, nụ cười của hắn càng tươi thêm,
Phong Quang, ta đã già rồi.
Không nói cho hắn, dĩ nhiên là vì ta cố ý.
Mặc Khanh khẽ cong khóe môi, nở một nụ cười phong lưu tuấn dật,
Nếu Phong Quang gặp được hắn lại thích hắn thì làm sao bây giờ? Rốt cuộc thì hắn cũng có khuôn mặt giống ta.
Cho nên, khi phái Mạc Khanh đến núi Hắc Phong, hắn đã không hề nói cho Mạc Khanh rằng nơi đó có trận pháp cao cấp mà hắn bố trí.
Phong Quang hơi khựng lại.
Nếu hắn có thể đạt đến phi thăng, vậy thì trường sinh sẽ không còn là vấn đề nữa, nhưng sau khi chuyện năm đó phát sinh, cái gọi là đạt đến phi thăng liền giống như một sự chê cười vậy. Hắn không thể nào chuyên tâm mà một lòng hướng đạo được nữa, ngược lại, tâm ma của hắn lại ngày càng nhiều, dần dần tới mức mà không ai có thể hóa giải được.
Đúng vậy, ngay cả Tri Vi cũng đã từ một tiểu đồng mà biến thành một lão nhân, huống chi là hắn?
Cô ngơ ngẩn hỏi:
Vậy vì sao ngươi hiện giờ...
Núi Hắc Phong có linh khí dồi dào, là ta đưa hồn phách Phong Quang tới đó. Linh khí núi Hắc Phong có thể giúp nàng giữ nguyên dáng vẻ xinh đẹp nhất.
Mà không bị hoàn toàn thay đổi như những cô hồn dã quỷ thực sự kia.
Trận pháp ở núi Hắc Phong cũng là do ngươi bố trí, có đúng không?
Thấy hắn dùng dáng vẻ kia xuất hiện, Tri Vi đã lâu chưa lên tiếng lại chợt thở dài.
Phong Quang đã từng nghĩ tới, nếu gặp lại người nam nhân này cô sẽ có tâm tình ra sao. Hiện giờ sau khi đã nhớ được tất cả, một lần nữa gặp lại người nam nhân trước mặt, cô lại bình tĩnh ngoài dự đoán,
Ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề.
Không sai.
Hắn lại cười,
Nếu không làm gì cả, ta rất sợ Phong Quang sẽ rời khỏi núi Hắc Phong, đi đến nơi ta không thể nào tìm thấy.
Cô từ từ nắm chặt tay thành đấm,
Nếu trận pháp là do ngươi bày ra, vậy vì sao ngươi không nói cho hắn, ngược lại còn để hắn bị trận pháp của ngươi gây thương tích?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.