Chương 989: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (69)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 730 chữ
- 2022-02-08 08:13:51
Mấy tuần sau đó, có hai nhóm người lần lượt tới trường học, Minh Am không thể không tạm thời rời khỏi Phong Quang đi gặp bọn họ. Tuy rằng Minh Am không nói nhưng Phong Quang biết, đó là người của Viện Nguyên Lão và Hiệp hội thợ săn.
Cô ôm con mèo đen đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn từ xa chỉ thấy một đám người mặc áo choàng màu đen và một đám người mặc quân phục màu trắng lướt qua. Hiện tại vẫn là ban ngày, thời tiết ảm đạm, học sinh loài người khu B vẫn còn đang đi học, hai nhóm người này lại đột nhiên xuất hiện.
Cô cảm thấy giông tố sắp tới.
Văn Tiễn đứng ở sau lưng cô, nói:
Không phải lo lắng, thầy hiệu trưởng có thể xử lý ổn thỏa.
Văn Tiễn được Minh Am gọi lên để bảo vệ Phong Quang trước khi rời đi. Dù sao con người Phong Quang ngoài việc có thể dùng huyết thống áp chế ma cà rồng ra thì vẫn chưa thức tỉnh thiên phú, nếu cô gặp phải thợ săn chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều.
Phong Quang ôm con mèo, quay đầu nhìn, khó hiểu hỏi:
Anh thấy tôi ở đây mà không có gì muốn hỏi à?
Văn Tiễn cười thân thiện, hoàn toàn không có nửa phần ác ý:
Bạn học Hạ không biết rồi, thầy hiệu trưởng là sư phụ của tôi.
Ý anh là... Minh Am là thầy dạy anh trở thành thợ săn ma cà rồng hả?
Đúng thế.
Phong Quang nhìn hắn bằng ánh mắt cảm thông,
Trở thành đồ đệ của người không đàng hoàng như thế, đúng là làm khó cho anh rồi.
Bạn học Hạ hiểu lầm rồi, thực ra thầy rất lợi hại.
Văn Tiễn nở một nụ cười dịu dàng,
Hơn nữa, thầy cũng rất tốt. Lúc tôi và Sở Hiểu mới ra đời thì bố mẹ đều chết trong tay ma cà rồng, chính thầy ấy đã nuôi dưỡng bọn tôi.
Đúng là không nhìn ra... anh ấy lại có lòng tốt như thế đấy.
Có lẽ, tôi có thể gọi bạn học Hạ một tiếng sư mẫu.
Không... tốt nhất không nên!
Cả người Phong Quang nổi đầy da gà,
Tuy rằng giờ tôi và anh ấy đã ở bên nhau nhưng chúng tôi vẫn chỉ là người yêu, còn chưa kết hôn, anh đừng gọi như thế làm tôi sợ.
Văn Tiễn chỉ cười, không nói gì nữa.
Phong Quang lại hỏi:
Anh có biết tại sao người của Viện Nguyên Lão và Hiệp hội thợ săn lại tới đây không?
Nghe nói là đã có kết quả kiểm tra máu của bạn học Yến Bạch rồi.
Là thế nào?
Trong cơ thể bạn học Tăng Tuyết đúng là có ước số hút máu của đại gia chủ Yến gia.
Vậy lần này bọn họ tới đây là để...
Văn Tiễn đáp:
Bọn họ muốn mang Tăng Tuyết đi.
Mang cậu ta đi, vậy cậu ta còn có thể quay lại đây không?
Đáp án này thì tôi cũng không thể biết được.
Không cần lo lắng.
Sau khi một đám dơi bay tản đi, một nữ sinh mặc đồng phục màu trắng đột nhiên xuất hiện trong phòng khác, cười quyến rũ, nói:
Không ai có thể mang tôi đi được.
Văn Tiễn cảnh giác đứng chắn trước mặt Phong Quang.
Tăng Tuyết...
Phong Quang vừa gọi tên cô ta đã lại lập tức lắc đầu,
Cô không phải Tăng Tuyết.
Cô bé thật tinh mắt.
Môi đỏ của cô ta khẽ nhếch lên,
Để tôi đoán xem nào, cô là một tiểu thư quý tộc. Ừm... khi đó thuần huyết đã bị tôi giết gần hết rồi, cũng chỉ còn lại Hạ gia, Vương gia, Tư Đồ gia...
Cô ta kể ra liên tiếp mấy cái tên, cuối cùng vỗ tay cười nói:
Cô là người của Hạ gia đúng không, tôi nghe thằng nhãi Tư Đồ U kia nói là cô họ Hạ.
Đã biết cô họ Hạ rồi thì còn đoán làm cái rắm gì!
Phong Quang nhớ lại câu chuyện mà Minh Am đã từng kể cho mình nghe, lạnh lùng nói:
Bà là Yến La.
Gọi thẳng tên của người ta thế không phải hành vi lễ phép đâu, dù sao thì thằng cháu không biết cố gắng của tôi cũng là bạn học của cô, cô cũng nên gọi tôi một tiếng bà mới đúng chứ?