Chương 1793: Cua đổ minh chủ võ lâm (29)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 611 chữ
- 2022-02-11 03:45:09
Rốt cuộc thì mọi người vẫn có chung nhận thức, rằng bạch y càng thích hợp với người ôn nhu hướng nội hơn so với hắc y.
Nhưng Thích Tr8ường An dường như lại không giống vậy, khí chất của hắn không hề bị trang phục bên ngoài thay đổi hay trói buộc, dù hắn có mặc vải bố lên ng3ười thì sự cao quý ưu nhã của hắn cũng sẽ không vì vậy mà giảm bớt một phân.
Phong Quang rất lâu không trả lời, tay cầm hoa của Thíc9h Trường An cũng không thu lại. Hắn không thúc giục, cũng không hề đặt câu hỏi mà chỉ cười nhìn cô, mang một cảm giác an tĩnh tốt đẹp.
<6br>Trong một chớp mắt, Phong Quang lại nghĩ tới Vãn Hiên. Tuy cô vẫn không ưa Thích Trường An cho lắm, nhưng người ta đã hái được hoa mà cô 5muốn rồi đưa cho cô, vậy cô cũng không thể để người ta cứ giữ nguyên động tác như vậy.
Phong Quang tiếp nhận cành hoa tử vi kia, hơi mất tự nhiên nói:
Cảm ơn...
Nhận quà của người khác thì nên nói lời cảm tạ, điểm lịch sự này cô vẫn phải có.
Một cành hoa có thể khiến Hạ tiểu thư vui vẻ thì chính là chuyện tốt, Hạ tiểu thư không cần nói lời cảm tạ.
Khóe môi Thích Trường An cong thành một nụ cười nhẹ, giống như gió xuân thổi qua, làm dịu mùa hè.
Phong Quang cảm thấy cả người đều mất tự nhiên, cô nhìn trời rồi lại nhìn đất, nhưng vẫn không chờ được Thích Trường An mở miệng lần nữa. Cô có một tật xấu rất lớn, đó chính là khi những người khác không nói lời nào, cô sẽ hoàn toàn không tìm được đề tài gì để hóa giải bầu không khí ngượng ngập.
Ta...
Hạ tiểu thư...
Phong Quang nắm hoa rất chặt, khẽ cắn môi, cô lại chuyển ánh mắt sang khu vườn lá xanh hoa thắm xung quanh mình, nhỏ giọng nói thầm một câu,
Đừng tưởng rằng ngươi tặng hoa cho ta thì ta sẽ thật sự cảm kích ngươi...
Ta biết, Hạ tiểu thư nói lời cảm tạ với ta chẳng qua là vì vấn đề lễ phép cơ bản.
Thích Trường An cũng cười, phóng mắt ngắm phong cảnh ở cách đó không xa.
Hai người bọn họ không ai nhìn ai, nhưng trong không khí an tĩnh này lại có cảm giác hết sức vi diệu.
Cả hai đồng thời mở miệng rồi lại tạm dừng, rốt cuộc hai người bọn họ cũng nhìn về phía đối phương. Sau khi trầm mặc trong chốc lát, hai người lại lần nữa đồng thời mở miệng.
Thích đại minh chủ...
Hạ tiểu thư...
Vẻ mặt Thích Trường An hơi sững, rồi lại rất nhanh cong môi, nở một nụ cười.
Phong Quang thì nhấp môi bất mãn ngửa đầu nhìn hắn,
Ngươi muốn nói gì thì nói trước đi!
Hắn khiêm tốn nhường nhịn,
Vẫn nên để Hạ tiểu thư nói trước.
Hiện giờ ta không muốn nói, ngươi nói trước!
Cô mạnh mẽ yêu cầu. Kỳ thật cô cũng không có lời gì muốn nói cả, chẳng qua chỉ định nói một câu ta đi về trước mà thôi. Nên lúc này cô lại thấy tò mò với điều hắn muốn nói.
Một khi đã vậy thì ta liền nói trước.
Hai mắt Thích Trường An có ánh sáng lướt qua, lại như phủ một lớp sương mù, khiến người ta không nhìn thấu,
Hạ tiểu thư có thích Vãn Hiên công tử hay không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.