Chương 1660: Cua đổ phù thủy hắc ám (10)


Rõ ràng biết Hermann không phải là người có thể trêu đùa được, sao cô lại luẩn quẩn trong lòng mà đi nói đùa với hắn đây?

Pho8ng Quang ngầm ảo não, cô lại lén lút nhìn vẻ mặt Hermann, thấy tình hình không lạc quan lắm, cô liền rất nhanh chóng ngoan ngoãn cúi3 đầu, bày ra dáng vẻ biết sai liền sửa .

Không khí im lặng trong nháy mắt.
Hermann cao ngạo, lãnh đạm gật gật đầu. Ở trước mặt những người khác, hắn thật sự không thể làm ra hành động bất nhã như bắt một tiểu công chúa bướng bỉnh từ trong vạt áo mình ra ngoài.
Hermann trước nay đều không phải người bình dị gần gũi, Cha Phil cũng không cảm thấy vẻ mặt Hermann có gì không ổn, ông ta lại cung kính hỏi:
Giám mục đại nhân có nhìn thấy công chúa điện hạ không?


Công chúa điện hạ...
Hermann cảm thấy một chân mình gần như sắp bị cô bé kia ôm đến biến dạng, hắn dừng một chút, lại mở miệng,
Ta không nhìn thấy cô ấy.

Hermann nhìn cô một cái. Bởi vì cô cúi đầu, nên hắn cũng chỉ nhìn được đỉnh đầu cô,
Loại chuyện này, không thể có lần sau.


Vâng...
Phong Quang ngoan ngoãn chọc chọc đầu ngón tay vào nhau,
Giám mục đại nhân, vừa rồi cảm ơn ngươi đã giúp ta.


Không phải ta giúp cô, ta chỉ không muốn để Cha Phil vì chuyện của công chúa điện hạ mà dính dáng đến ta, lãng phí thời gian của ta thôi.
Hermann lui ra sau một bước,
Công chúa điện hạ, tạm biệt.

Ngay lúc Phong Quang cảm thấy không biết 9làm thế nào, Hermann rốt cuộc cũng mở miệng,
Công chúa điện hạ.


Dạ!
Phong Quang đứng thẳng tắp.

Cô cũng rất đẹp6.


Ôi...
Cha Phil thở dài,
Tôi đưa ba cận vệ được đề cử đến đây để công chúa điện hạ chọn lựa, lại không nghĩ rằng khi trở lại đã không thấy tăm hơi công chúa đâu, vậy phải làm sao bây giờ?


Nếu không thấy công chúa điện hạ, vậy thì đi tìm.


Giám mục đại nhân không biết rồi, từ trước đến nay công chúa điện hạ đều có rất nhiều mưu ma chước quỷ, nếu cô ấy đã muốn trốn đi, vậy thật sự sẽ không dễ dàng tìm được.

Gì cơ?
Phong Quang ngây ngẩn cả người, cô chậm chạp ngẩng đầu, khi nhìn đến vẻ mặt nghiêm trang của Hermann, cô x5ác nhận không phải hắn đang nói đùa.
Phong Quang không biết, là một quý ông đúng nghĩa, có qua có lại là chuẩn mực cơ bản, nếu Phong Quang khen hắn, vậy hắn đương nhiên cũng phải khen lại, huống chi đây còn là một vị nữ sĩ khen hắn, cho dù Phong Quang còn rất nhỏ, chưa thể dùng hai chữ
nữ sĩ
để xưng hô, nhưng nói thế nào cô cũng vẫn được coi là một sinh vật giới tính nữ.
Hermann thành công bị chuyển hướng chú ý, Cha Phil lại hành lễ, dẫn người rời khỏi.
Chờ đến khi mấy người kia đi khuất, Hermann lạnh giọng nói:
Ra đây.

Phong Quang xốc áo Hermann lên, chậm rãi đi ra ngoài.
Sắc mặt Hermann không thay đổi,
Công chúa điện hạ còn nhỏ tuổi, chưa có hứng thú với việc chọn cận vệ. Nếu công chúa điện hạ không thích, Đức cha cứ lùi chuyện này đến một thời gian sau là được.


Nhưng Giám mục đại nhân, công chúa điện hạ đã sắp sang sáu tuổi. Dựa theo lệ thường, cô ấy cũng đã đến lúc phải chọn cận vệ.
Cha Phil là người không thích phá vỡ quy củ. Đối với ông ta mà nói, ông ta có thể từ một tu sĩ nho nhỏ trở thành Đức cha, cũng là kết quả từ việc ông ta vẫn luôn nghiêm ngặt tuân theo những gì đã đề ra.
Vẻ mặt Hermann lãnh đạm, ngay cả giọng nói cũng bình thản không gợn sóng, nhưng dường như hắn lại đang thật sự suy nghĩ vấn đề của Cha Phil,
Nói đến cùng, cận vệ cũng chỉ để bảo vệ an toàn của hoàng thất mà thôi, sao Cha Phil không đi tìm nữ tu sĩ Lov để bói xem thời gian sắp tới công chúa điện hạ có gặp nguy cơ gì không.

