Chương 713: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (51)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 757 chữ
- 2022-02-08 03:44:15
Lưu Li tiếp tục kể:
Tiến vào ngọn nguồn phệ khí, cho dù là Thần hay Ma thì đều sẽ tan rã mà chết, cũng không biết tại sao Phong Quang tỷ không chết, hơn nữa, ở trong phệ khí, tỷ còn nhìn thấy một phần ký ức của Tô Phạt.
Phong Quang biết, khi đó chắc chắn Tô Phạt đã thay cho cô một thân thể mới, đồng thời xóa đi ký ức của cô, nhưng còn có một việc mà cô vẫn không hiểu nổi. Tại sao Tô Phạt lại muốn có trái tim của cô, tại sao cô cứ chết đi sống lại bao nhiêu lần như thế chứ?
Vấn đề này, Lưu Li không thể trả lời, vì nàng ta không phải người trong cuộc, nàng ta cũng chẳng biết được chuyện giữa Phong Quang và Tô Phạt là thế nào. Nàng ta chỉ nói:
Từ đó về sau, tỷ liền không ngừng mất trí nhớ, rồi chết đi. Ta cũng không hiểu rõ tại sao, nhưng tất cả mọi người đều nói là do Tô Phạt muốn trả thù chuyện bị cầm tù mấy ngàn năm trước đó nên mới nghĩ tới việc làm tổn thương tới tỷ, khiến Thiên Đế và Thiên Hậu phải đau đớn khổ sở. Ta cũng từng nghĩ tới không ít cách để cứu tỷ, đưa tỷ rời xa khỏi Tô Phạt, nhưng mà ở trước sức mạnh tuyệt đối của hắn... bất kỳ phương pháp nào cũng trở nên vô dụng. Mà chuyện của bản thân ta... cũng vô cùng rắc rối.
Lúc đó, bụng của Lưu Li đang to dần lên, may mà sau khi tiếp xúc nhiều, Giản Am dần dần lấy lại được ký ức. Với thân phận Giản Am mà muốn cưới về một tiểu tiên vô danh ở Thiên giới thì rất không hợp lý, vì thế, dùng danh nghĩa hòa thân, Thiên Đế truyền ra tin tức, Lưu Li là tỷ muội kết nghĩa của Phong Quang, sau đó thu nhận Lưu Li làm con nuôi, Lưu Li trở thành Nhị công chúa Thiên giới và gả tới Ma giới.
Không lâu sau, nàng ta sinh ra được một đứa bé trai, đứa bé này có từ khi Giản Am còn sống trong thân phận con người, thế nên Giản Thiện không trưởng thành bình thường như trẻ con của Thiên giới, chỉ trong vòng trăm năm, hắn đã trở thành một thanh niên trẻ tuổi, đẹp trai rồi.
Thỉnh thoảng ta cũng đưa Giản Thiện về Thiên giới, Phong Quang dường như rất thích đứa bé Giản Thiện này. Sau đó ta mới biết... Thực ra tỷ cũng có một đứa con, chỉ vì nguyên nhân bất đắc dĩ mới không thể nuôi nấng nó ở bên cạnh mình.
Nghĩ tới Tiếu Tiếu, Phong Quang cười chua xót:
Lần này ngươi tới tìm ta chỉ vì muốn nói cho ta biết những chuyện này sao?
Không, Phong Quang, tỷ hãy đi với ta. Ta sẽ bảo Giản Am đưa tỷ tới Thiên Chi Nhai, đó là nơi kín đáo nhất tam giới này, chỉ cần tỷ tới đó, Tô Phạt sẽ không bao giờ tìm được tỷ.
Lưu Li nói vô cùng chân thành, đối với những gì Phong Quang phải trải qua suốt bao nhiêu năm, nàng ta vô cùng đồng cảm.
Phong Quang lắc đầu:
Ta không thể đi.
Tại sao?
Vì Phong Quang không nỡ rời khỏi ta.
Tô Phạt nắm tay một bé gái xuất hiện từ trong không trung, trên mặt hắn là ý cười hiền hòa nhưng cũng đủ làm người ta sởn tóc gáy.
Chén trà trong tay Lưu Li rơi xuống đất, nàng ta kinh hãi đứng bật dậy, sau đó, trước người nàng ta có hai người đàn ông cùng xuất hiện là Giản Am và Giản Thiện.
Giản Am tỏ vẻ đề phòng:
Đã lâu không gặp, Tô Phạt.
Đã lâu không gặp, Ma quân đại nhân vẫn khỏe chứ?
Còn tốt, làm phiền ngươi quan tâm.
Tô Phạt cười, vỗ đầu Tiếu Tiếu:
Qua bên cạnh mẹ con đi.
Tiếu Tiếu nhìn về phía Phong Quang, nó hơi do dự.
Tô Phạt dịu dàng nói:
Tiếu Tiếu, con đã quên những gì ta nói với con rồi sao?
Cả người Tiếu Tiếu chấn động, nó buông tay Tô Phạt ra, chạy về phía Phong Quang, nhào vào trong lòng cô, vùi đầu bên eo cô, cả người run bần bật.
Phong Quang nhìn vào đôi mắt không có cảm xúc gì của Tô Phạt, sau đó vuốt tóc Tiếu Tiếu hỏi:
Tiếu Tiếu, con làm sao thế?