Chương 717: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (55)


Tô Phạt chỉ cười mà không trả lời.

Phong Quang nhìn về phía trước, từ xa tới gần chỉ có bóng đêm vô tận:
Ta hiểu tại sao ngươi lại nói những lời như vậy trước mặt Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu chán ghét người rồi thì tất nhiên nó sẽ gần gũi với ta hơn.



Những lời đó... không phải là để lừa Tiếu Tiếu đâu.


Phong Quang cười:
Tô Phạt, nói cho ta biết, tại sao ta chết bao nhiêu lần như thế mà lần nào cũng sống lại, rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn gì?



Phong Quang muốn biết ư?



Tất nhiên.
Cô ngước mắt nhìn hắn:
Nói rõ hết thảy với ta đi.


Tô Phạt hơi dừng một chút rồi mới bắt đầu kể:
Ta cũng không biết là lý do gì, có lẽ là do ta còn chưa đủ tốt, cứ qua một thời gian, khi nàng dần lấy lại ký ức thì đều muốn rời khỏi ta. Ta muốn giữ nàng lại, thế nên... ta chỉ có thể cầm tù nàng ở Vị Danh Cư.



Tới cuối cùng, ta sẽ luôn bước lên con đường tự sát, phải không?


Ánh mắt Tô Phạt tối sầm lại:
Đúng.


Phong Quang cố đè nén oán khí trong lòng xuống,
Nếu ta đã chết bao nhiêu lần như thế rồi, tại sao ngươi vẫn không buông tha cho ta chứ?



Ta sẽ không để nàng chết, càng sẽ không buông nàng ra.
Tô Phạt khẽ cười, để lộ ra sự hấp dẫn mê người của bản thân:
Chỉ cần nàng chết một lần thì ta sẽ chặt bỏ một cánh tay của ta, đúc lại thân thể cho nàng, không có nguyên liệu nào tốt hơn thân thể của ta hết.


Phong Quang nghe thấy đáp án này thì sửng sốt một hồi lâu, sau đó mới ngơ ngẩn lặp lại lời hắn:
Thân thể của ngươi ư?



Nghiêm khắc mà nói, ta chỉ là phệ khí, cũng không có thân thể thật, nhưng ta tình nguyện vì nàng mà xuất hiện dưới trạng thái hình người. Phong Quang, nàng có biết không? Khắp tam giới này ở đâu cũng có phệ khí cả, chúng trốn tránh ở nơi tối tăm nhất của lòng người, đến một lúc nào đó thích hợp, chúng sẽ dẫn dắt người ta càng tiến sâu vào bóng tối. Cho nên, ký ức của nàng cũng là một phần
thân thể
của ta, ta dùng cánh tay của mình để đúc lại thân thể cho nàng, phong ấn hồn phách của nàng vào trái tim ta, chỉ cần móc trái tim của ta ra, đặt vào cơ thể nàng, nàng sẽ sống lại một lần nữa.



Vậy ngươi có cảm thấy đau không?
Phong Quang không thể nào tin được rằng cơ thể hiện tại của mình lại là do hắn đúc thành từ phệ khí, càng khó tin hơn là hắn lại có thể bình thản như không với việc chặt tay moi tim của mình như thế!

Tô Phạt mỉm cười:
Ta không sợ đau, hơn nữa, làm nàng có thể sống lại và ở bên cạnh ta đã là chuyện có giá trị nhất rồi.


Không... Không đúng...

Phong Quang dừng chân, trong đầu không ngừng nghĩ lại nội dung trong lá thư kia. Trong thư nói, chính hắn đã giấu Tiếu Tiếu đi, là hắn muốn lợi dụng cô, mục đích chính là trái tim cô... Tại sao giờ tất cả mọi thứ đều ngược lại như thế?


Ngươi nói... Bây giờ ở trong thân thể của ta chính là trái tim của ngươi, vậy tại sao... tại sao ngươi lại cần trái tim của ta chứ?



Ta cần trái tim của nàng ư?
Tô Phạt chớp mắt nghi hoặc, vẻ mờ mịt biểu hiện trên gương mặt của hắn khiến cho thoạt nhìn sẽ có cảm giác hắn vô tội.

Đúng là gặp quỷ vô tội rồi!


Chẳng lẽ ngươi quên rồi sao? Thái Bạch Kim Tinh nói với ta rằng, chính ngươi nói muốn có trái tim của ta.



Thái Bạch Kim Tinh...
Hắn nghĩ lại một chút, sau đó bừng tỉnh hiểu ra:
Sau trận đại chiến hơn một trăm năm trước, Thái Bạch Kim Tinh hỏi ta muốn gì từ Phong Quang, ta trả lời là... phải có được trái tim của nàng.


Thái Bạch Kim Tinh là một lão già chưa từng trải qua yêu đương, nhưng ông ta lại đọc cực kỳ nhiều sách, đại ma đầu như Tô Phạt chắc chắn không thể nào có thể sinh ra tư tình nhi nữ được. Mà trên sách cổ cũng đã ghi chép lại rằng, ăn trái tim của thần tiên không những có thể trường sinh bất lão mà còn có thể cải tử hồi sinh, Tô Phạt đã là người trường sinh bất lão rồi, vậy thì chắc chắn mục đích của hắn chỉ có thể là cải tử hồi sinh mà thôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.