Chương 427: Cua đổ lão xử nam bảy trăm năm trước (65)



Tỷ... tại sao tỷ lại khóc?
Tiếu Tiếu nhìn thấy nước mắt của Phong Quang, nó vô cùng luống cuống.


Còn không phải là bị con làm tức giận à!
Thương Bạch Tử đặt bát cơm xuống, thở hổn hển đi qua đây, cũng không biết tiểu nha đầu này học chạy ở đâu, mặt không đỏ, không thở gấp như vậy, chỉ có mình hắn ta vô cùng mệt mỏi.

Tiếu Tiếu mím môi không nói gì, xụ mặt ra thành cái bánh bao.


Không liên quan đến muội... là lỗi của ta.
Phong Quang sờ mặt Tiếu Tiếu. Cô sớm nên nghĩ ra, trên người đứa bé này có sợi xích hỏa, còn tên là Tiếu Tiếu nữa. Chỉ là cô tưởng gia cảnh của Tiếu Tiếu không bình thường, cho nên có sợi xích hỏa cũng không kỳ lạ, chứ không mảy may nghĩ đến chuyện cô sẽ trở lại bảy trăm năm trước.

Thương Bạch Tử cảm thấy sư muội nhà mình có chút khác thường, cho nên hắn ta đi tới bên cạnh Huyền Thanh Tử đang ngủ gà ngủ gật, nhỏ giọng hỏi:
Sư phụ, sư muội làm sao thế?



Không thể nói, không thể nói.
Huyền Thanh Tử thần bí nói ra mấy chữ này, lại mơ màng ngủ rồi.

Thương Bạch Tử lại càng thấy kỳ lạ.

Phong Quang nhẹ giọng hỏi:
Tiếu Tiếu, năm nay muội bao nhiêu tuổi rồi?



Ừm... hình như...
Tiếu Tiếu chớp mắt suy nghĩ một lúc lâu:
Hình như là bảy trăm tuổi...


Thương Bạch Tử thét chói tai:
Cái gì!?


Tiếu Tiếu nhìn hắn:
Con bảy trăm tuổi rất kỳ lạ à?


Trái tim Phong Quang nhảy loạn:
Vậy Tiếu Tiếu... sao lại chỉ cao như vậy?



Bảy trăm tuổi không phải nên cao như muội à?


Phong Quang đoán có lẽ là bên cạnh nó không có đứa bé nào khác, cho nên mới không hiểu, cô giải thích:
Nếu như bảy trăm tuổi, ở nhân gian, với người tu tiên bình thường mà nói, vậy sẽ giống như sư phụ của ta.



A?
Tiếu Tiếu nhìn về phía Huyền Thanh Tử, sau đó giống như bị kinh sợ nói:
Muội không muốn biến thành xấu như vậy đâu! Các thúc thúc quỷ và dì quỷ đều nói rồi, muội lớn rất nhanh, so với một trăm năm trước, muội còn cao lên một chút nữa!



Tiếu Tiếu nói các thúc thúc quỷ và dì quỷ, có phải đều sống ở một... nơi không giống nhân gian đúng không?



Vâng, vâng!
Tiếu Tiếu gật đầu lia lịa. Lần đầu đến nhân gian, nó còn bị cảnh tượng nơi này doạ cho một phen nữa.

Lúc này Phong Quang đã hiểu rồi, là Quỷ giới thay đổi tốc độ lớn lên của Tiếu Tiếu, cho dù là trên cơ thể hay tâm lý, nó vẫn chỉ là một đứa bé bảy tuổi.


Tiếu Tiếu...
Cô tiếp tục hỏi:
Dây buộc tóc và dây đỏ treo chuông của muội là của cha muội đưa cho muội à?


Tiếu Tiếu gật đầu:
Đúng thế, có một hôm muội suýt nữa bị một con quỷ rất hung dữ ăn thịt, là cha muội cứu muội. Cha nói muội luôn gây phiền phức cho cha, cho nên cho muội cái này. Cha nói trên dây đỏ có thuật pháp của mẹ, có thể bảo vệ muội không bị tổn thương.


Dây đỏ... đây không phải là sợi xích hỏa sao!?

Thương Bạch Tử kinh ngạc làm rơi quạt xuống đất. Hắn ta còn nhớ mấy tháng trước lúc hắn đi tìm Phong Quang, thấy Phong Quang đang làm thuật pháp lên sợi xích hỏa, chẳng lẽ nói...

Đã không có chuyện gì cần khẳng định nữa rồi.

Phong Quang thấp thỏm nói:
Tiếu Tiếu... nếu như ta nói... ta chính là... ta chính là người mẹ mà muội muốn tìm... muội có tin không?


Tiếu Tiếu ngây ra.

Thương Bạch Tử cũng ngây ra.

Bộ dạng ngơ ngẩn của hai người lại rất ăn ý.

Phong Quang sợ nó không tin, lại nói:
Ta còn nhớ... lúc ta sinh con ở đỉnh Hạo Miểu, trên lưng con có hai cái cánh nhỏ màu đen, ta còn từng hỏi cha con, có phải chàng cũng có cánh không...


Tiếu Tiếu mờ mịt trả lời:
Sau này cha nói với Tiếu Tiếu... đây là cánh đen mà dòng dõi quân vương của Ma đạo mới có... Tiếu Tiếu có thể giấu nó đi...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.