Chương 1663: Cua đổ phù thủy hắc ám (14)


Đối mặt với sự
trừng phạt
nhẹ nhàng bâng quơ này của Hermann, Phong Quang còn có chút không chắc chắn, cô thấp thỏm bất an nhìn Hermann, 8run rẩy hỏi:
Giám mục đại nhân... Ngươi không phạt ta viết bản kiểm điểm sao?



Công chúa điện hạ muốn viết bản kiểm điểm, ta hoà3n toàn không phản đối.
Ngữ khí của Hermann giống như giếng cổ không gợn sóng, ánh mắt hắn cũng cực bình thản, dường như không có chút cảm9 xúc dư thừa nào.
Chưa bao giờ có người nói Hermann đẹp. Cũng không phải vì những người khác không dám nói, mà là vì tiêu chuẩn thẩm mỹ trên đại lục Branstedt từ trước đến nay đều là tóc vàng mắt xanh mới đẹp. Phụ thân Phong Quang, quốc vương Hạ quốc chính là đại biểu hết sức điển hình, việc bình phẩm dung mạo đàn ông còn hà khắc hơn so với phụ nữ. Ví dụ như Hermann, mái tóc màu trà hơi sậm của hắn lại thường xuyên bị người khác hình dung là màu sắc giống như rỉ sắt.

Công chúa điện hạ, xin đừng lấy ta ra đùa giỡn.
Vẻ mặt Hermann không đổi, hắn nghiêm túc dạy dỗ Phong Quang không được trêu đùa hắn.
Cho nên, dù không có bạn bè, hắn cũng không để tâm.
Phong Quang không nghĩ tới Hermann sẽ nghiêm túc trả lời mình như vậy, nhưng nếu hắn đã trả lời, vậy cô cũng không nhịn được mà nói tiếp:
Nếu Giám mục đại nhân có thể tỏ ra thân thiện một chút, vậy ngươi cũng sẽ càng thêm mê người. Rõ ràng Giám mục đại nhân đẹp như vậy, nếu như tản ra khí thế ‘người sống chớ gần’, vậy cũng quá lãng phí diện mạo rồi.

Phong Quang lại cười hì hì,
Giám mục đại nhân có mái tóc màu mật ong, nhưng lại chưa bao giờ mỉm cười ngọt ngào, đây là một sự lãng phí nha.

Mái tóc màu mật...
Phong Quang lập tức lắc đầu,
Không muốn viết!

Cô quyết đoán cự tuyệt, Hermann cũng không nói gì thêm. 6Trên thực tế, bất luận Phong Quang nói gì làm gì, cho dù hắn muốn trừng phạt cô, trên mặt hắn cũng không hiện rõ cảm xúc.
Có lẽ do5 Hermann không phạt cô, nên Phong Quang cảm thấy hắn không đáng sợ như vậy. Cô lại nghiêm túc nói:
Nếu Giám mục đại nhân có thể luôn bình dị gần gũi như vậy thì tốt rồi, mọi người sẽ không sợ hãi Giám mục đại nhân nữa.


Uy nghiêm mới là thứ ta cần.
Hermann trước nay đều không cần người khác kính yêu, cũng không cần người khác khen ngợi, chức vị của hắn cần phải có uy nghiêm, khiến những người khác tin phục.
Hermann bỗng nhiên an tĩnh.

Phong Quang thấy hắn rất lâu không nói gì, lại suy nghĩ liệu có phải mình đã nói sai điều gì hay không, cô hơi thấp thỏm,
Giám mục đại nhân... Ngươi làm sao vậy?


Đều do cô quá đắc ý vênh váo, sao lại quên người đàn ông trước mặt này chính là người không thể trêu vào được chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.