Chương 1211: Chí ít, lần này ta muốn giúp ngươi (2)
-
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
- Quân Tử Giang Sơn
- 1332 chữ
- 2022-02-10 10:23:52
Nàng vừa nói xong, Hiên Thương Mặc Trần liền sờ nhẹ lên mũi, mở miệng cười nói:
Vậy có lẽ là âm mưu quỷ kế nhỉ!
Dựa vào tiêu chuẩn phán định của nà8ng mà nói, dự định mà hắn làm quả thực thuộc về âm mưu quỷ kế.
Thấy hắn thừa nhận chuyện này một cách thẳng thắn như vậy, cũng không nhắc tớ3i việc trong âm mưu kế hoạch lần này của hắn rốt cuộc có nàng hay không, điều này khiến cho ấn đường của Lạc Tử Dạ cau lại, trong lòng có dự cảm chẳ9ng lành. Nàng quay đầu nhìn chằm chằm vào hắn, nói:
Hiên Thương Mặc Trần, lần này ngươi lại muốn làm gì?
Ta rất muốn nói cho ngươi biết!
6 Hắn khẽ mỉm cười, hai con ngươi dịu dàng nhìn về phía nàng, dường như trong đó có tình cảm dịu dàng vô tận, còn có vẻ than thở.
Hắn quả thự5c rất muốn nói cho nàng biết, nếu như hai người bọn họ là người đi chung một đường, hắn thật sự có thể nói cho nàng biết. Vậy cũng có nghĩa là nàng đứng ở bên mình, song, bọn họ không đi chung một con đường, thậm chí trong kế hoạch của hắn còn có nàng, cho nên chỉ có thể trong lòng muốn nói cho nàng biết nhưng thực tế lại không thể nói cho nàng biết. Giữa bọn họ đã định trước mãi mãi có một khoảng cách không thể nào vượt qua, ta đang mưu tính về ngươi, ngươi đang suy đoán về ta.
Lạc Tử Dạ liếc nhìn sắc trời, lúc trời đã sắp tối, ráng chiều ở chân trời giống như bị lửa đốt, bùng cháy trong đêm tối.
Nàng nhướng mày nói:
Được rồi, không nói những điều này nữa! Ngươi xuất hiện một cách đàng hoàng trước mặt ta, đồng thời tỏ vẻ muốn toan tính gì đó, ngươi không sợ gia kêu người bắt ngươi để phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện sao? Suy cho cùng, Hoàng đế Hiên Thương đột nhiên xuất hiện ở đây cũng xem như là tự tìm đường chết. Cho dù có nể mặt Mặc Thiên tử thì ngươi cũng không làm rõ được sự tình, không phải sao?
Tâm trạng của nàng đột nhiên trở nên phức tạp, nhìn đường phố nhộn nhịp ở phía trước, nàng mở miệng nói:
Hiên Thương Mặc Trần, chuyện lần trước ở đảo Thiên Lãng, ta rất cảm kích ngươi. Ta thật sự hy vọng sau chuyện đó, chúng ta sẽ là bạn!
Nàng vừa nói ra lời này, tay cầm tấm lụa trắng của hắn khẽ run lên.
Trên tấm lụa trắng là màu đỏ nhìn thấy mà giật mình, chói mắt, diễm lệ đến nỗi khiến cho trái tim người ta tan vỡ. Giống như là có một thứ gì đó rất sắc bén, cắt đứt máu và thịt, đâm thẳng vào tim phổi. Kỳ thật, hắn không hy vọng bọn họ có mối quan hệ tính toán nghi ngờ lẫn nhau, hắn cũng hy vọng bọn họ là bạn bè. Hắn hy vọng hai người có thể uống rượu luận anh hùng, giương cung bắn đại bàng, hoặc chỉ là ngồi im lặng, cầm sắt tương hợp, ngồi đối diện thưởng thức trà. Song, thân phận của hắn đã quyết định mọi hy vọng và không mong muốn của hắn cuối cùng sẽ trở thành bọt nước.
Đây là nỗi bất đắc dĩ của đế vương, cũng là số mệnh mà Hiên Thương Mặc Trần không thể thay đổi.
Ném tấm lụa trắng trong tay xuống, vật kia nhẹ nhàng rơi vào trong một đống dơ bẩn trên chợ bán thức ăn. Dường như, cho dù hắn muốn đối xử chân thành với nàng, cuối cùng cũng không thể thay đổi được số mệnh mà sự chân thành sẽ bị lật đổ trong âm mưu gian trá, cho nên nó không đáng giá một đồng trước mặt nàng.
