Chương 670: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (5)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 792 chữ
- 2022-02-08 03:44:09
Vân Tước vội nói:
Trong những người đồng lứa tuổi, công chúa là người có tu vi cao nhất, đặc biệt trong phương diện kiếm pháp, quả thực là ở Thiên giới này chẳng tìm được mấy ai địch nổi người. Công chúa được xưng là thiên tài nghìn năm khó gặp, tất nhiên có khả năng đánh một trận với quân phản bội Ma tộc rồi.
Ta mà mạnh thế sao?
Cô gần như há hốc mồm kinh ngạc.
Đúng thế, nếu không phải mấy tên phản bội đó dùng mưu mô quỷ kế, bắt một đứa bé vô tội ép công chúa phải buông vũ khí đầu hàng thì còn lâu bọn chúng mới bắt được người ấy chứ.
Vân Tước tức giận hừ một tiếng, có thể thấy là nàng ta vô cùng khinh thường đám quân phản bội kia:
Có điều cũng may là cô gia đã giết chết hết bọn chúng rồi, coi như đã báo được thù cho công chúa.
Phong Quang tự rót cho mình một chén trà, lặng lẽ tiêu hóa những thông tin này.
Đúng rồi, em còn đang sắc thuốc mà!
Vân Tước kêu lớn một tiếng rồi vội vã chạy ra ngoài.
Nha đầu này đúng là hấp tấp! Phong Quang lắc đầu, lại nghĩ thuốc đó là cho cô uống, thế nên cô bắt đầu ngồi trên ghế ngẫm nghĩ những tin tức mà mình thu thập được ngày hôm nay, vẻ mặt như đưa đám.
Người trong Vị Danh Cư cũng không có nhiều, ngoại trừ cô và Tô Phạt ra thì chỉ có Vân Tước và Lâm bá nấu cơm trong phòng bếp và một thị nữ khác.
Thực ra thì người trên Thiên giới chẳng cần phải ăn cơm, tuy không cần nhưng Phong Quang lại thích đồ ăn ngon, một ngày ba bữa là thói quen đã ăn sâu bén rễ trong cô rồi. Tô Phạt hiểu cô nên mới xuống nhân gian tìm một Địa tiên biết nấu cơm về để nấu cho cô ăn.
Nghĩ như thế... quả cũng thấy Tô Phạt là một nam nhân biết thương vợ thật.
Trong một chớp mắt, Phong Quang nghĩ hay là cứ đổi nhân vật mục tiêu cần công lược thành người này đi, dù sao thiện cảm của người ta với cô đã đạt 100% rồi. Nhưng cô nhanh chóng lắc đầu phủ nhận, Hệ thống chủ không đáp lại cô, cũng đã nói cô không được tự ý thay đổi mục tiêu công lược. Cô không biết Hệ thống chủ gặp phải chuyện gì, nhưng giờ cũng chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là cô phải nhanh chóng tìm được kẻ tên là Chung Nhiên kia, thử công lược hắn xem Hệ thống chủ có thể xuất hiện một lần nữa để truyền tống cô ra khỏi thế giới này hay không.
Mà muốn tìm được Chung Nhiên thì đầu tiên cô phải xác định xem ở Thiên giới này có vị tiên tử nào là Lưu Li không, nếu có người tên Lưu Li đó thì chắc chắn là có Chung Nhiên, cũng chứng tỏ là cô không tới nhầm thế giới.
Lưu Li tiên tử ư?
Nghe được vấn đề của Công chúa, Vân Tước mang thuốc về ngẫm nghĩ hồi lâu:
Hình như Thiên giới có người này đấy... Nhưng mà muội không chắc lắm, sao công chúa lại nhắc tới người này thế?
Không có gì, là định đổi tên cho em nên muốn xác nhận xem tên này đã có ai dùng chưa thôi.
Phong Quang nói dối mà mặt không đổi sắc, cô bưng chén thuốc lên, ngửi thử dược vị trong này, cuối cùng bóp chặt mũi, uống ực một hơi hết toàn bộ bát thuốc.
Vân Tước vội vã đưa điểm tâm sang:
Công chúa, bánh hoa quế.
Phong Quang cắn một miếng, chờ đến khi vị thuốc tan đi rồi, cô mới hồi phục tinh thần:
Thiên giới mà cũng có bánh hoa quế cơ à?
Cô gia biết công chúa thích ăn bánh hoa quế nên mới cố ý học để làm cho Công chúa ăn đấy.
Vân Tước ôm mặt đầy vẻ khao khát:
Cô gia thật sự quá tốt, nếu sau này em cũng có thể gặp được một nam nhân yêu thương em như thế thì may mắn quá.
Phong Quang liếc nhìn Vân Tước rồi nhìn bánh hoa quế trong tay, lại cắn một miếng, cô đang nghĩ, chẳng lẽ Tô Phạt này và cô thật sự là lưỡng tình tương duyệt sao? Tất cả những sở thích quen thuộc này quả thực đều là sở thích của cô, nói không chừng, trước đó, cô thực sự thích Tô Phạt, chỉ vì bị mất trí nhớ nên mới quên hết mọi chuyện mà thôi.