Chương 604: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (2)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 856 chữ
- 2022-02-08 03:44:02
Phía trên Đông Hải, sóng biển cuồn cuộn, phía dưới Đông Hải lại là một mảnh tiêu điều.
Nếu như có kiếp sau.... ta nhất định, nhất định sẽ không lựa chọn gặp lại ngươi.
Trên khuôn mặt tái nhợt của thiếu nữ hiện ra một nụ cười. Nàng vốn dĩ đã xinh đẹp, nụ cười yếu ớt này lại càng dễ dàng lay động lòng người. Sóng biển xung quanh cuồn cuộn, cung điện sụp đổ, tất cả vào thời khắc này dường như cũng không đáng nhắc tới.
Nam nhân mặc y phục màu đen ôm thiếu nữ ở trong lòng, vẻ mặt hắn ta lạnh lùng không có một chút biến hóa nào, chỉ có tia u ám trong mắt là chuyển động, nhưng thoáng một cái đã biến mất khiến người ta cảm thấy đây chỉ là ảo giác. Hắn ta dịu dàng lau đi vết máu ở khóe miệng nàng, không hiểu nói:
Nàng vốn dĩ có thể đi cùng ta.
Như vậy nàng sẽ không cần phải chết.
Sau đó thì sao? Bảo ta nhìn người nhà và tộc nhân đều chết trong trận hải nạn này à?
Nàng dùng giọng nói mệt mỏi khẽ khàng nỉ non:
Ta vẫn nhớ... vẫn nhớ cái ngày chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, chúng ta cùng nhặt vỏ sò... Không đúng, là ngươi nhìn ta nhặt... Khi đó ta đã nghĩ, tại sao nam nhân này lại bày ra cái thái độ cao cao tại thượng đó, như vậy sẽ khiến cho ta cảm thấy mình chỉ là một đứa bé ấu trĩ...
Hắn ta nói:
Nàng thật sự vẫn là một đứa bé.
So với tuổi thọ mấy nghìn năm của hắn, nàng chỉ là một tiểu nữ tử mấy trăm tuổi mà thôi.
Cho nên ta vẫn thường nói ngươi không thú vị mà...
Nàng cười, lại ho ra một ngụm máu, nhưng ngay cả sức lực giơ tay lên lau đi nàng cũng không còn nữa. Nàng thờ ơ hỏi:
Dáng vẻ bây giờ của ta nhất định rất xấu nhỉ...
Không đâu, nàng là nữ nhân đẹp nhất ở Thần giới, ngay cả nữ nhân Ma giới cũng không sánh bằng nàng.
Đây vốn nên coi là lời tình tứ nhưng hắn lại dùng giọng điệu nghiêm trang nói ra, đến nửa phần tình ý cũng không cảm nhận được, có lẽ hắn chỉ là đang trần thuật lại sự thật nhàm chán mà thôi.
Cho nên, nàng không cam lòng, không cam lòng tại sao mình đã động tình rồi mà hắn vẫn giữ thái độ không lạnh không nóng như vậy. Nàng hỏi một lần cuối cùng:
Quân Dục, ngươi đã từng yêu ta chưa?
Yêu?
Thế nào mới được coi là yêu?
Quân Dục không hiểu:
Ta không biết.
Vậy ngươi... tại sao ngươi lại nói muốn đưa ta về Ma giới?’
Ta chỉ là không muốn nàng chết.
Nàng khó khăn cười một tiếng, nụ cười rực rỡ giống như trước đây nàng vẫn cười:
Ngươi nói chuyện vẫn thành thật như vậy... Quân Dục, ngươi luôn nói ta là một đứa bé chưa trưởng thành, nhưng thật ra... ngươi mới là đứa bé.
Hiếm khi thấy hắn cố chấp nói:
Ta đưa nàng về Ma giới.
Không... Ta không đến Ma giới, ta là người của Thần giới, là con cháu của Long tộc. Ta tuyệt đối sẽ không... tuyệt đối sẽ không đồng ý để ngươi chuyển hoá ta thành ma.
Đây là cách duy nhất có thể cứu được nàng.
Linh khí trong cơ thể nàng đã tan hết, rất nhanh nàng sẽ suy yếu mà chết, nhưng có ma khí bù vào thì khác, cho dù cách này cũng sẽ khiến nàng từ thần biến thành ma.
Quân Dục... sao ngươi phải ép mình làm gì?
Nàng chậm rãi nói:
Không có ai hiểu rõ ngươi hơn ta. Ngươi là một người không hiểu tình cảm là gì, cho nên... cho dù ta chết rồi, ngươi cũng sẽ không đau khổ... Ngươi không cần ép mình... bày ra vẻ mặt lo lắng cho ta như vậy...
Hắn mấp máy môi nhưng nàng đã ngắt lời hắn trước:
Ta vẫn thích... vẫn thích ngươi dùng dáng vẻ lạnh như băng nói với ta... không được làm liều.... Mỗi lần ngươi nói câu này, ta đều không nhịn được càng muốn liều lĩnh hơn chút nữa, ví dụ như bây giờ... ta tự giết mình...
Một giọt lệ rơi xuống từ khóe mắt nàng, hắn dùng ngón tay lau đi giọt lệ kia:
Nàng từng nói, nàng không thích khóc.
Đây cũng là.... lần cuối cùng ta khóc ở trước mặt ngươi. Quân Dục...
Giọng nàng đã dần dần yếu đi:
Ngươi làm ta tổn thương sâu đậm như vậy... Nếu như thật sự có kiếp sau, thật ra ta vẫn muốn gặp ngươi một lần. Ta muốn... muốn đâm vào trái tim ngươi một đao... để cho ngươi cũng nếm thử mùi vị của đau đớn...
Cuối cùng nàng cũng nhắm hai mắt lại, rất lâu không nói gì nữa.
Rất lâu sau đó, nam nhân mặc y phục đen giống như đã biến thành pho tượng nói:
Kiếp sau sao? Ta sẽ... đợi nàng.