Chương 1613: Sư phụ, song tu nhé! (23)



Đó là vì bổn quân thấy bọn họ vất vả kiếm sống hàng ngày, nên mới muốn đưa chút thủy sản cho bọn họ, giúp bọn họ cải thiện thức ăn.
8 Cá trắm đen lắc lắc cái đuôi. Nói lên điều này, hắn không có chút hổ thẹn nào cả.

Đúng vậy, còn đưa cả cá ăn thịt người lên3 bờ.

Ngư Côn còn nói thêm:
Ngươi còn gây ra lũ lụt, nhấn chìm đồng ruộng dân làng vất vả canh tác nửa năm.

Mát mẻ đến5 mức nhấn chìm cả nhà người ta...
Ngư Côn khép quạt lại, lắc đầu nói:
Người này... không, là con cá này, thật sự hết thuốc chữa.

Phong Quang cũng phụ họa:
Đây là biểu hiện chỉ số thông minh và EQ đều rất thấp.

Nếu như không có thù, vậy hắn cần gì phải làm khó Lạc Nhật Thôn đây?
Phong Quang lại nói:
Sao phải nói lời vô nghĩa với hắn nhiều như vậy. Thu phục hắn là được rồi!

Con cá này ngay cả hình người cũng không hóa ra được, có thể thấy là tu vi không cao. Mà Phong Quang lại có thể rõ ràng nhìn ra căn cơ của hắn, nói cách khác, hắn không phải đối thủ của cô. Cái gọi là bắt nạt kẻ yếu, dùng với Phong Quang đúng là thích hợp không gì bằng. Nếu có thể dựa vào đánh nhau mà giải quyết vấn đề, cần gì phải phí lời nhiều như vậy?

Khó trách người ta muốn trấn áp ngươi những mấy trăm năm...
Ngay cả Phi Tử Diên cũng nói như vậy.
Cá trắm đen nghẹn họng, trong chớp mắt chợt nói không ra lời. Một lát sau, hắn mới lớn giọng, hư trương thanh thế nói:
Bổn quân không sai. Bổn quân cũng chỉ muốn ban ân cho dân chúng. Là do chính bọn họ không cảm kích, vong ân phụ nghĩa!

Phi Tử Diên hỏi ra một vấn đề rất quan trọng,
Ngươi và người Lạc Nhật Thôn có thù oán sao? Mấy trăm năm trước đã tới gây tai họa cho dân chúng nơi này.

Phong Quang phi thân lên, chiếc vòng trên tay bỗng biến ra vô số sợi tơ hồng, phóng về phía cá lớn. Cá trắm đen còn chưa kịp phản kháng đã bị sợi tơ màu đỏ trói gô, từ không trung rơi xuống trên mặt đất.

Ra tay đánh lén thì tính là hảo hán gì!
Cá trắm đen vặn vẹo thân thể kêu to, dáng vẻ này hết sức không phục.
Phong Quang lại giẫm lên đầu hắn,
Ta đâu phải là hảo hán, đánh lén ngươi thì đã làm sao?


Nhóm lửa nấu cá! Ta muốn nhìn xem liệu chúng ta có nếm đủ thật hay không.


Được rồi.
Ngư Côn bước về, lại thật sự lấy mồi lửa ra muốn nhóm lửa.
Phi Tử Diên không nỡ nhìn tiếp.

Đó là 9vì bổn quân thấy bọn họ hàng ngày gánh nước tưới vất vả, nên mới giúp bọn họ bớt việc.


Liên tiếp hạ mưa to một tháng, khiế6n Lạc Nhật Thôn bị tai họa ngập lụt.


Đây là bởi bọn họ kêu quá nóng, ta làm mưa cho bọn họ mát mẻ hơn.


Bổn Hà Quân có thể hô mưa gọi gió, ta khuyên ngươi tốt nhất mau thả ta ra, nếu không đợi lát nữa ta nhất định sẽ khiến ngươi nếm đủ!

Phong Quang giơ tay,
Ngư Côn!


Có tiểu nhân!
Ngư Côn y như chó săn mà vội vàng tiến lại, dáng vẻ khom lưng cúi đầu như vậy thật sự chẳng có chút mất tự nhiên nào.
Thấy Ngư Côn đã nhóm xong lửa, cá trắm đen lại hô:
Ngươi không sợ khả năng hô mưa gọi gió của ta thật à!?



Ngươi tưởng ta ngốc sao?
Phong Quang lại đá hắn một cú,
Nếu ngươi thực sự có năng lực hô mưa gọi gió, vậy thứ vây quanh ngươi sẽ không phải một vòng mây đen, mà là gió to mưa lớn thật sự.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.