Chương 484: Vô đề
-
Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa
- Lăng Vũ Thủy Tụ
- 3051 chữ
- 2022-02-06 10:33:20
Xét thấy việc tìm kiếm có thể sẽ gây ra tiếng động, theo đề nghị của Phong Tiểu Tiểu, anh Vũ mang theo cậu em họ nhỏ của mình trốn 8khỏi khu nhà lớn của dòng họ Vũ.
Sau khi chạy như điên ít nhất một dặm, bấy giờ anh Vũ mới đặt cậu bé mập được bọc chăn kí3n mít xuống
Trong nhất thời, một nam một nữ vây quanh bé mập đều nói không nên lời
Trên cơ bản, kiếp trước của Nữ Oa chính là nửa đầu vô cùng nhàm chán, nửa sau lại bôn ba khắp chốn..
Muốn thân cũng chẳng có thời gian với điều kiện mà thân.
Có điều nếu muốn ẩn nấp, vậy chắc chắn là đã làm chuyện trái lương tâm gì rồi...
Cả hai lại chờ một lát nữa, luồng khí tức kia quả nhiên không dám ra ngoài
Phong Tiểu Tiểu còn há miệng tính nói thêm gì đó, bỗng một luồng khí tức khác từ đằng xa nhanh chóng tiếp cận đến bên này
Lần này không phải là đứa em họ thì còn có gì mà phải kiêng kỵ?! Trong nháy mắt phát hiện điều ấy, anh Vũ vốn đang nghẹn một bụng ấm ức không chỗ phát tiết lập tức lôi vũ khí ra, cực kỳ nhanh chóng xoay người bày thế trận đón chờ quân địch.
Một luồng khí tức khác tràn ra từ trong thân thể của bé mập đang say giấc khiến anh Vũ lập tức trở nên căng thẳng
Anh ta rút lưỡi đao ra, nhưng ngay sau khi nhớ đến chuyện trước mặt là thân thể của bé mập, anh Vũ lại mím môi thu vũ khí trở về.
Cảm giác hơi quen thuộc.
Phong Tiểu Tiểu cũng phát hiện luồng khí tức như có như không này, nhưng chưa đợi cô tỉ mỉ cảm nhận và hồi tưởng, đối phương đã lập tức cảnh giác rụt trở về.
Không thấy anh họ người ta ở bên cạnh sắp nổi điên rồi sao?!
Vậy mà cô còn muốn bảo vệ nó!
Bàn Cổ cười lạnh một tiếng, khinh bỉ liếc nhìn Phong Tiểu Tiểu,
Chỉ mới qua vài nguyên hội đã quên bài học kinh nghiệm và trời rồi sao?! Nếu không phải trước đây nó lừa cô lấy thân vá trời, cố cũng không đến nỗi bị nhốt nơi biển mây, ngủ say nhiều năm đến vậy mới may mắn phục hồi đâu.
Mà mình đây càng không cần nói, sau khi khai thiên lập địa bị thằng khốn nạn này phong ấn dưới đất không thấy ánh mặt trời
Bằng không, cho dù Nữ Oa thật sự nhất thời quên mất thì cũng không đến nỗi lâu như vậy vẫn không tìm được hắn..
..
Để tôi bể cho được 9không?
Phong Tiểu Tiểu nghĩ một hồi rồi đề nghị.
Vốn dĩ cách đơn giản nhất là trực tiếp tạo áp lực, ép thứ dị thường của 6cậu em họ phải hiện ra
Một đôi mắt to đen bóng mở ra, khuôn mặt mũm mĩm lộ ra một phần bất đắc dĩ:
Nói chính xác hơn, thật ra các người nên gọi ta là Hồng Quân.
Khuôn mặt nhỏ mũm mĩm lộ ra vẻ tang thương, hình ảnh này khiến người ta vừa nhìn qua đã cảm thấy không hài hòa.
Nhất là anh Vũ càng xoắn xuýt không thôi, một hồi thì mím môi một hồi thì siết tay rồi lại thả lỏng
Vì vậy, nếu không có cách đi con đường bạo lực đạp đổ thì cũng chỉ đành đổi thành yên lặng lén lút vậy
Phong Tiểu Tiểu bất đắc dĩ khẽ thở dài, vươn đôi tay bày ra tư thế đợi bể
Anh Vũ do dự một lát, hơi không tình nguyện lại có phần lo lắng mà đặt bé mập vào lòng Phong Tiểu Tiểu.
