Chương 1350: Cua đổ ảnh đế hết thời (35)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 788 chữ
- 2022-02-10 04:03:21
Người dẫn chương trình nói:
Phim điện ảnh
Người chết thứ ba
bắt đầu quay, ngoại trừ mời được diễn viên phái thực lực Đoạn Mộ và vị đạo diễn nổi t8iếng của chúng ta, đương nhiên, được chú ý nhất vẫn là tác giả lớn
Tra Vô Thử Nhân
. Chúng ta đều biết, vị tác giả này chưa bao giờ xuất hiện trướ3c màn ảnh, nhưng hôm nay, ông ấy đã ngoại lệ tới hội trường của chúng ta.
Khi tiếng vỗ tay và bàn luận của mọi người vang lên, một người đ9àn ông trung niên lôi thôi lếch thếch, tóc tai lộn xộn cũng xuất hiện.
Các phóng viên dưới đài không hẹn mà cùng có suy đoán như thế.
Một giờ sau, cuộc họp báo kết thúc, mọi người cũng lục tục rời đi, Phong Quang đứng dựa vào hành lang. Đến tận khi trước mặt cô có một cái bóng đổ xuống, cô mới ngẩng đầu cười, ôm lấy người đàn ông trước mặt,
Đoạn Mộ, em đã từng nói là anh cực kỳ tuấn tú dưới ánh đèn flash chưa?!
Đoạn Mộ ngồi hẳn xuống, nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân cô, nhận ra cô hơi co rúm lại vì đau, hắn ngước mắt hỏi:
Đang yên đang lành sao lại bị trật?
Là tôi không cẩn thận va vào.
Một giọng nói khác vang lên, người đàn ông trung niên kia chạy tới,
Rất xin lỗi cô bé, vừa rồi tôi vội chạy cho kịp thời gian, lại không cẩn thận mà đụng phải cô.
Không sai.
Người đàn ông nói:
Khi tôi quyết định bán bản quyền cuốn tiểu thuyết này đi, tôi đã đưa ra điều kiện với đạo diễn rằng phải mời người có diễn xuất thích hợp. Theo ý tôi, Đoạn Mộ chính là một người thích hợp như thế.
Chúng ta đều biết anh Đoạn Mộ có đủ thực lực diễn xuất để đảm nhận vai này, nhưng không biết tác giả đã nhìn trúng điểm nào của anh ấy?
Đèn flash lại một lần nữa không ngừng sáng lên, Tra Vô Thử Nhân vẫn luôn được xưng là tác giả truyền kỳ, ban đầu ông ta viết tiểu thuyết về cuộc sống xã hội và quan trường, về sau lại chuyển sang viết tiểu thuyết trinh thám kỳ bí, rồi cũng bởi vậy mà nổi danh, nhưng nghe nói vị tác giả lớn này luôn thích ở trong nhà, cho dù chấp nhận phỏng vấn cũng sẽ không để phóng viên chụp ảnh. Nhìn dáng vẻ hiện tại của ông ta, quả thực cũng đúng y như hình tượng ông chú luộm thuộm trong lời đồn.
Người dẫn chương trình lại hỏi:
Nghe đạo diễn nói, lần này việc mời anh Đoạn Mộ làm diễn viên chính cho tác phẩm của ông là do ông đề nghị với đạo diễn?
Chẳng phải hiện tại Phong Quang đã nói rồi đó sao?
Hắn ôm lấy cô cười khẽ, nhưng nụ cười này đọng lại rất nhanh,
Chân em làm sao vậy?
Không có gì, chỉ là vừa bị trật thôi...
Mắt cá chân cô đã đỏ lên. Hạ Phong Quang cũng thật bội phục sức quan sát của hắn, cô chưa hề nói gì, cũng không biểu hiện ra điều gì hết, vậy mà hắn đã lập tức phát hiện mắt cá chân mình xảy ra vấn đề.
Những người từng đọc sách của tôi đều biết, nam chính là một người ôn hòa trầm ổn, không giỏi biểu lộ cảm xúc. Anh ta là một người đàn ông ưu nhã, đồng thời lại không thiếu thiện tâm, về điểm này, tôi cho rằng Đoạn Mộ cực kỳ phù hợp với yêu cầu của tôi, bên cạnh đó, nam chính cũng là một bệnh nhân tâm thần, tôi tin chắc với kỹ thuật diễn của Đoạn Mộ, anh ấy có thể diễn rất tốt.
Người dẫn chương trình lại cười hỏi:
Anh Đoạn, tác giả của chúng ta đánh giá anh rất cao, không biết anh có gì muốn nói?
Tôi chỉ có thể nói sẽ cố hết sức diễn tốt nhân vật này, không phụ lại kỳ vọng của bất kỳ ai.
Đoạn Mộ chỉ hơi mỉm cười liền hiện hết vẻ phong độ quyến rũ.
Nói không chừng người đàn ông này sẽ tiếp tục nổi lên.
Phong Quang chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra, ông ta chính là người6 lúc nãy đã va phải mình .
Chào mọi người, tôi là Tra Vô Thử Nhân.
Người đàn ông trung niên cười câu nệ. Đối mặt với loại trường hợp này,5 dường như ông ta còn có chút luống cuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.