Quyển 2 : Đệ tử của ma cà rồng - chương 21


Số từ: 429
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Với khả năng của ma-cà-rồng, tôi vươn tay nắm được cây đòn. Nếu là một đứa trẻ bình
thường, tôi đã không đủ sức níu chặt thanh gỗ đó. Nhưng tôi có một nửa máu của ma-cà-rồng,
nên dù chóng mặt, năm ngón tay tôi vẫn có thể bám chặt, mắt nhắm nghiền, trong khi thân
mình đong đưa trên bốn từng lầu.
Sam rối rít kêu lên:
- Darren, nắm chặt. Đừng sợ. Tớ tới ngay đây.
Nó vừa lần mò tiến lại, vừa không ngừng động viên tôi bình tĩnh, không sao đâu, nó sẽ kéo
tôi lên.
Những lời nói của nó làm tôi lên tinh thần. Nếu không có Sam, chắc tôi đã đành buông tay,
vì gần như không còn chịu đựng hơn được nữa.
Tôi cảm thấy cây đòn rung len bần bật theo bước chân của Sam. Nghe tiếng răng rắc của cây
gỗ, tôi lo sợ sức nặng của hai đứa sẽ làm cây đòn bị gãy. Nhưng Sam đã bò được tới sát tôi. Nó
dặn dò:
- Bây giờ tớ nắm cổ tay cậu. Đừng nhúc nhích nhé, cũng đừng nắm lấy mình bằng tay kia.
OK?
- Ok.
Bàn tay nó đã chạm vào cổ tay tôi. Nó lại căn dặn:
- Cứ từ từ, đừng buông tay ra ngay nhé. Tớ không đủ sức kéo cậu lên đâu, chỉ xoay mình cậu,
để cậu có thể với tay kia lên nắm cây đòn. Lúc đó chúng ta mới có thể tìm cách cho cậu lên. Rõ?
- Rõ, thưa Đại Úy.
Tôi nói, miệng cười méo xệch. Sam nhè nhẹ đong đưa chân tôi, một tay nó vẫn nắm chặt cổ
tay tôi đang bám chặt thanh gỗ. Sau vài lần, cảm thấy đủ sức tung người cao hơn, tôi nhắm cây
đà nhỏ, vươn tay kia nắm lấy. Lúc này, sức nặng trên cánh tay phải đã giảm hẳn. Sam hỏi:
- Cậu có thể đu người lên được chưa?
- Được.
- Tớ sẽ ôm ngực cậu kéo lên, rồi lùi lại để cậu có chỗ quắp hai chân lên cây đà. Được chứ?
Nó nắm cổ áo trong lẫn áo ngoài của tôi, phòng xa tôi bị trượt tay, rồi ráng sức lôi tôi lên.
Ngực và bụng tôi bị trầy xát, nhưng tôi mừng vì đã thoát chết. Hai đứa lần mò tới đầu cây đòn.
Chúng tôi đã được an toàn. Dựa lưng vào tường, tôi rùng mình thở dốc. Sam bảo:
- Đã quá hả? Chơi nữa không?
Nể nó luôn!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.