Được rồi, nếu không phải mấy kẻ này giết người bừa bãi thì mặc kệ vậy
Anh Vũ thật sự không thích ứng được, càng không thể nào nhập nhằng Hoàng Giam Ngôn trước đây vào đứa bé mình chỉ mới nhìn lướt qua..
Anh Vũ dứt khoát bỏ qua cái đề tài này, quay trở lại tin tức mới được bất cẩn tiết lộ qua lời vừa nãy của Bàn Cố:
Rốt cuộc em họ tôi...
Phong Tiểu Tiểu cũng nhìn sang, tỏ vẻ nghi hoặc cầu giải đáp câu nói rõ
Nhưng nghĩ thôi cũng biết, cho dù nhóc mập này có gì đó lạ thường thật thì vẫn là đứa em họ anh Vũ 5thương yêu bao nhiêu năm, anh Vũ mà đồng ý để mặc Phong Tiểu Tiểu làm ra chuyện này mới thật sự là lạ đó.
Không cần thiết trở mặt với nhau chỉ vì chút chuyện vặt này, lại nói dù Phong Tiểu Tiểu không nghĩ đến tâm tình của anh Vũ thì cũng phải nghĩ đến bản lĩnh của anh Vũ chứ
Còn chưa làm rõ được nguồn gốc uy lực trần thần phục quỷ của đối phương thì cần gì phải chọc người ta phát bực!?
Thừa dịp đối phương nhất thời còn chưa phản ứng kịp, bé hắng giọng một cái rồi bò ra khỏi lòng Phong Tiểu Tiểu, nghiêm chỉnh ngồi xếp bằng dưới đất
Thân thể tròn trịa của bé ngồi thẳng tắp, nghiêm túc nói:
Đứa trẻ này có thể nhìn trộm tiên cơ dưới sự nhập thân của ta
Để đề phòng mầm mống tai họa, ta che hai mắt nó lại..
Cũng bởi vậy, từ đấy nhóc mập vô cùng ỷ lại vào người nhà họ Vũ, mà khi đối mặt với người ngoài sẽ vô thức căng thẳng sợ sệt, phản xạ có điều kiện sợ rằng sẽ bị phê bình, nói xấu.
Đối với chuyện này, người nhà họ Vũ, kể cả anh Vũ tuy đau xót nhưng cũng đành chịu
Họ lúc nào cũng hy vọng một ngày nào đó trong tương lai, nhóc mập sẽ trở nên kiên cường..
Xem ra là anh ta đang không biết phải áp dụng biện pháp đối phó nào với trường hợp này.
Bé mập lại rất có thiện cảm với ông anh họ hờ này, sau khi bị Bàn Cổ nhận ra rồi lên tiếng trả lời, nó quay sang vui vẻ gật đầu với anh Vũ:
Không hổ là đệ tử ta đích thân dạy dỗ
Nhớ năm đó chư thánh nghe ta truyền đạo là có thể tự tăng tu vi, còn cậu thì có thiên phú dị bẩm có thể tự mình thấu hiểu đại đạo
Bé mập không nhìn thấy gì, chỉ mở to đôi mắt hoảng hốt
Bé cảm nhận được mình bị tách ra khỏi vòng ôm có vẻ cứng rắn mà quen thuộc, sau đó nhanh chóng được đặt vào vòng tay mềm mại tràn ngập hơi thở ấm áp của một người khác.
Loại hơi thở thân thiết này tựa như có thể bao dung tất cả, gột rửa cảm giác không an toàn do sự xa lạ mang đến cho bé mập
Vừa rồi khí tức vừa lộ ra, bản tốn lập tức nhận ra mày.
Đáng tiếc Bàn Cổ chẳng ngó ngàng đến hai người kia, chỉ trừng mắt nhìn chằm chằm bẻ mập trong lòng Phong Tiểu Tiểu
Nếu vừa rồi Phong Tiểu Tiểu uy hiếp vẫn xem như nói năng ôn hòa, vậy thì kẻ thiếu kiên nhẫn là Bàn Cổ liền giơ ngay tay lên ra vẻ chuẩn bị nện xuống:
Mày cho rằng trốn vào là có thể có thể bảo đảm an toàn hả? Còn không ra đây!
