Chương 987: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (67)



Em đã thành niên lâu rồi, em đã qua mười sáu rồi mà!
Cô cầm lấy tay hắn cắn một cái,
Nói đi, có phải anh cảm thấy dáng người của em không đẹp như mấy cô trên tạp chí nên không có hứng thú với em không?


Biểu hiện của hắn mấy ngày nay có chỗ nào nói rằng hắn không có hứng thú với cô chứ?

Đối mặt với thiếu nữ lúc sinh bệnh trở bên bướng bỉnh, Minh Am thực sự đau đầu:
Sao em vẫn còn nhớ đến mấy quyển tạp chí đó thế?


Từ sau khi ở bên cô, đến rượu bia mà hắn còn uống ít đi, tạp chí không mua mới, ngày nào cũng chỉ nghĩ cách lôi kéo cô lên giường mà thôi.


Lịch sử hư hỏng của anh quá nhiều... em không có cảm giác an toàn...
Cô hôn lên cằm hắn một cái rồi lại gặm cắn một cái, cuối cùng bất ngờ vươn tay ra, không biết học cách cởi thắt lưng từ đâu mà làm rất nhanh, sau đó thò tay vào trong thắt lưng quần của hắn, nắm chặt lấy cái thứ nóng bỏng kia.

Vẻ mặt của Minh Am đột nhiên trở nên... cực kỳ vi diệu.

Cô giống y như một chị đại giang hồ, nói:
Nếu anh không muốn làm chuyện đó với em thì giữ lại thứ này cũng chẳng để làm gì... Em muốn cắt nó rồi đi tìm người đàn ông khác!


Ánh mắt hắn tối sầm lại, giọng điệu vẫn mềm nhẹ nhưng lại ẩn chứa một hơi lạnh lẽo,
Em nhắc lại xem nào.



Em nói là em muốn đi tìm... ưm!


Hắn đột nhiên cúi đầu chặn miệng cô lại, không hề cho cô cơ hội nói ra lời ghét bỏ mình, cắn môi cô, giọng lẩm bẩm lạnh lùng:
Cho dù chút nữa em có kêu đau... anh cũng sẽ không dừng lại đâu.


Phong Quang chưa kịp nói gì thì đã bị hắn đè xuống một lần nữa. Cô bất đắc dĩ rút tay ở trong quần hắn ra, giống như một kẻ chết đuối, hai tay không ngừng muốn túm chặt khúc gỗ, cuối cùng chỉ có thể khoanh tay ôm chặt lấy cổ hắn.

Minh Am dùng đầu gối tách hai chân đang khép chặt trong vô thức của cô ra, nụ hôn vẫn dán chặt lên cánh môi cô, nói:
Anh cho em cơ hội để hối hận lần cuối cùng...


Cô chớp mắt mê man, đầu óc bị nhiệt độ thấp làm cho
trục trặc
mất đi hết lý trí. Cô cầm lấy một lọn tóc dài của hắn rơi trên ngực mình, làm hắn ghé sát hơn một chút, bắt đầu học theo hắn mà hôn đáp trả lại.

Hắn nghe thấy cái gọi là
phong độ đàn ông
càng ngày càng rời xa mình.


Đừng nóng vội... Sẽ sớm thỏa mãn em thôi.
Minh Am nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cô, quần áo trên người hắn không biết đã cởi sạch từ lúc nào.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ không mặc gì của Minh Am, cho nên sau khi mở hai mắt ra, cô nhìn thấy rõ ràng cái bớt xuất phát từ cổ hắn chạy xuống tận chân phải theo một đường không có quy tắc gì. Cô cảm thấy rất mới mẻ nên muốn dùng hết sức đẩy hắn ngã ra, nhưng cô chẳng có nhiều sức lực như thế. Minh Am luôn rất dung túng cho cô liền thở dài một hơi rồi chủ động thay đổi vị trí, để cô ngồi lên eo mình.

Cô bắt đầu khom lưng, từ nơi bắt đầu của đường vân màu đen đó dịch chuyển dần xuống dưới, đầu vai hắn, ngực hắn, bụng hắn, sau đó...


Nhóc con...
Trong phòng vang lên âm thanh đầy bất đắc dĩ của Minh Am,
Đó không phải kẹo que đâu, đừng có cắn mạnh như thế...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.