Chương 794: Cua đổ thái tử điện hạ thất thế (18)



Cảm ơn tiểu thư.
Rốt cuộc đứa bé trai bảy tuổi cũng bật cười yên tâm, vẻ mặt ngây thơ và đáng yêu.


Đúng rồi.
Phong Quang hỏi:
Mấy hôm trước ta thấy ngươi ra khỏi phủ và về nhà, có việc gì thế?


Ô Kỳ hơi khựng lại, một lát sau mới trả lời:
Ngày hôm đó, quản gia bảo rằng sau này ta sẽ ở tại Hạ phủ, thế nên ta về nhà để lấy quần áo tới đây. Tiểu thư, không phải ta lười biếng gì đâu.



Ta không có ý nói ngươi lười biếng.
Phong Quang thấy hắn tỏ vẻ sợ hãi thì lại không đành lòng, lên tiếng an ủi:
Ta chỉ quan tâm một chút thôi, dù sao... giờ ngươi cũng chẳng còn người thân gì.



Tiểu thư yên tâm, ta không sao đâu.
Trên vẻ mặt non nớt của Ô Kỳ xuất hiện một nụ cười làm người ta thấy an lòng.

Phong Quang gật đầu:
Thế thì tốt... Phải rồi, chẳng phải ngươi muốn đi cứu chậu lan này sao, ngươi mau đi đi.



Vâng, Ô Kỳ cáo lui.
Nó cung kính cúi người rồi xoay người rời đi.


Tiểu thư...
Liên Tử đứng sau lưng Phong Quang lập tức vặn hỏi:
Có phải người quan tâm tới tên tiểu tử này quá mức rồi không thế?



Ngươi dựa vào đâu mà bảo ta quan tâm nó quá mức vậy hả?



Là cảm giác thôi.



Vậy cảm giác của ngươi sai rồi.
Phong Quang lạnh nhạt đáp:
Ta quan tâm nó cũng như quan tâm ngươi thôi. Ngươi xem đi, chẳng phải nó vừa mới mất mẹ hay sao? Cũng chẳng còn người thân gì nữa, lỡ như nó nghĩ quẩn trong lòng thì sao chứ hả?



Nhưng ta lại thấy nó khá ổn mà...



Ta cũng thấy ngươi khá ổn, có phải sau này ta không cần quan tâm tới ngươi nữa không?



Không được, không được.
Liên Tử đau khổ nói:
Nếu tiểu thư mà không để ý tới em thì em sẽ rất khó chịu!


Phong Quang nhún vai:
Vậy thì ta cũng chịu thôi.


Liên Tử ấm ức trong lòng một lát, sau đó như nghĩ tới cái gì, nàng ta lại nhỏ giọng nói:
Tiểu thư, em nghe nói còn chưa bắt được hung thủ giết chết Liễu thị cơ ấy.



Ừ, rồi sau đó sao?



Sau đó á, gần đây tin đồn về quỷ tóc bạc giết người càng lúc càng lớn. Nghe nói mấy ngày trước, con quỷ tóc bạc kia còn ngang nhiên xuất hiện trên đường phố nữa cơ.


Phong Quang lập tức nghĩ tới Thuật Phong, không khỏi hừ lạnh một tiếng:
Lấy đâu ra mà quỷ tóc bạc chứ hả? Tất cả chỉ là một đám người tung tin đồn thất thiệt thôi!



Tiểu thư, là thật đấy. Ai cũng bảo nhìn hắn rất đẹp, cả mái đầu đều bạc trắng. Hắn dùng chính diện mạo của mình để hấp dẫn con mồi, sau đó một đòn giết chết bọn họ...


Phong Quang vỗ bàn mắng:
Nói vớ nói vẩn! Hắn không phải loại người như thế!


Liên Tử chớp mắt, không hiểu tại sao tự nhiên tiểu thư lại kích động đến vậy.


Còn gì nữa hả?
Phong Quang trừng mắt với nàng ta:
Còn có tin tức gì thì nói ra cho ta nghe xem nào.



Vâng, em còn nghe nói, hôm nay người của nha môn sẽ tới Linh Lung trang để hỏi chủ nhân nơi đó, bởi vì chủ nhân của Linh Lung trang cũng là một người đầu bạc... Ơ, tiểu thư, người đi đâu thế?
Thấy Phong Quang đột nhiên chạy ra ngoài, Liên Tử vội vàng đuổi theo kêu lên.

Phong Quang không thèm quay đầu lại, đáp:
Tới Linh Lung trang.




Ngày hôm nay, Linh Lung trang vô cùng náo nhiệt.

Trong đại sảnh, ngoài Thuật Phong, Thích Viễn và Phúc bá ra thì còn có ba người khác. Ba người này tới từ nha môn, ngoại trừ hai nha sai ra thì còn một người đàn ông trẻ tuổi khác, là huyện lệnh mới nhậm chức có tên là Thư Cù.

Năm nay Thư Cù mới ngoài hai mươi tuổi mà đã đảm nhiệm chức huyện lệnh, tuy nói chức quan nhỏ nhưng hắn ta là quan viên Kinh thành do Bệ hạ tự mình phái xuống. Ở trong huyện Đồng này, hắn ta rất được mọi người tôn kính. Tuy vẻ ngoài thư sinh yếu ớt nhưng làm quan thanh liêm, chưa từng tỏ vẻ cao sang gì, mấy năm gần đây cũng đã làm được không ít chuyện cho bá tánh.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.