Quyển 3 : Địa đạo máu - Chương 10


Số từ: 1096
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Tức giận nện bước quanh phòng, hai tay nắm chặt, tôi nói như sắp hoá điên:
- Mình sẽ giết lão ta. Mình đợi khi có cơ hội là đâm cây gật xuyên qua tim lão. Mình sẽ chặt
đầu lão quăng vào lửa
- Hừ, bao giờ cậu mới có cơ hội đó? Rồi chắc cậu còn moi óc ông ta để nhồi tỏi vào nữa chứ
Tôi hét toáng lên:
- Đến nước này mà cậu còn giỡn được à?
Evra ngập ngừng nói:
- Lỡ không phải ông ta thì sao?
- Thôi đi, không phải lão thì là ai?
- Mình không biết
- Hút đến cạn kiệt máu! Ghê tởm quá!
- Đó chỉ là phỏng đoán của các phòng viên. Chính họ cũng chưa chắc chắn mà.
Tôi tức đến nghẹn thở:
- Vậy thì cứ ngồi chờ cho đến khi lão ta giết thêm năm sáu mạng nữa sao?
Evra thở dài:
- Không biết chúng ta phải làm gì, nhưng mình nghĩ, chúng ta phải có bằng chứng trước khi
kết tội ông ta. Chặt đầu một con người là kết thúc cuộc đời người đó. Nếu sau này mới khám
phá ra người ta vô tội, làm cách nào sửa chữa đây? Không thể gắn lại cái đầu lên cổ ông ta mà
nói:
Xin lỗi. Chỉ là một sai lầm. Đừng buồn nhé
.
Nó nói đúng. Chưa có bằng cớ gì thì không thể giết ông Crepsley. Nhưng tôi tin chắc là
chính ông ta. Đêm nào cũng âm thầm đi, lặng lẽ về, không hề hé môi cho ai biết ông ta đã đi
đâu, làm gì. Cộng tất cả những hành tung lạ lùng đó, chẳng là đi ết người hút máu thì là đi đâu?
Evra lại nói:
- Coi như ông Crepsley là thủ phạm đi. Nhưng vì sao ông ta làm chuyện này? Đó không phải
là tính cách của ông. Mình biết ông ta lâu hơn cậu nhiều, chưa bao giờ mình nghe nói hay nhìn
thấy ông ta làm những điều như thế. Ông Crepsley không phải là một kẻ giết người.
- Ông ta đã từng giết người khi còn là một tướng quân
Rồi tôi kể cho Evra nghe những gì ông Gavner Purl đã nói. Nó đồng ý.
- Đúng. Ông ấy giết những ma-cà-rồng độc ác, những kẻ đáng tội chết. Điều mình muốn nói
là, nếu quả thật ông ta giết sáu mạng kia, có thể vì đó là sáu kẻ cần phải giết. Họ cũng là ma-cà-
rồng.
- Nhưng ông ta đã từ chức tướng quân từ nhiều năm trước rồi.
- Có thể ông Gavner Purl thuyết phục ông Crepsley trở lại. Chúng mình không biết nhiều về
những tướng quân ma-cà-rồng và công việc của họ, nhưng rất có thể đó là lý do ông Crepsley
đã tới đây.
Hơi có lý, nhưng tôi vẫn không tin:
- Sáu ma-cà-rồng độc ác lang thang trong một thành phố? Chuyện khó tin!
- Làm sao biết được? Cậu biết hành tung của ma-cà-rồng xấu thế nào à? Mình cũng không
biết. Có thể chúng lập băng đảng thì sao nào?
- Và chỉ một mình Crepsley dẹp sạch bọn chúng? Sáu người bình thường còn nghe được,
nhưng sáu ma-cà-rồng, xin lỗi, sức mấy ông ta hạ
- Ai bảo ông ta chỉ có một mình? Có thể còn có cả Gavner Purl, hay... còn nhiều tướng quân
khác nữa.
- Lý lẽ thứ hai của cậu hơi bị yếu đấy.
- Mình biết, nhưng điều đó không có nghĩa là mình sai. Darren, chúng ta không thể giết ông
Crepsley một cách hồ đồ mà phải đợi. Nghĩ kỹ xem mình nói đúng hay sai.
Tôi ráng bình tĩnh suy nghĩ rồi thở dài bảo Evra:
- Ok. Ông ta vô tội cho đến khi đủ bằng cớ chứng minh. Nhưng bây giờ chúng ta phải làm gì?
Cứ ngồi đây, làm như không biết gì đã xảy ra? Báo cảnh sát? Hay hỏi thăng Crepsley.
Evra ngẫm nghĩ rồi bảo:
- Nếu ở trong đoàn, những chuyện như thế này, chúng ta chỉ việc báo với ông Cao là xong
hết.
- Nhưng lúc này chúng ta không ở trong Gánh Xiếc Quái Dị.
- Vì vậy chúng ta mới phải tự tính toán. Hay là, chúng ta theo dõi mỗi khi ông ta ra khỏi
khách sạn, để biết ông ta đi đâu, làm gì. Nếu khám phá ra chính ông ta là thủ phạm và sáu nạn
nhân là những người bình thường thì chúng ta sẽ hạ thủ ngay.
- Cậu sẽ giết?
- Chưa bao giờ mình chém giết ai. Chỉ nghĩ đến chuyện đó mình đã gớm ghiếc rồi. Nhưng
nếu ông giết người không lý do chính đáng, mình sẽ giúp cậu hạ ông ta. Nếu có người khác giúp
cậu việc này thì vẫn tốt hơn, nhưng ở đây có còn ai nữa đâu.
Nhìn vẻ mặt vừa buồn rầu vừa nghiêm nghị của nó, tôi biết có thể tin cậy nó việc này. Evra
nói thêm:
- Nhưng phải biết chắc, chỉ một thoáng còn nghi ngờ, chúng ta không hành động.
- OK.
- Mình nói thật đó. Nếu mình thấy ông Crepsley vô tội, mà cậu ra tay, mình sẽ làm mọi cách
để ngăn cậu. Kể cả nếu phải...
Nó bỏ lửng lời đe doạ. Tôi nói:
- Đừng lo. Mình cũng chẳng mong gì chuyện đó xảy ra đâu. Mình đã quen sống cùng ông
Crepsley. Nếu phải ra tay, mình cũng rất khổ tâm.
Tôi nói thật lòng. Chỉ mong sao những nghi ngờ của chúng tôi là không đúng sự thật. Nhưng
tôi có cảm giác kỳ lạ là những nghi ngờ đều đúng. Evra bảo:
- Mình hy vọng chúng mình nghi oan cho ông ta. Vì nói thì dễ, làm không dễ chút nào đâu.
Ông Crepsley không phải loại người nằm ì ra đó, không phản ứng gì khi bị tấn công.
- Chuyện đó sẽ tính sau. Ngay lúc này, cậu chỉnh âm thanh lớn lên đi. Nếu chúng ta may
mắn, cảnh sát giải quyết xong vụ việc và phát hiện kẻ sát nhân là một thằng cha tâm thần, gã
xem quá nhiều phim quỷ nhập tràng thì mọi chuyện đều êm đẹp.
Suốt đêm, chúng tôi ngồi im thin thít bên nhau, xem tin tức thời sự và chờ đợi ma-cà-rồng
Crepsley - kẻ sát nhân? - trở về.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.