Chương 678: Vợ kiếm tu đương nhiên là kiếm (67)


Nếu nói chỉ có Vẫn Thất Thất mới có thể khiến Lạc Vô Sinh ấn tượng sâu sắc thì tiếng
đồ chó
này của Ninh Ninh là ngoại lệ, vì điều này khiến Lạc 8Vô Sinh nhớ đến người phụ nữ không biết lượng sức mình trước đó.

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi:
Là ngươi.



Là ta, thế mà người vẫ3n nhớ.
Ninh Ninh không hề hoảng sợ, nàng đã sớm chuẩn bị tinh thần không thoát được rồi. Sát khí quanh người Lạc Vô Sinh bùng nổ, phàm là người có9 tu vi yếu thì không thể nhúc nhích, hắn ta lạnh lùng cười:
Xem ra người muốn hồn phi phách tán nhỉ?


Lần trước xuống núi, vô tình phát hiện ra trong nhà một thợ săn, nghe nói đó là đồ mà thợ săn đó nhặt được dưới chân núi mấy năm trước.

Ninh Ninh thầm thở phào, may mà Vô Dục không ngốc.
Lạc Vô Sinh nhìn kĩ Vô Dục một lúc, ngón tay hắn ta khẽ nhúc nhích, quần áo trên người Vô Dục bị ngọn gió sắc như dao cắt đứt, cổ áo bị mở ra, lồng ngực của hắn lộ ra trong gió đêm rét buốt.
Lạc Vô Sinh không vội ra tay mà híp mắt lại hỏi:
Ai đưa người trở lại?

Dù hắn không biết tại sao Ninh Ninh lại có cơ duyên nhập hồn vào Cô Ảnh Kiểm thành kiểm linh, nhưng có thể khẳng định, thân là một thanh kiếm, nàng không thể một mình trở lại Tiên Môn.
Ninh Ninh cười lấy lệ:
Sao nào, chẳng lẽ ngươi tưởng là ta còn có đồng bạn sao? Đừng nói là ta không có đồng bọn, cho dù có thì ta cũng thà chết chứ không để hắn xuất hiện.

Vô Dục sững lại.

Hửm?
Dường như Lạc Vô Sinh khá hứng thú, hắn ta nhìn thiếu niên bê bết máu bên cạnh:
Mối quan hệ của người này với người có vẻ không tầm thường.

Ninh Ninh như bừng tỉnh:
Đúng là người đã nhắc nhở ra, quan hệ của chúng ta rất tốt, ta muốn nhận hắn làm kiếm chủ.
A Ly cách đó không xa cố gắng để lấy Quan Tinh thần trí hỗn loạn, nàng ta nghi hoặc, Ninh Ninh nói thế chẳng phải là càng khiển Lạc Vô Sinh muốn giết Vô Dục sao?
Đầu gối Vô Dục bị thương, không thể 6đứng dậy nữa, đôi tay nhuốm máu của hắn chống đất, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trên tay Lạc Vô Sinh, chậm rãi nhích về phía trước,
Đột nh5iên hắn nghe được giọng nói của Ninh Ninh.

Sống trong kiếm nhiều năm như thế, ta thấy cũng đủ rồi.

Giọng Lạc Vô Sinh lạnh đi:
Ngươi muốn mượn tay bổn tọa giết hắn sao?

Tổ sư gia hiểu lầm rồi, hẳn là người bạn tốt nhất của ta, sao ta lại muốn hắn chết được chứ?

Nàng càng nói thế lại càng khiến Lạc Vô Sinh chắc chắn nàng có thù với Vô Dục, Lạc Vô Sinh không vội ra tay, hắn ta lại nhìn Vô Dục:
Người đưa Cô Ảnh Kiểm trở lại sao?

Đúng vậy...
Vô Dục cúi đầu, che giấu cảm xúc trong mắt.

Ngươi có được Cô Ảnh Kiếm từ đâu?

Cơ thể hắn vốn đã chằng chịt vết thương, dù có sẹo cũng không nhìn ra được.

Ninh Ninh dần bình tĩnh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Hắc Hóa Của Bạch Nguyệt Quang.