Chương 111: Làm khó dễ


Hôm nay thầy giáo ăn trúng thùng thuốc nổ sao? Trong lòng mọi người đều có chung một suy nghĩ


Thầy giáo,
Thịnh Ki8êu Dương đứng lên,
Em xin nghỉ.

Lý do xin nghỉ đâu?
Thầy giáo không chịu buông tha tiếp tục hỏi


Thầy giáo, bâ3y giờ bạn ấy là ngôi sao, xin nghỉ phép cũng bình thường thôi!
Những bạn học khác cảm thấy thái độ của thầy giáo quá hung9 hăng

Phòng học này cũng không phải thấy mở, tại sao tôi phải đi? Hơn nữa, cô dừng một chút, trên mặt đột nhiên hiện ra nụ cười giễu cợt,
Tôi cũng muốn nhìn xem, một tháng qua thầy đã lên lớp dạy cái gì
Tôi thật sự lo lắng, với tính tình như thầy, nếu dạy những người bạn cùng lớp đáng yêu này thì có dạy hư họ không?


Được, được, được, cô không đi, tôi đi!
Thầy giáo cầm lấy giáo trình xoay người rời đi, ông ta bước đi rất chậm, như muốn chờ đám học sinh giữ ông ta lại
Hai người đứng ngay ở cửa, người trong phòng học có chuyên tâm hơn cũng sẽ chú ý tới
Chẳng mấy chốc, Thịnh Kiều Dương được bạn học ngồi bàn đầu nhắc nhở đã nhìn thấy hai người đứng ở cửa.
Tuy chỉ nghe một thời gian ngắn, nhưng cũng đủ để người ta nghe ra chút gì đó
Trên mặt không ít người đều lộ ra nụ cười chế giễu, có mấy người xích lại gần nhau nhỏ giọng nói vài câu

Ô? Bạn học này, vì sao em lại trốn học? Em có ý kiến với cách dạy của thầy Chu sao?
Chủ nhiệm khoa hỏi.
Thịnh Kiều Dương liếc nhìn thầy Chu đang đắc ý vì có chỗ dựa, chỉ ngón tay vào sách:
Trước đó em cũng không nhận ra thầy ấy, nhưng bây giờ em rất nghi ngờ liệu cách dạy học của thầy ấy có hữu ích với sinh viên bọn em không.


Tuy mình không xem chương trình, nhưng hôm qua lúc bạn học Kiều Kiều tự giới thiệu bản thân
Mình cũng nghe đến ngây người, lúc cậu nói tiếng Anh vô cùng êm tai
Bạn học Kiều Kiều, truyền dạy một chút kinh nghiệm học tiếng Anh của cậu đi!

Nếu như chủ nhiệm không thể quyết định cho bọn em, vậy bọn em sẽ ký một lá thư gửi đến hiệu trưởng?

Nói hay lắm!
Có người kích động không thôi
Tất cả mọi người quay lại nhìn lớp trưởng vừa mạnh mẽ nói câu cuối cùng
Tất cả đều rất ngạc nhiên, bởi vì âm thịnh dương suy, bình thường lớp trưởng không có chút sức mạnh nào
Thầy giáo trừng mắt:
Bình thường? Những người nghĩ như vậy mới là không bình thường! Ngôi sao thì không cần6 đi học không cần lên lớp sao? Đã như vậy còn tới trường làm gì? Chỗ của chúng tôi là lớp học, là nơi thần thánh lại nghiê5m túc, không phải nơi để một ngôi sao nhỏ đến giả mạo bằng cấp!
Đã có người vụng trộm dùng điện thoại quay lại video
Thịnh Kiều Dương không thay đổi sắc mặt, nhưng không còn tỏ lòng kính trọng thầy giáo nữa, cô nhếch môi nở một nụ cười lạnh:
Tôi có nói không đi học, không lên lớp sao? Như vậy bây giờ tôi đứng đây nói nhảm với thầy làm cái gì? Tôi thi vào trường bằng chính thực lực của mình, thầy có thể trách tôi xin nghỉ quá lâu, nhưng thấy không có tư cách nói tôi tới đây giả mạo bằng cấp.

Ha ha, cô có lý do chính đáng đúng không? Lên làm ngôi sao đúng là rất ghê gớm, còn dám chống đối giáo viên
Về sau cô đừng tới lớp của tôi nữa, hôm nay tôi nói rõ ràng trước lớp, điểm trung bình môn của cô trong môn của tôi là,0, điểm!

Thành tích thi cuối kỳ là điểm trung bình môn cộng với điểm bài thi, điểm trung bình là 30 điểm, điểm bài thi 100 điểm quy ra là 70 điểm, điểm trung bình môn là 0, muốn không nợ môn thì phải thi được 86 điểm trở lên
Thịnh Kiêu Dương bật cười, cô ngồi xuống, thảnh thơi lật sách, hình như hoàn toàn không lo lắng vì điểm 0

Cô còn không đi?
Giọng điệu thầy giáo rất không tốt.
Mọi người trò chuyện một chút liền nói đến phương pháp học tập
Nhắc đến học tập, Thịnh Kiêu Dương thật sự có tư cách nói mấy câu
Trước đó cô từng là sinh viên của đại học Cambridge, hơn nữa còn là học bá mới 16 tuổi đã thi đậu Cambridge
Tất cả đều nói anh ấy là đóa hoa thứ 26 của lớp, không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy anh ấy nam tính một lần.
Chủ nhiệm khoa đưa tay ra hiệu mọi người im lặng:
Các em đừng kích động, thầy sẽ phản hồi lại ý của các em với lãnh đạo nhà trường
Hôm nay lớp các em cứ tự học đi, đương nhiên cũng có thể mời bạn học này tiếp tục.

