Chương 1780: Cua đổ minh chủ võ lâm (16)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 687 chữ
- 2022-02-11 03:45:09
Vãn Hiên khẽ hạ mi mắt, hắn bôi xong thuốc mỡ cho Phong Quang cũng liền thu tay lại. Sau khi đóng hộp thuốc mỡ, hắn khẽ cười nói:8
Tiểu sư muội là cô bé tốt, ta vẫn luôn biết điều này.
Khóe mắt Phong Quang cong thành một hình trăng non đáng yêu, tâ3m tình hiện tại của cô tốt lên không ít, cũng liền cười tủm tỉm nói:
Đại sư huynh, Nhị sư huynh, Tam sư huynh đều tốt, vậy đươn9g nhiên muội cũng tốt rồi.
Thích Trường An cười hỏi:
Thần tiên ca ca?
Thích minh chủ chê cười rồi.
Vãn Hiên cũng cười nói:
Tiểu sư muội kêu Tiểu Quả gọi muội ấy là tiên nữ tỷ tỷ, cũng liền nói với Tiểu Quả ta là thần tiên ca ca, chờ đến khi ta phát hiện xưng hô này, Tiểu Quả cũng đã gọi quen, không sửa được.
Ông lão vội gật đầu hành lễ,
Vãn Hiên công tử.
Thần tiên ca ca!
Tiểu Quả không hề sợ hãi, cậu chạy ra ôm lấy tay Vãn Hiên.
Tiêu Bạch Thư khựng lại, trong lòng khó tránh khỏi thấy băn khoăn,
Ta không có ý này...
Lục bá.
Một vị công tử phong độ nhẹ nhàng đi tới, là Vãn Hiên vừa rời khỏi viện của Phong Quang.
Đi trên đường sỏi đá, Tiêu Bạch Thư nói với Thích Trường An:
Từ khi ta vào Tàng Binh Phủ đến giờ vẫn luôn được phủ chủ cùng phu nhân chiêu đãi, tiệc tối hôm nay vì Thích minh chủ đã đến nên có vẻ càng thêm long trọng.
Hạ phủ chủ cùng Hạ phu nhân đã cống hiến rất nhiều ví hoà bình của võ lâm.
Thích Trường An nói:
Họ thật sự là hào kiệt đáng để người ta kính nể.
Đứa bé khoảng sáu bảy tuổi, quần áo đơn giản, trong tay lại cầm bánh hoa quế của Mỹ Thực Hiên mà chỉ có nhà giàu mới mua nổi.
Thấy Tiêu Bạch Thư nhìn chằm chằm bánh hoa quế trong tay mình, cậu bé kia thấp giọng nói một câu:
Điểm tâm là tiên nữ tỷ tỷ cho Tiểu Quả... Tiểu Quả không trộm đồ.
Ông lão trồng hoa ngồi làm việc gần đó lập tức bỏ công cụ trong tay bước tới, ông khom lưng xin lỗi,
Xin lỗi hai vị công tử, trẻ con không hiểu chuyện, đã va phải hai vị.
Đứa trẻ nhút nhát sợ sệt nhìn Thích Trường An, lại rất nhanh chạy trốn ra sau lưng ông mình.
Hóa ra bọn họ vừa trở về từ tiệc tối. Đương nhiên, trên tiệc tối dùng để chiêu đãi khách quý này, Phong Quang và ba sư huynh của cô không xuất hiện, Hạ Triều trước nay đều không cần mấy người trẻ tuổi này tham dự hoạt động xã giao trong chốn giang hồ.
Đúng lúc này, bỗng có một đứa trẻ chạy đến va phải Thích Trường An, khi cậu bé sắp ngã xuống đất, Thích Trường An đỡ được bả vai cậu.
Thích Trường An gật đầu,
Thì ra là thế.
Vãn Hiên lại cười một chút, nhìn Lục bá nói:
Lục bá, ông đi lo việc của ông đi, gần đây tính tình tiểu sư muội hơi nóng nảy một chút, hỏng mất không ít hoa cỏ, nếu hôm nay không xong thì ngày mai ông lại đến cũng được.
Vãn Hiên thấy có vẻ tâm tình cô rất tốt, khuôn mặt hắn cũng chợt vui lên.
Mặt trời lặn, trăng mọc lên, sương đêm cũng xuất hiện.
Đặc biệt là cái miệng này của tiểu sư muội nha...
Vãn Hiên dường như bất đắc dĩ thở dài nó6i:
Đúng là giống như bôi mật vậy, nói lời nào cũng đều ngọt cả.
Phong Quang lại híp mắt cười,
Đó đều là do Đại sư huy5nh dạy tốt.
Vâng, Vãn Hiên công tử.
Lục bá khom lưng gật đầu, vội gọi Tiểu Quả tiếp tục đi làm việc.
Thích Trường An nhìn bóng lưng còng của ông lão cách đó không xa,
Vị Lục bá này là thợ trồng hoa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.