Chương 623: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (21)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 788 chữ
- 2022-02-08 03:44:04
Hạ Yên Vũ ngẩn ra:
Anh biết con ma đó à?
Sao có thể không biết chứ, thành phố A đột nhiên xuất hiện một đại ma đầu lợi hại như vậy, muốn không biết cũng khó.
Nụ cười hoàn mỹ của Vân Tế vô hại mà thân thiện:
Học muội Yên Vũ, em thật sự không định để cho tôi thăm học muội Phong Quang à? Nói không chừng tôi có cách cứu em ấy thì sao?
Yên Vũ không nắm chắc được thân phận của hắn, cảm giác người đàn ông này mang đến cho cô ấy giống như tà mà lại không phải tà. Trên người hắn lại có khí tức của quân tử, vừa không giống như người tu đạo thanh cao cũng không giống yêu ma quỷ quái mê muội lòng người, nhưng mà… đối với tình trạng hiện tại của Phong Quang, Yên Vũ thật sự không có cách nào cả.
Yên Vũ đẩy cửa một căn phòng ra, lạnh lùng cảnh cáo:
Tôi khuyên anh đừng có bất cứ tâm tư không tốt nào, nếu như anh dám làm hại Phong Quang, tôi sẽ lấy mạng anh.
Chị em tình thâm, đúng là làm tôi xúc động.
Vân Tế bày ra vẻ mặt cảm động, đi vào căn phòng chất đầy búp bê màu hồng, hiếm khi thấy hắn ngẩn ra:
Đây là… phòng của một bé gái bảy tám tuổi à?
Đây chính là phòng của Phong Quang.
Hạ Yên Vũ liếc hắn một cái, trong lòng hiểu một người đàn ông trưởng thành sẽ không hiểu trái tim thiếu nữ dạt dào của chị mình. Phong Quang yêu thích màu hồng, yêu thích tất cả những thứ đồ đáng yêu, nhưng mỗi lần đi ra ngoài cô chưa bao giờ biểu lộ ra sở thích ấy, bởi vì cô sợ người ta nói cô ấu trĩ.
Cho dù Hạ Yên Vũ cũng cảm thấy Phong Quang có chút ấu trĩ.
Vân Tế chẹp miệng hai tiếng. Hắn đi tới cạnh giường, nhìn thấy cô gái nằm trên đó, sắc mặt cô nhợt nhạt, bộ dạng yên tĩnh lúc này hoàn toàn khác với dáng vẻ hoạt bát hắn thấy trước kia. Hắn giơ tay đặt lên mặt cô, nhiệt độ cơ thể cô bình thường, cũng vẫn có hô hấp, nhưng cứ duy trì mãi trạng thái mất đi ý thức.
Hồn phách của em ấy rời khỏi thân thể rồi.
Hạ Yên Vũ nghe được đáp án này, ngẩn ra một lúc lâu, sau đó không chút do dự nào phản bác:
Không thể nào, tu vi của Phong Quang căn bản vẫn chưa tới mức có thể hồn lìa khỏi xác.
Vân Tế nói:
Hồn phách rời khỏi thân thể cũng không phải chỉ có một chiêu hồn lìa khỏi xác, không phải là còn một chiêu có thể rút hồn phách của người khác sao?
Ý anh là có tà ma ngoại đạo để mắt tới Phong Quang sao?
Hạ Yên Vũ siết chặt tay:
Nhất định là cái con ma tên là Quân Dục đó, tôi đã sớm nói hắn không phải dạng lương thiện gì rồi nhưng Phong Quang lại cứ không nghe.
Cho dù Hạ Yên Vũ thông minh thế nào đi nữa cũng sẽ không ngờ còn có quỷ sai câu hồn, dù sao quỷ sai chỉ câu hồn người chết thôi.
Nghe thấy cô ta hung dữ nhắc đến cái tên Quân Dục, Vân Tế cũng chỉ cười hứng thú. Hắn lại lắc đầu, rất phiền não nói:
Hồn phách rời khỏi thân thể, chuyện này có chút phiền phức.
Anh cũng không có cách gì à?
Hạ Yên Vũ không kiềm được bắt đầu lo lắng. Vốn dĩ cô còn tưởng là cho dù người đàn ông này không phải người tử tế gì, nhưng nhìn hình như có chút bản lĩnh. Vậy mà bây giờ hắn cũng không có cách gì cả, chẳng lẽ cô thật sự chỉ có thể xin sư phụ nhờ giúp đỡ sao?
Tử Vi chân quân đã bế quan ba năm, không đến mức vạn bất đắc dĩ, Hạ Yên Vũ thật sự không muốn đi tìm ông ấy.
Tuy hồn phách rời khỏi thân thể, nhưng thân thể chưa chết. Giữa hồn phách và thân thể sẽ luôn có liên hệ linh lực, tôi có thể thử xem có thể xuyên qua lực tinh thần tồn tại trong đầu Phong Quang để tìm hướng đi của hồn phách em ấy không.
Dứt lời, hắn đặt một tay lên trên mặt Phong Quang, chậm rãi cúi đầu xuống.
Hạ Yên Vũ càng nhìn càng cảm thấy không đúng, vội vàng hô lớn với hắn:
Này, anh làm gì vậy hả?
Dáng vẻ kia cực kỳ giống như hắn sắp hôn Phong Quang!?