Chương 938: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (21)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 721 chữ
- 2022-02-08 08:13:45
Minh Am nghèo vốn từ nên chẳng biết phải nói tiếp thế nào, may mà Phong Quang chỉ khóc một hồi sau đó liền ngừng, tay ôm lấy bụng nức nở nói một câu:
Em đói...
Minh Am giơ tay đỡ trán, thở dài bất đắc dĩ.
Làm sao bây giờ?
Cô cắn môi, khóe mắt vẫn còn đọng nước:
Em không muốn ăn mì gói đâu.
Hắn thở dài não nề, cuối cùng đành phải ngồi xuống trước mặt cô, đưa lưng ra trước mặt cô:
Nào.
Đi đâu ạ?
Đưa em đi ăn ngon.
Nghe được lời này, cô mới ghé vào lưng hắn, lại không chắc chắn hỏi một câu:
Có thật là ăn ngon không ạ?
Đương nhiên, thầy không lừa em đâu.
Minh Am vòng tay qua đầu gối cô, sau khi đứng lên mới nhận ra là cô rất nhẹ, hắn hơi nghiêng đầu, nói với cô:
Ôm chặt tôi.
Cô lập tức vòng cả hai tay ôm lấy cổ hắn.
Suýt chút nữa thì Minh Am bị cô siết cổ mà chết, hắn lại bổ sung thêm một câu:
Không cần chặt quá đâu.
Vâng...
Tay ôm cổ hắn của cô liền nới lỏng ra.
Hắn thở dài trong lòng một cái, tiến lên trước một bước, đột nhiên cả người bay lên cao, cõng cô bay ra ngoài cửa sổ.
Đêm ở núi tràn ngập tiếng kêu của côn trùng, ánh trăng sao cũng sáng một cách đặc biệt, trong rừng cây lúc này xuất hiện một người đàn ông đang cõng một thiếu nữ trên lưng, mũi chân hắn nhẹ nhấp lên các ngọn cây, nhún mình một cái là đã bay xa cả trăm mét.
Phong Quang quay đầu nhìn trường học với đèn điện sáng ngời cách mình càng lúc càng xa rồi hỏi với vẻ đầy thấp thỏm:
Em không đi học cũng không sao ạ?
Ăn cơm quan trọng hay đi học quan trọng hơn hả?
Cô đáp không cần nghĩ:
Ăn cơm.
Vậy là được rồi.
Tiếng gió mang theo giọng nói đầy nam tính của hắn:
Cho dù thế nào thì cũng phải để công chúa điện hạ lấp đầy bụng đã rồi hãy nói tiếp.
Cô thành thật vùi mặt trên lưng hắn, vô cùng thẹn thùng.
Minh Am dẫn cô tới một con phố trong thị trấn, nơi này là chợ đêm rất nổi tiếng. Phong Quang mới chuyển tới trường không lâu nên cũng chưa biết tới chỗ này, nhưng hắn thì khác, không biết hắn đã ở thị trấn này bao nhiêu năm rồi.
Thực ra, cư dân ở thị trấn này có một phần ba là loài người bình thường, một phần ba là thợ săn quỷ hút máu, còn lại một phần ba tất nhiên chính là ma cà rồng. Ban đêm là thời gian mà ma cà rồng ra ngoài hoạt động. Tại chợ đêm này, Phong Quang có thể nhạy cảm phát hiện trong mười người thì có bảy người là ma cà rồng, nhưng cô cũng không lo sợ sẽ đụng phải bố mẹ mình, bởi vì vợ chồng Hạ Triều là những người rất kỹ tính, bọn họ không bao giờ tới những nơi tốt xấu lẫn lộn như thế này.
Rất nhiều người không khỏi đặt ánh mắt lên thân người Phong Quang đang mặc đồng phục, bởi vì huyết thống của cô, sau đó lại liếc mắt nhìn thấy Minh Am đi bên cạnh nên bọn họ vội vàng thu lại tầm mắt.
Người có thể ở lại đây thì tất nhiên đều tìm hiểu thông tin rất kín kẽ, không ai không biết tên Minh Am, cũng không ai không biết năm đó hắn chính là người đã tiêu diệt cả một quân đoàn ma cà rồng.
Sau khi đi xuyên qua nửa con phố, Minh Am dẫn Phong Quang đi thẳng vào một quán rượu, ngửi thấy hương rượu tràn ngập, Phong Quang không khỏi kéo nhẹ tay áo hắn:
Không phải thầy đưa em tới đây uống rượu đấy chứ?
Vị thành niên không thể uống rượu, em có muốn uống thì tôi cũng không cho em uống.
Minh Am cầm lấy tay cô kéo tới trước quầy rượu, sau đó nói với ông chủ quán:
Hết thảy như cũ, thêm một phần ăn cho trẻ con.
Nghe thấy thế, cô lập tức cả giận mắng:
Thầy mới ăn phần ăn của trẻ con ấy!