Chương 1725: Cua đổ kiếm tiên không nghe thấy âm thanh (19)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 628 chữ
- 2022-02-11 03:39:52
Thổ Địa công và Thổ Địa bà cùng là Địa tiên, đều là tiểu tiên giữ thần chức nhìn qua có vẻ không quan trọng, nhưng nói đến việc 8ai hiểu rõ chuyện trên thế gian này nhất, vậy cũng chỉ có bọn họ mà thôi. Thổ Địa bà hoàn toàn không mù tịt chuyện nấu cơm như 3Thổ Địa công, bởi trước khi thành tiên, bà chính là một người vợ hiền mẹ đảm. Loại chuyện nấu cơm này vẫn xem như đặc biệt quen9 thuộc với bà, cho dù có qua mấy trăm năm, bà cũng không quên kỹ năng này được.
Phong Quang nhìn cả bàn đầy thức ăn. Dư6ới bàn tay của bà Thổ Địa, đám rau dưa lúc nãy đều biến thành món ăn ngon. Cô nuốt một ngụm nước miếng, lại liên tục nói lời cả5m tạ với Thổ Địa bà,
Thổ Địa bà bà, thật sự cảm ơn bà nhiều lắm.
Chỉ chốc lát sau, Phong Quang liền thấy một đám người chạy vội tới phòng bếp, cô vội tránh đường để bọn họ vào trong sân. Nhìn đám người kia ăn ngấu nghiến, thật sự khiến người ta tưởng bọn họ đã nhịn đói vài ngày.
Phong Quang cô nương thoạt nhìn như một thiên kim đại tiểu thư, lại không ngờ cô còn có thể nấu đồ ăn ngon như vậy.
Không biết từ khi nào Nam Kha đã xuất hiện bên cạnh cô, trên tay còn cầm chén đũa.
Phong Quang thầm nghĩ, vẫn may là có quý nhân tương trợ, nếu không cô thật sự không biết phải làm sao bây giờ. Cô mở cửa phòng bếp ra, nói với Văn Văn đang nghịch đá dưới tàng cây cùng những đứa trẻ khác:
Cơm làm xong rồi, mấy đứa mau gọi người tới ăn đi.
Được ạ!
Văn Văn và đám trẻ vui sướng đồng ý, lập tức chạy về nhà mình gọi cha mẹ.
Phong Quang sợ nhất là lúc người này im lặng. Khi hắn nói chuyện vốn đã khiến người ta có cảm giác không thể đoán được, huống chi là khi hắn an tĩnh. Như vậy chỉ khiến người ta lo lắng, không biết có phải hắn lại sắp nói ra lời máu me đáng sợ nào đó hay không,
Thôn trưởng... Ngươi...
Lần này đi ra ngoài...
Phong Quang vẫn chưa nói xong, Nam Kha đã ngắt lời,
Vốn là để mua thịt cho An Vân Thôn.
Đại công chúa không cần khách khí. Có thể làm việc cho công chúa là phúc khí của tiểu tiên.
Thổ Địa bà có khuôn mặt hiền lành như bà cố nội, thoạt nhìn cực kỳ có cảm giác thân thiết,
Đại công chúa, lần sau cần làm cơm thì cứ trực tiếp gọi tiểu tiên là được.
Phong Quang gật gật đầu, Thổ Địa bà lại nói
Cáo lui
một tiếng, liền biến mất cùng Thổ Địa công.
Phong Quang bị hoảng sợ. Cô nghiêng đầu, chỉ thấy Nam Kha đang rũ mắt nhìn mình. Đôi mắt hắn hơi cong, vẫn giữ nguyên ý cười, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy áp lực. Trong lòng Phong Quang thật sự hoảng, cô khụ khụ mấy tiếng, cố gắng tỏ ra bình thản,
Không thể trông mặt mà bắt hình dong, ngươi không biết sao?
Người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong.
Nam Kha rốt cuộc cũng thu ánh mắt lại, không nhìn cô nữa. Hắn nhìn người lớn và trẻ con trong bếp, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Ồ...
Cho nên cô mới bị hắn mang về, bởi vì cô chính là
thịt
kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.