Có thể giới thiệu cho tôi trước đã được không?
Phong Tiểu Tiểu nghiêng người sang bảo vệ bé mập trong lòng, bất đắc dĩ liếc Bàn Cổ một cái.
Dựa theo lời người kia nói, nếu
nó
thật lòng tự tay xúi giục ông anh họ thường xuyên đến chơi với mình, vậy nói không chừng trong thâm tâm lại thực sự xem anh Vũ như con trai
Trong lòng đứa trẻ này chỉ thân thiết với cậu, ta đã dùng thân thể của nó, vậy nên về sau sẽ có bồi thường..
Huống hồ, chẳng phải ta đã trả nhân quả lên thân thể cậu rồi đấy sao?
Bé mập nghiêm túc giải thích.
Từ xưa đến nay, những kẻ mang năng lực mạnh, có khả năng tiên đoán đều sẽ tàn tật cô độc, đây chính là đạo nhân quả
Thế nên nương nương cũng không cần phí tâm
Trừ phi nghịch lại đạo trời, làm loạn pháp tắc, bằng không nương nương không trị khỏi cho nó được đâu.
Ai xin ống nhập vào?!
Tính cách anh Vũ có phần bộp chộp
Khóe miệng anh Vũ giật giật, anh ta khó chịu quay mặt đi chỗ khác.
Phong Tiểu Tiểu nhún vai, cô đặt tay lên đầu bé mập khẽ vuốt ve mấy cái
Một luồng linh khí ôn hòa mỏng như phiến lá lập tức tràn tra từ lòng bàn tay cô, bao phủ cả người nhóc mập lại..
Hoàn toàn không nghĩ ra được, Phong Tiểu Tiểu bèn quyết định đi con đường dụ dỗ, cô vỗ vỗ đầu bé mập nói nhỏ:
Rốt cuộc là ai đây?! Cậu đi ra đi, tôi cam đoan không đánh cậu đâu.
22
Anh Vũ quả là cạn lời rồi
Thiên Đạo?!
Phong Tiểu Tiểu quả thực cảm thấy kinh hãi
Cô trợn tròn hai mắt, hoàn toàn không thể tin được đáp án này.
Lời vừa nói ra, khí tức trên người bé mập trong lòng Phong Tiểu Tiểu lập tức biến đổi
Tựa hồ nhận thấy mình bị khinh thường, nhóc mập vội ho khan một tiếng, lúng túng nói tiếp:
Đương nhiên, việc này cũng là ta phỏng đoán không đến nơi đến chốn..
Nhưng ngày xưa cô lấy thân vá trời vốn là mong muốn của chính cô, mặc dù ta có nhúng tay vào, cô cũng không phải thật sự không biết gì
Chỉ có điều, mong muốn của cô với ta tương đồng, vậy nên mới có những việc về sau...
Cứ như vậy, dựa trên góc nhìn của anh Vũ, đương nhiên phải dạy dỗ thật tốt tên cấp dưới cũ dám ra tay với mình trước.
Sau khi anh Vũ mắng xong còn chưa hết giận, Bàn Cổ nổi giận đùng đùng cáo trạng với quần chúng vây xem chuyện bao đồng - cũng chính là Phong Tiểu Tiểu:
Tiểu Oa, rốt cuộc cô có quản lý cấp dưới của mình không vậy?! Cùng lắm cũng chỉ là tinh hồn thôi mà, con chim què kia được chở bản tọa chính là vinh hạnh của nó, vậy mà nó dám đối xử với tôi như thế!!!
...
Thì ra thằng ngốc này bị YY quăng xuống..
Khóe miệng Phong Tiểu Tiểu khẽ giật một cái:
..
Sau đó, hắn vội vã xông đến ngồi trước mặt Phong Tiểu Tiểu, trực tiếp nhìn đến bé mập..
trong lòng Phong Tiểu Tiểu:
Gan to đẩy nhỉ, mày còn dám ra đây cơ à!
Cậu quen hả?!
Phong Tiểu Tiểu vô cùng kinh ngạc, sau đó lại thuận miệng giải thích với anh Vũ,
Anh Vũ, đây là A Bàn, chính là Bàn Cổ khai thiên lập địa trong thần thoại..