Hắn im lặng mấy giây, cười nói:
Chẳng lẽ lúc này chúng ta không phải bạn bè sao?
Lạc Tử Dạ thở dài, nhìn hắn, mở miệng nói:
Hẳn là ngươi hiểu rõ gia đang nói gì, thật ra rất nhiều thứ trên đời không nhất định phải dùng âm mưu dương mưu mới có thể lấy được, tại sao không thể dùng cách quang minh chính đại giành lấy thứ ngươi muốn, không nên làm hại những người ngoài cuộc?
Bởi vì ta muốn giành được lợi ích lớn nhất bằng cái giá phải trả ít nhất. Tử Dạ, với bậc đế vương mà nói, sự vinh nhục được mất của cá nhân và sự hy sinh của vài người đều không tính là gì, ngươi hiểu chứ?
Nói đến đây, ánh mắt hắn nhìn nàng ngậm cười, hắn biết nàng có thể hiểu, nhưng hắn cũng biết, cho dù nàng có thể hiểu thì cũng không bao giờ hiểu thấu hết được.
Ho mãi ho mãi, liền có máu chảy ra từ đầu ngón tay hắn. Ấn đường của Lạc Tử Dạ cau lại, nhanh chóng nói:
Hiên Thương Mặc Trần, ngươi không sao chứ?
Không sao.
Lòng bàn tay của hắn khẽ nắm chặt, tay kia móc ra một tấm lụa trắng, chậm rãi lau vết máu trên tay đi. Động tác của hắn cực kỳ tao nhã thuần thục, dường như động tác này hắn đã làm rất nhiều lần. Trong lòng Lạc Tử Dạ hiểu rõ, đây có lẽ di chứng sau khi hắn bị trọng thương vì nàng ở đảo Thiên Lãng lúc trước.
Nghe hắn nói như vậy, Lạc Tử Dạ bèn im lặng.
Cho nên chuyện này tám chín phần mười lại có liên quan đến mình, cho dù không có liên quan gì đến mình thì có lẽ cũng có liên quan đến Phượng Vô Trù và Doanh Tần. Nói đến đây, bọn họ đã đi tới đường phố, hai bên đều là người đi đường rao hàng, còn có không ít người bày sạp hàng. Mà lúc này, Hiên Thương Mặc Trần đột nhiên che miệng, ho mấy tiếng.
Đúng là không muốn lắm!
Lạc Tử Dạ nhìn hắn, chợt cười nói:
Ta luôn cảm thấy, chuyện ngươi muốn nói không phải là chuyện gì tốt! Hoặc là từ khoảnh khắc ngươi nói ra bí mật này, rất có thể ta sẽ sa vào ván cờ ngươi đã bày sẵn!
Hiên Thương Mặc Trần cười khẽ:
Trong mắt ngươi, ta chính là người nguy hiểm như vậy sao?
Cho dù lúc này, trong lòng nàng đã có dự cảm xấu như vậy.
Chân mày của Hiên Thương Mặc Trần đông cứng, trong lòng khó chịu nhưng sau cùng không nói thêm gì nữa, chỉ nói:
Vậy ngươi không muốn nghe thử bí mật ta muốn nói cho ngươi biết là gì sao?
Nếu ta đã dám xuất hiện trước mặt ngươi thì sẽ không lo lắng đến những điều này. Nếu như ngươi nghĩ có thể bắt được ta, phái người tới bắt ta cũng không sao.
Mặt mũi hắn vui vẻ, nhanh chóng đáp một câu. Hắn sẽ không ngây thơ cho rằng những giao tình lúc trước giữa hắn và Lạc Tử Dạ, sự tương trợ trên đảo Thiên Lãng của hắn có thể khiến Lạc Tử Dạ mạo hiểm dung túng lưu tình với hắn, hắn chỉ tin vào mưu tính và thực lực của mình mà thôi.
Lạc Tử Dạ không lên tiếng. Quả thực người đi một nước phải bố trí sẵn mấy nước cờ như Hiên Thương Mặc Trần, muốn bắt hắn thật sự không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa muốn tìm hắn hỏi rõ nguyên do, xem chừng cũng không thể, thế là nàng chỉ mở miệng nói:
Ta chỉ hy vọng, sau khi tất cả toan tính của ngươi được thực hiện, ngươi và ta sẽ không đi đến kết cục phải rút đao khiêu chiến!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.