Chương 1853: Cua đổ game thủ trạch nam (2)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 1121 chữ
- 2022-02-12 03:34:21
Phong Quang hận mấy chữ
tự do phát huy
này chết đi được, cô ngay cả cốt truyện cũng chưa tiếp nhận xong, chỉ biết mỗi tên nam8 nữ chính. Quan trọng hơn là, cô thậm chí còn chưa biết mục tiêu công lược của mình là ai!
Thế thì làm sao mà tự do ph3át huy được!
Ở ngay lối đi phía bên kia, cô rẽ trái là đến.
Cô gái thu ngân rất lịch sự chỉ đường.
Phong Quang nói cảm ơn một tiếng, rất nhanh đi đến WC. Đồng thời, cô gọi điện thoại,
Thế nào, Mộc Huân, cậu đã tới chưa thế?
Phong Quang cũng không so đo chuyện này. Cô tao nhã đến gần quán cà phê, lén nhìn một lượt toàn bộ khách trong quán, khi thấy bóng lưng một người đàn ông mặc âu phục giày da ngồi trong một góc, không biết tại sao, cô liền lập tức cho rằng đây chính là Lư Chi Viễn. Hắn vẫn chưa chú ý tới cô.
Cô lập tức đi đến trước quầy,
Xin hỏi WC ở chỗ nào?
Phong Quang hiện tại vẫn là sinh viên năm tư, không mấy khi phải đến trường nên cô liền ở nhà cả ngày chơi game thời trang trên di động cho hết thời gian, có thể bắt cô ra cửa một chuyến cũng thật không dễ dàng.
Vào thứ Bảy, tài xế đưa cô đến cửa quán cà phê, nhưng tài xế lại không rời đi mà canh ở cửa để phòng đại tiểu thư lén chuồn khỏi đó.
Phong Quang, hôm nay tâm tình con không tốt?
Trên bàn cơm, Hạ Triều nhìn cô sắp chọc nát cả miếng bò bí9t tết, liền không thể không hỏi một câu.
Phong Quang dừng một chút, chỉ đành nói trái lương tâm:
Không ạ, tâm tình củ6a con rất tốt.
Xin lỗi xin lỗi, Phong Quang, tớ gặp tắc đường, cậu chờ tớ một chút.
Cậu nhanh tới đây đi, tớ còn chờ cậu đưa tớ rời khỏi đây đấy!
Phong Quang cúp điện thoại, cô hít sâu, tự nhắc bản thân phải bình tĩnh.
Mộc Huân là bạn cùng phòng ký túc của cô, cũng là một trong số những người bạn ít ỏi của cô, quán cà phê này chính là của nhà Mộc Huân mở, nên cũng chỉ mỗi Mộc Huân mới có chìa khóa cửa sau quán cà phê. Không sai, Phong Quang đang định rời đi từ cửa sau chỗ này.
Bước trên lối đi tối tăm dẫn tới WC, Phong Quang cúi đầu xem di động liền bất thình lình va phải một người, cô vịn vào tường nên không bị té ngã, nhưng người bị cô va phải lại không tốt số như vậy.
Chẳng qua, dù có đẹp cũng là một thầy bói lừa đảo.
Phong Quang không định truy hỏi sao một thầy bói rởm lại xuất hiện ở đây, cô lịch sự cười cười,
Nếu anh không có việc gì, vậy tôi liền đi trước.
Bởi vì con là con gái ruột của ba, nên ba mới muốn tìm một người đàn ông có thể chăm sóc tốt cho con.
Hạ Triều lại cầm lên một ly rượu vang đỏ, thong dong tao nhã nói:
Đương nhiên, con cũng đừng tưởng sẽ kết hôn nhanh như vậy, tóm lại trước tiên trò chuyện một chút thì không vấn đề gì.
Phong Quang thầm nghĩ, nguyên nhân chủ yếu vẫn là Hạ Triều và Vương Từ đều sợ Lư Chi Viễn cao phú soái kia bị cô gái khác nhắm trúng thôi.
Nếu tâm tình con tốt, thì hôm nay con liền đi xem mặt đi.
Phong Quang bất ngờ, dao nĩa trong5 tay liền rơi xuống.
Quả thực, cô không muốn đi xem mắt, nhưng nghĩ một chút đến đám quần áo mới, trang sức mới, son môi mới cần mua hàng tháng của mình... Cô lại không thể không khuất phục.
Được rồi, con đi xem mặt.
Phong Quang cười thoải mái đồng ý. Cô chấp nhận đi xem mặt là một chuyện, nhưng có gặp Lư Chi Viễn kia hay không lại là chuyện khác.
Người đàn ông
Ai u
một tiếng té ngã trên mặt đất, nhăn chặt mày.
Xin lỗi, tôi không cố ý.
Phong Quang rất nhanh cúi người đỡ người đàn ông kia lên.
Con không đi cũng được.
Hạ Triều nhẹ nhàng bâng quơ nói:
Ba và mẹ con đã thương lượng, nếu con không đi, tiền tiêu vặt hàng tháng sẽ bị trừ hết.
Ba!
Phong Quang tức đến cắn răng,
Con có phải con gái ruột của ba nữa không thế?
Cô gái này xin hãy đợi một chút.
Thầy bói bỗng nhiên giữ tay cô lại, thành công khiến cô dừng bước.
Phong Quang quay đầu lại hỏi:
Anh còn có chuyện gì?
Người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác màu vàng, ăn mặc kiểu thầy bói vừa đứng lên, vừa bấm ngón tay nói:
Quẻ bệnh bất an, kiện tụng gặp quan, công danh không thành, chuyện không như ý, hôm nay đúng là mình không nên ra cửa.
Người đàn ông này bộ dạng không tệ, khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, ngay cả mặc áo choàng thầy bói cũng có sức hút đặc biệt.
Hạ Triều liếc mắt nhìn con gái mình một cái, lại nói tiếp:
Đối phương là con trai của bạn ba, vừa mới về nước. Ba đã gặp người thanh niên này, tướng mạo phẩm chất đều không tệ, quan trọng là, người ta tốt tính, có thể chịu đựng được mấy thói hư tật xấu của con.
Phong Quang cưới khô khốc đáp lại,
Con không đi.
Ừm...
Người đàn ông bấm bấm ngón tay, trầm ngâm một hồi, nói:
Tôi thấy sao Hồng Loan của cô chuyển động, mặt mày hớn hở, tất sắp gặp được người có duyên, nhưng ấn đường cô thoáng hiện hắc khí, liền giống như mây đen che sao Hồng Loan, gió rét thổi gió xuân đi, cô và người có duyên này chính là có duyên không phận, chi bằng hãy sớm tách ra rời đi, cũng đỡ chịu đau thương về tình cảm.
Phong Quang nghĩ một chút, hôm nay cô quả thật tới đây xem mặt, nếu dựa theo cốt truyện ban đầu thì về sau cô còn trở thành vị hôn thê của Lư Chi Viễn, chỉ là sau đó Lư Chi Viễn lại ở bên Lâm Quả mà thôi. Cô hoài nghi,
Những lời này là anh bịa ra đó hả?
Người đàn ông cười, siêu phàm thoát tục,
Chuyện đoán mệnh vốn chính là tin thì có, không tin thì không có. Nếu cô không tin, thì cứ không tin đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.