Chương 1217: Mách lẻo bôi nhọ phượng vô trù (3)
-
Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
- Quân Tử Giang Sơn
- 866 chữ
- 2022-02-10 10:23:52
Có điều thế nào?
Thấy hắn dừng lại không nói tiếp, Lạc Tử Dạ bèn lên tiếng hỏi.
Tiếp đó, Lạc Tiểu Thất vội lắc8 đầu nguầy nguậy:
Không có gì! Thái tử ca ca, huynh có đói không? Huynh ăn tối chưa?
Lời nói của hắn đã nhắc 3nhở Lạc Tử Dạ nhìn sắc trời. Đúng là không còn sớm nữa. Nhưng nàng cũng không có tâm trạng ăn uống gì cả, chỉ chăm chú 9nhìn Lạc Tiểu Thất rồi hỏi một câu:
Nhưng mà thật ra thái y đã nói với người của Phượng Vô Trù rằng đệ cần Thiên Sơn T6uyết Liên, thế nhưng người của phủ Nhiếp chính vương vẫn lấy mất?
Ừm... Đúng vậy!
Lạc Tiểu Thất ngập ngừng t5rả lời. Sau khi nói xong, dường như hắn lo lắng Lạc Tử Dạ sẽ gây gổ với Phượng Vô Trù, vì vậy vội vàng lên tiếng:
Nhưng đám thuộc hạ của phủ Nhiếp chính vương nói rằng thứ mà Vương muốn, chô dù vô dụng với Vương thì bọn họ cũng quyết phải lấy đi. Sau đó bọn họ dứt khoát mang đồ đi. Ta cũng không biết sau khi mang đồ về, bọn họ có báo lại với Nhiếp chính vương điện hạ chuyện đệ cần vị thuốc này hay không! Thôi bỏ đi, Tiểu Thất không trách hắn. Nói không chừng thuộc hạ của hắn không báo lại với hắn, hắn hoàn toàn không biết chuyện này!
Hắn nói xong còn khẽ nháy cặp mắt trong veo như ngọc lưu ly, ngây ngô gật đầu.
Thế nhưng Lạc Tử Dạ đã phát hiện ra vấn đề. Với lòng trung thành của đám người của phủ Nhiếp chính vương đối với Phượng Vô Trù, sau khi trở về, bọn họ không bẩm báo chuyện này với Phượng Vô Trù mới là lạ đó! Mấy ngày trước Thân Đồ Miêu giở trò xấu, muốn hợp tác với Mân Việt. Lúc ấy Mân Việt không thẳng thừng từ chối mà ngược lại, đầu tiên hắn dụ dỗ đối phương tin mình trước, sau khi moi được tin tức, hắn lại trở về bẩm báo. Cho nên, nhất định là bọn họ sẽ bẩm báo với hắn chuyện của Lạc Tiểu Thất!
Vậy thì mọi chuyện là thế này: rõ ràng Phượng Vô Trù biết Thiên Sơn Tuyết Liên là vị thuốc cứu mạng Lạc Tiểu Thất nhưng vẫn lấy đi. Hắn muốn làm gì? Gián tiếp lấy mạng người ta sao?
Nghĩ đến điều này, sắc mặt nàng liền đanh lại. Lạc Tiểu Thất nhìn vẻ mặt này của nàng thì khẽ nhếch miệng, chẳng qua là nụ cười kia chỉ thoáng qua trong nháy mắt rồi vụt tắt, không để cho Lạc Tử Dạ nhìn thấy. Hắn dè dặt kéo tay áo của Lạc Tử Dạ, ánh mắt chăm chú nhìn nàng:
Thái tử ca ca, chuyện đã qua rồi, huynh đừng giận nữa! Tuy rằng sau hôm đó Tiểu Thất sai người đến phủ Nhiếp chính vương xin thuốc, bọn họ không cho. Thế nhưng Tiểu Thất tốt số, nghe nói trên Thiên Sơn có một đóa tuyết liên đã nở hoa bèn lập tức sai người đi hái. Bây giờ đã không sao rồi, Thái tử ca ca đừng giận, huynh giận thì Tiểu Thất đau lòng lắm!
Đây là đoạn văn tố cáo cực kỳ tiêu chuẩn.
Lần này, không tính đến chuyện đối phương đoạt mất thuốc của người ta, cũng bỏ qua chuyện hắn biết rõ thuốc này dùng để cứu mạng người ta, nhưng người ta đã đến tận cửa xin thuốc mà hắn vẫn không cho. Trước đó bọn họ còn nói cái gì mà cho dù thứ Vương muốn không có ích thì bọn họ cũng quyết phải lấy đi. Đây không phải là bọn họ có ý làm khó người ta thì còn có thể là ý gì?
Lạc Tiểu Thất thấy Lạc Tử Dạ vẫn đanh mặt không nói gì, hắn lập tức đổ thêm dầu vào lửa:
Thái tử ca ca, huynh thật sự không cần tức giận. Nhiếp chính vương tốt với huynh là được, ta chỉ là đệ đệ của huynh mà thôi. Hắn mặc kệ ta cũng chẳng sao, chỉ cần hắn tốt với huynh là được...
Lời này càng đỉnh hơn. Hắn vừa nhắc đến hai tiếng
đệ đệ
, sắc mặt Lạc Tử Dạ càng thêm sa sầm. Đệ đệ là người nhà mẹ đẻ, vậy mà Phượng Vô Trù lại có thái độ như vậy với đệ đệ ruột thịt của nàng. Hắn không giúp đỡ thì thôi đi, lại còn muốn đẩy người ta một phát, lấy mất thuốc cứu mạng người ta. Hắn đối xử với người nhà mẹ đẻ nàng như vậy sao?
Nàng càng nghĩ càng giận. Nàng vươn tay sờ trán Lạc Tiểu Thất:
Đệ dưỡng thương thật tốt nhé! Thái tử ca ca về trước đây! Ca ca sẽ giúp đệ mắng hắn!
Được! Thái tử ca ca, huynh đừng cãi nhau với hắn nha, nếu không Tiểu Thất sẽ tự trách đó!
Hắn vừa nói vừa cắn môi dưới, chăm chú nhìn nàng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.