Chương 1775: Cua đổ minh chủ võ lâm (11)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 689 chữ
- 2022-02-11 03:45:09
Tàng Binh Phủ đãi khách dĩ nhiên là có quy củ.
Phong Quang cười lạnh một tiếng,
Tiểu Vũ!
Dạ, tiểu thư!
Nha hoàn đứng bên cạnh lập8 tức đáp lời.
Phong Quang không quan tâm đến miệng vết thương trên tay mình nữa, cô khoanh tay, nói:
Ngươi nói cho Thích minh chủ biế3t, vị Hoa Nhan tiểu thư này có được xem là khách của Tàng Binh Phủ chúng ta không?
Cái này...
Tiểu Vũ thấy rõ tình thế, mà nàng ta 9đương nhiên cũng đứng về phía Phong Quang, nên liền cúi đầu trả lời:
Hoa cô nương vẫn không thể xem như khách trong phủ chúng ta được.
<6br>Vẻ mặt Hoa Nhan có chút mất tự nhiên, nếu là Hoa Nhan trước đây có khi đã bật khóc rồi, nhưng Hoa Nhan hiện tại cùng lắm cũng chỉ cảm thấy 5xấu hổ thôi. Thấy
nữ chính
dưới ngòi bút của mình có tính cách như vậy, tâm tình cô ta cũng hết sức vi diệu.
Hoa Nhan không biết, Phong Quang đã không còn là
nữ chính
lúc trước dưới ngòi bút của cô ta.
Phong Quang nhìn Thích Trường An mỉm cười đắc ý,
Ngươi nghe rồi đấy, Hoa Nhan không được tính là khách trong phủ chúng ta, cha ta chỉ thương nàng ta không có nhà để về nên mới để nàng ta ở lại nhà chúng ta mà thôi. Hơn nữa, nếu nàng ta thật sự là khách, vậy ta cũng vẫn là chủ nhà, Thích đại minh chủ, ngươi vừa ra chiêu mạnh như thế, chính là chẳng hề suy xét đến việc liệu tương lai ta có vì chuyện này mà làm khó Hoa cô nương hay không.
Thứ ta đang cần chính những lời
sẽ không vào phủ Thích Trường An
này của cô đấy...
Phong Quang ho khan một tiếng, cô lại nhướng mày nhìn Thích Trường An,
Thích đại minh chủ, Hoa cô nương không muốn vào trong phủ ngươi, xem ra nàng ta chỉ có thể ở lại trong phủ ta rồi.
Trước khi Thích Trường An mở miệng, Phong Quang lại nói:
Đương nhiên, ngươi là Minh chủ Võ lâm, nhà to nghiệp lớn, ngươi muốn đưa Hoa Nhan đến ở nhà ngươi cũng không thành vấn đề, chỉ là...
Phong Quang khẽ vuốt lọn tóc dài trước ngực, nheo mắt, mỉm cười ngọt ngào nói:
Nếu để cho những người khác biết, trong nhà Thích đại minh chủ có một cô nương chưa gả chồng, còn là một cô nương có dáng vẻ không tệ, không biết những người khác sẽ nghĩ thế nào đây?
Tỷ hiểu lầm rồi!
Hoa Nhan vội vàng nói:
Ta và Thích minh chủ chỉ là bèo nước gặp nhau, đương nhiên ta sẽ không ở lại trong phủ hắn, mong biểu tỷ chớ nghĩ nhiều.
Tuy nói đây là thế giới giang hồ, cởi mở hơn rất nhiều so với cổ đại truyền thống, nhưng cổ đại tóm lại vẫn là cổ đại, thanh danh của một nữ tử vẫn hết sức quan trọng.
Đối với sự khiêu khích của cô, Thích Trường An chỉ hơi mỉm cười xa cách,
Ta nghĩ, Hạ tiểu thư đối xử với người tóm lại vẫn tốt hơn đối xử với hoa, có lẽ Hạ lão gia đã dạy Hạ tiểu thư nên có lòng nhân ái, chứ không phải vô cớ lấy mạng người ta.
Phóng mắt nhìn lại, hoa cỏ dọc theo đường này chẳng phải đều bị một mình cô phá hủy hay sao? Tục ngữ đã nói nhỏ trộm cây kim, lớn trộm vàng, nếu Phong Quang đã có thể tàn phá hoa cỏ, thì từ điểm này suy ra, cô có làm chuyện ác liệt hơn nữa cũng không lạ gì.
Phong Quang không hề cảm thấy hổ thẹn, cô chống tay lên eo vênh váo tự đắc nói:
Ta là Đại tiểu thư của Tàng Binh Phủ, đừng nói là phá hoại hoa cỏ, mà dù là người ở đây, chỉ cần ta muốn thì không có gì là không được hết!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.