Anh Vũ vừa mới bày thế xong, một giây sau, một thứ gì đó liền bị ném từ trên bầu trời xuống
Vì vậy Phong Tiểu Tiểu trơ mắt mà nhìn cái bóng đen mang theo một trang liên hoàn chửi rơi xuống trước mặt mình, lúc sắp rớt xuống còn lấy búa ra tiếp một chiêu mà anh Vũ phóng qua..
Dưới lực tác động qua lại, hai người đồng thời văng ngược ra ngoài.
Anh ta đứng cạnh đánh giọng nói xen vào,
A Thịnh vốn nên khỏe mạnh hoạt bát như những đứa trẻ khác, đâu ai cầu xin ông đến chia sẻ thân thể nó, bớt bày ra cái dáng vẻ hiển nhiên đó đi!
Bé mập nghe được những lời xem như là mạo phạm này cũng không tức giận, chỉ ra vẻ bất đắc dĩ lắc đầu thở dài
con cái đúng là cục nợ
Bé lập tức thành công trong công cuộc chọc cho lửa giận của anh Vũ lên một tầm cao mới..
Chẳng phải là khoảng thời gian trước có tên tội phạm biến thái bị truy nã sao.
Phong Tiểu Tiểu cũng không tiện nói thêm nữa, chỉ có thể ậm ờ cho qua,
Lúc đó, chẳng phải Hoàng Giam Ngôn đã trúng đạn rồi còn gì, sau đó anh ấy chết đi, A Bàn tiếp nhận thân thể này
Rồi sau đó nữa, tôi giúp Hoàng Giam Ngôn nhào nặn thân thể thêm lần nữa..
Chính là bé Hoàng Mặc Hành hiện giờ đang ở nhà họ Hoàng đấy.
Bé mập càng thoải mái hơn, lầm bầm mấy tiếng rồi khẽ ngáp một cái, vẻ mặt hưởng thụ thư thái càng khiến anh Vũ khó chịu gấp đôi.
Linh khí trong tay Phong Tiểu Tiểu chui vào lần nữa, thấm xuống, linh lực tựa như ánh sao vụn vỡ trong mắt anh Vũ không ngừng biến mất vào cơ thể nhóc mập
Dần dần, hẳn là vì cảm thấy thực sự thoải mái, cũng có lẽ là vì trẻ con ở độ tuổi này không thể thức khuya, chỉ chốc lát sau, cuối cùng bé mập cũng từ từ nhắm hai mắt lại, thoải mái thả lỏng mà ngáy khò khò trong lòng Phong Tiểu Tiểu.
Là ai đây?!
Có thể quen biết với kiếp trước của mình, vậy chỉ có đám tai to mặt lớn thời viễn cổ kia.
Vấn đề là trừ Phục Hy và A Bàn ra, kiếp trước cô quả thật không giao du quá sấu với bao nhiêu người cả..
Trong một thoáng chốc ấy, Phong Tiểu Tiểu nhìn rõ người vừa đến là ai xong thì chỉ biết im lặng:
...
Anh Vũ đánh giáp lá cà, khi thấy rõ đối phương liền nổi giận:
Cậu dám phạm thượng?!
Bàn Cổ xoa cánh tay lồm cồm bò dậy, nghe thấy lời này cũng nổi giận:
Rốt cuộc là ai dám phạm thượng?! Chỉ là kẻ hèn mới được phong thần mà dám ra tay với tôi à!
Phong Tiểu Tiểu nhức đầu xoa bóp huyệt Thái Dương, bỗng nhiên nghĩ đến sau khi anh Vũ tấn phong thần vị, hình như vẫn chưa giới thiệu anh Vũ với Bàn Cổ
Đương nhiên anh Vũ cũng đã nghe sơ qua về lịch sử đen tối của Bàn Cổ trước đây, nhưng chẳng ai nghĩ đến việc giới thiệu thân thể Bàn Cổ đang dùng hiện tại cả..
