Chương 1458: Cua đổ… thúc thúc, người có muốn yêu đương cấm kỵ không? (17)


Hoan Nhi khẽ chớp mắt, thấy tỷ tỷ thật sự bỏ lại cô bé mà đi, liền sốt ruột,
Tam thúc thúc, làm sao bây giờ? Cháu chọc tỷ tỷ tức giận sao?


Không cần vội.
Tạ Trạm xoa đầu Hoan Nhi, ôn nhu nói:
Chẳng phải Hoan Nhi đã nói tỷ tỷ ngươi thích bánh hoa quế sao? Ngươi đến phòng bếp nhờ đ3ầu bếp nữ làm một phần bánh hoa quế, rồi ngươi cầm đến đưa cho tỷ tỷ ngươi, nàng sẽ vui vẻ.


Hoan Nhi mở to hai mắt,
Thật vậy sao?

<9br>
Đương nhiên là thật.
Hắn lại cười,
Nếu như không có tác vô dụng, Hoan Nhi lại đến tìm ta là được.

Nhưng nha hoàn đặt chén xuống lại không vội rời đi.
Hắn lại hỏi:
Ngươi còn đứng đây làm gì?


Lão phu nhân dặn nô tỳ nhìn tam gia uống xong cháo rồi mới đi.

Tạ Trạm rốt cuộc cũng nhìn về phía nàng ta,
Ngươi là nha hoàn bên cạnh lão phu nhân? Ta chưa bao giờ thấy ngươi cả.


Nô tỳ mới tới, tên là Tiểu Ngọc.


Tiểu Ngọc...
Hắn cười, lại cầm chén đặt lên tay nàng ta,
Cháo này ta không uống, ngươi bẩm lại với lão phu nhân đi.


Tuân lệnh...
Tiểu Ngọc khẽ cắn môi, xoay mạnh người, dường như là đứng không vững, cháo tổ yến trong tay nàng ta rơi trên mặt đất, mà thân mình nàng ta cũng té ngã về phía sau.
Tạ Trạm phản ứng cực nhanh, đứng lên lui ra sau một bước, vì thế Tiểu Ngọc cũng liền ngã trên mặt đất. Không may, đai lưng nàng ta lại mắc vào trên bàn đá, cho nên khi nàng ta té ngã, đai lưng vốn không thắt chặt của nàng ta lỏng ra, quần áo trên người nàng ta cũng liền bung ra một nửa, lộ chiếc yếm màu trắng bên trong.

Dạ.

Khi nha hoàn đến gần đặt bát xuống, mùi son phấn trên người nàng ta khiến Tạ Trạm hơi nhíu mày.

Ta tới lấy bông hoa Hoan Nhi tặng.
Phong Quang cũng hạ thấp giọng, cô ghé vào bên tai hắn nhỏ giọng nói:
Trên đường trở về ta nhìn thấy lão phu nhân dẫn người theo, lại thấy hình ảnh thúc bắt nạt một tiểu cô nương, đương nhiên liền hiểu rõ nguyên do rồi.

Cho nên cô mới kéo hắn cùng chạy.
Đúng lúc này, một bóng người đã đi lại trở về, Tạ Trạm vừa thấy Phong Quang đứng ngây ra đó thì liền đau đầu.
Chẳng trách sao Phong Quang lại sửng sốt, thật sự là Tiểu Ngọc quần áo lộn xộn nằm trên mặt đất giống hệt như vừa bị nam nhân nào đó tàn phá một phen, mà nơi này chỉ có một nam nhân là Tạ Trạm.

Được ạ!
Hoan Nhi vui vẻ ra mặt 6giữ chặt lấy một nha hoàn đi ngang qua, bảo nàng ta dẫn mình đi phòng bếp.
Tạ Trạm ngồi trong đình, nhìn đóa hoa hải đường mà Phong Quang 5để lại kia, rất có hứng thú mà cầm hoa lên, hắn nhìn đóa hoa màu sắc rực rỡ, lại không khỏi nhớ tới dung nhan khi cười vui vẻ của nha đầu kia, dường như còn diễm lệ hơn cả đóa hoa này. Đã sớm nghe nói nữ nhi của đại ca hắn hoa dung nguyệt mạo, lời này đúng là không giả.
Phía sau một tòa núi giả, Phong Quang quan sát tình huống bên ngoài, cô thầm nhủ vẫn may là mình chạy trốn kịp. Vừa quay người lại, cô liền bất chợt va phải ngực nam nhân, cô xoa mũi mình, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Tạ Trạm mỉm cười, hắn hơi khom lưng, thấp giọng nói:
Vì sao ngươi trở lại?


Tam gia...

Hắn ngước mắt, không giận mà uy,
Lời ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao?


Tam gia.
Một nha hoàn dáng vẻ thanh tú bưng một chén canh đi tới, nàng ta hành lễ nói:
Chén cháo tổ yến này do lão phu nhân sai nô tỳ đưa tới.

Tạ Trạm nhìn thoáng qua, lạnh nhạt nói:
Để đó đi.

Ngay khi Tạ Trạm nghĩ xem phải giải thích như thế nào, Phong Quang đã lấy lại tinh thần, bước vòng qua Tiểu Ngọc trên mặt đất, kéo tay hắn vội vàng chạy đi.
Tiểu Ngọc đương nhiên là nóng nảy, nhưng nàng ta không đuổi kịp, mà Tạ lão phu nhân đã dẫn theo những người khác đến đây.
Tạ Trạm hơi bất đắc dĩ, hắn thấp giọng nói:
Ta đâu có bắt nạt nàng ta.



Chẳng lẽ là chính nàng ta cởi quần áo té ngã?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.