Chẳng phải vậy sao? Hiện tại Phong Quang ở ngay phía sau Hermann, nhưng ông ta cũng không thể nào tìm được.
 Chương 1661 :
CUA ĐỔ PHÙ THỦY HẮC ÁM (11)
Việc có qua có lại này chỉ là phép tắc lịch thiệp cơ bản, nhưng ở trong mắt những người khác, Hermann luôn luôn ít nói cười lại có thể khen người ta, đây thật sự là chuyện còn khủng bố cả mặt trời mọc đằng Tây nữa.
Bởi tính tình lạnh nhạt của Hermann, nên cho dù hắn thật sự có vẻ ngoài không tệ, nhưng cũng chưa từng có ai dám ở trước mặt hắn mà nói hắn đẹp, cho nên cũng không ai biết, kỳ thật sau khi khen Hermann, hắn cũng sẽ khen lại.
Phong Quang nhìn Hermann với ánh mắt kinh ngạc không khác gì phát hiện ra đại lục mới. Cô chớp mắt, lại vỗ mặt mình,
Giám mục đại nhân... không phải là ta đang nằm mơ chứ?

Hắn mà cũng có lúc khen người ta?
Hermann lại không để ý tới dáng vẻ kinh ngạc lúc này của Phong Quang, hắn chỉ lãnh đạm nói:
Công chúa điện hạ, ta còn có chuyện, xin cáo từ trước.

Hermann nói xong liền muốn xoay người rời đi, nhưng hắn mới chỉ bước ra một bước, đã cảm thấy có người nắm lấy góc áo mình. Hắn rũ mắt, nhìn thấy Phong Quang đang lẻn ra phía sau hắn.
Phong Quang nhăn mặt nói:
Cha Phil đã trở lại, ta không muốn chọn cận vệ đâu.

Dứt lời, Phong Quang trực tiếp xốc chiếc áo khoác tu sĩ to rộng của Hermann mà chui vào. Hermann chỉ cảm thấy có người ôm chặt lấy chân mình, sắc mặt hắn cứng đờ, bởi vì điều này không hợp lễ. Hắn vừa muốn tóm người từ phía sau mình ra, kết quả Cha Phil đã đã đi tới.

Giám mục đại nhân.
Cha Phil khom lưng hành lễ, phía sau ông ta còn có ba thanh niên đi theo.

Ý của Giám mục đại nhân là...


Nếu như có nguy cơ gì, việc chọn cận vệ đương nhiên phải cấp bách. Còn nếu như mọi việc thuận lợi, thì chuyện này hoãn lại một chút cũng được.
Hermann nhàn nhạt nói:
Trẻ con luôn không biết nặng nhẹ, Đức cha không ngại thì có thể đi tìm quốc vương và hoàng hậu nói chuyện.

Cha Phil chỉ suy nghĩ một chút, liền nói:
Giám mục đại nhân nói có lý, chuyện của công chúa điện hạ đương nhiên vẫn cần quốc vương và hoàng hậu quan tâm nhiều hơn.

Hành lễ xong, lần này Hermann xoay người đi.

Phong Quang bĩu môi, trong lòng chỉ nói Hermann cũng thật kiêu ngạo,
Hừ
một tiếng, cô liền xoay người rời đi.

Có lẽ là kết quả bói toán cũng không tệ lắm, nên một thời gian sau cũng không thấy Cha Phil tới thúc giục công chúa điện hạ tuyển cận vệ. Phong Quang mừng rỡ tự tại, ngay cả khi nhìn thầy giáo dạy văn của mình, cô cũng thấy thuận mắt hơn không ít.

Nhưng vào ngày 7 tháng 9 này, Phong Quang lại không thể không lần nữa bị mẫu thân kéo mình đi bận rộn đủ việc. Hôm nay chính là sinh nhật sáu tuổi của cô.

Sinh nhật của hoàng thất luôn phải tổ chức náo nhiệt mà trọng thể, huống chi Phong Quang còn là người nhỏ tuổi nhất trong hoàng tộc thế hệ này. Mỗi một năm, tiệc sinh nhật của cô đều được tổ chức vô cùng long trọng.

Vương công đại thần đến tham gia yến hội là điều tất nhiên, nhưng điều khiến Phong Quang không nghĩ tới là, người hiện tại tới cầu phúc cho cô lại không phải Giáo Hoàng, mà là tên Hermann kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.