Từ trước đến nay, khi ở trước mặt người lạ thì bé mập nhà mình luôn có vẻ thấp thỏm bất an, bởi vì trong đám nhãi con cùng tuổi luôn có mấy đứa vô học nói xấu sau lưng thằng bé
Thế giới của trẻ con hết sức khắc nghiệt, nhưng người lớn lại không có cách nào dùng đạo đức mà ràng buộc chúng
Dần dà, bé mập bị tổn thương vài lần rồi cũng sẽ không thích tiếp xúc với thế giới bên ngoài nữa.
..
Thế nhưng điều này không có nghĩa là anh Vũ tận mắt nhìn thấy bé mập tỏ ra ỷ lại vào Phong Tiểu Tiểu ngay từ lần đầu gặp mặt sẽ không ghen ghét!!!
Mẹ nó chứ!
Rốt cuộc cậu đến đây làm gì?!
Bàn Cổ gào thét cho sướng miệng xong, cuối cùng cũng nhớ tới việc chính
Hắn lắc lắc cánh tay, cây búa dài trong tay lập tức tiêu tan trong không khí
Cút đi! Ông đây trả hết lại cho mày!
Anh Vũ gầm lên,
Cút khỏi thân thể A Thịnh cho ống, đổ rác rưởi!
Cuối cùng, bé mập cũng không bình tĩnh nổi nữa, đổi lại là một phụ huynh nào bị con cái mắng cũng không thể nào bình thản được
Bé mím môi, sắc mặt hơi khó chịu:
Theo như lời cậu, cho dù thế giới này có bị chôn vùi theo cũng không hề gì?
Anh Vũ nhướng mày, đang muốn nói tiếp thì Phong Tiểu Tiểu không nghe nổi nữa, xen vào ngăn lại:
Khoan đã, cậu có ý gì?!
..
Năm xưa ta liều mình hợp đạo, là đại diện cho trời, nếu thế giới có biến cổ, tai họa lớn thì sẽ được Thiên Đạo thức tỉnh cảnh báo trước để chuẩn bị.
Giọng nói của nhóc mập có phần căng thẳng không vui,
Sau khi linh khí của thế giới này sa sút, chư thần vốn nên sụp đổ tiêu tan, thế nhưng có Phục Hy vốn trở về vị trí cũ lại ngăn chặn thế giới vì cô, thế nên mới gây ra đại họa...
...
Phong Tiểu Tiểu lườm nó.
Đôi mắt bé mập không nhìn được, nhưng linh cảm lại rất nhạy bén
À, vì Hoàng Giam Ngắn chết ngoài ý muốn, hiện tại đã được làm lại thân thể để lớn lên trong vòng tay hai ông bà nhà họ Hoàng thêm lần nữa, thân thể này của anh ta giờ do A Bàn dùng.
Giọng điệu ung dung, cứ như đang nói chuyện hai anh em tốt thay phiên nhau mặc một bộ đồ vậy.
Trong phút chốc anh Vũ cũng không biết nên phản ứng ra làm sao:
..
Chết như thế nào?!
Có một tia độ linh của ta, thêm một thời gian nữa nhất định sẽ không kém thánh nhân.
.
...
Đậu xanh!!! Loại quan hệ xoắn bện chuyển đổi trong nháy mắt này khiến anh Vũ nhất thời vô cùng phiền muộn.
Nói vậy là, cậu em họ bé bỏng mình thương yêu từ bé lại xem mình như con cái?! Bé mập đã trấn áp anh Vũ thành công
Bé nhanh chóng khoan khoái híp đôi mắt to tròn lại, tự động dụi vào lòng Phong Tiểu Tiểu, xem chừng như chuẩn bị ngủ đến nơi..
Cảm giác như ở trong bụng mẹ vậy, hoàn toàn không cần để phòng gì cả.
Anh Vũ đứng xem bất chợt cảm thấy hơi khó tả
Phong Tiểu Tiểu không thể nào phản bác được chuyện này
Như đã nói lúc trước, chức trách và nguyện vọng của cô thật ra giống với Thiên Đạo, chẳng qua về mặt phương pháp có phần bất đồng mà thôi.
Thế nên lúc ban đầu quả thật là cô tự nguyện vá trời, chứ cũng không phải hoàn toàn bị lừa như Phục Hy tưởng tượng.
Sau khi bé mập giải thích mấy câu, Phong Tiểu Tiểu không nói gì nữa mà ngược lại, nó bỗng trở nên bi phẫn..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.