Chủ nhiệm?
Thầy Chu luống cuống.
Giọng nói dễ nghe như giọng bản địa, nhìn chữ và người đều là cảnh đẹp ý vui, muốn không tập trung nghe giảng cũng không được

Này..
Thầy giáo Chu tức giận đến mức muốn ngắt lại, lại bị chủ nhiệm khoa ngăn lại

Xuyt!
Chủ nhiệm khoa đưa tay ra hiệu ông ta im lặng,
Nghe trước đã.


Cô lại dám nghi ngờ cách dạy học của tôi, rốt cuộc ai mới là giáo viên!
Thầy Chu mở to hai mắt nhìn, ông ta vô cùng tức giận, nếu không phải chủ nhiệm khoa đang ở đây, ông ta đã chửi ầm lên rồi

Chủ nhiệm, em cảm thấy thầy Chu giảng bài quá máy móc, không hề thú vị, còn không nói hay bằng một sinh viên như Kiều Kiều.
Có cô gái nhân cơ hội bày tỏ suy nghĩ của mình

Đúng thế, đúng thế.
Mấy cô gái khác rối rít hùa theo

Cậu đi theo tôi.
Chủ nhiệm khoa liếc nhìn thấy Chu, quay người đi ra ngoài
Thầy Chu tức giận liếc nhìn đám sinh viên đang reo hò, quay người vội vàng đuổi theo chủ nhiệm khoa.
Đến văn phòng chủ nhiệm khoa, chủ nhiệm khoa đóng cửa lại, sắc mặt nặng nề:
Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?


Hơn nữa, thái độ của thầy Chu với sinh viên rất tệ, Kiều Kiều chỉ xin nghỉ một tháng, thầy ấy lại muốn nói thành trốn học
Mắng Kiều Kiều đến giả mạo bằng cấp, còn cho điểm 0 vào điểm trung bình môn, thật sự quá đáng!

Em cũng lo lắng nếu sau này em có việc cần xin nghỉ có bị chấm điểm 0 không, thật sự không có tình người.

Lớp phó học tập đứng lên, nhìn ánh mắt giết người của thầy Chu, nói với chủ nhiệm khoa:
Bọn em yêu cầu trường học đổi giảng viên cho bọn em, tuy tiếng Anh cơ sở chỉ là một môn học cơ bản nhất trong chương trình chuyển ngành, nhưng chính vì cơ bản nên rất quan trọng

Đúng vậy, bọn em có thể làm chứng.
Những người khác rối rít hùa theo.

Đánh rắm...
Thầy Chu quát lên, liền bị chặn lại bởi ánh mắt cảnh cáo của chủ nhiệm khoa.
Trên mặt chủ nhiệm hoa hiện ra nụ cười, thái độ trở nên ôn hòa, nhìn cô gái đứng trên bục giảng:
Bạn học này, em là học sinh của lớp nào khóa nào?


Chủ nhiệm, cô ấy là học sinh lớp bọn em!
Thịnh Kiều Dương còn chưa trả lời, đã có người giúp cô trả lời trước.
Trên mặt chủ nhiệm khoa lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là thật sự kinh ngạc, người có trình độ như vậy mà lại là sinh viên năm nhất?
Chủ nhiệm, cô ta là người bỏ lớp của tôi một tháng còn chống đối tôi!
Thầy Chu nhắc nhở
Giọng nói của thầy Chu này cũng không nhỏ, phòng học chỉ có từng đó, mọi người đều nghe rất rõ
Thế nhưng cho đến khi ông ta bước ra cửa phòng học cũng không nghe thấy âm thanh gì, tên đã rời cũng không thể quay đầu lại, ông ta chỉ có thể tức giận rời đi.

Thầy giáo này có phải bị bệnh không! Người ta cũng không cố ý trốn học, làm gì lại nhắm vào người ta!


Đúng vậy, chưa thấy giáo viên nào như vậy.


Cũng đúng, nếu ông ta dám, chúng ta đi khiếu nại ông ta! Xem xem cuối cùng ai là người chết!
Cô gái ngồi bên cạnh Thịnh Kiêu Dương dùng đôi mắt lóe sáng nhìn cô:
Kiều Kiều, hôm qua mình đã xem lại chương trình mà cậu tham gia, nhất là Siêu mẫu toàn quốc
Wow, mình phát hiện ra cậu không chỉ nói tiếng Anh rất tốt, ngay cả tiếng Ý cũng rất cừ, thật sự quá lợi hại.

Mình đã xem từ lâu rồi, lúc ấy cảm thấy sao cô gái này lại thông minh như vậy chứ
Không ngờ có một ngày có thể cùng học một lớp, mình thật sự quá may mắn!
Cô gái ngồi phía trước quay lại, tình cảm dào dạt nói

Anh rể...


Tôi đã nói đừng gọi tôi là anh rể ở trong trường!
Chủ nhiệm khoa trách mắng.
Thầy Chu ngập ngừng liếm môi:
Chủ nhiệm, là Từ Kiều Kiểu kia công khai chống đối tôi...

Chờ một chút,
Chủ nhiệm khoa nhíu mày:
Cậu nói cô gái kia là Từ Kiều Kiều?

Đúng vậy, không phải chỉ là một ngôi sao nhỏ tuyến 18 à! Trâu đến mức nào chứ, tôi không quen nhìn cô ta đi học như thế...

Chủ nhiệm khoa là một người trông rất hiền lành để hai chòm râu, nói đến cũng kỳ quái, tuy trong khoa có nhiều sinh viên nữ như vậy, nhưng phần lớn giáo viên và lãnh đạo khoa đều là đàn ông

Là bạn sinh viên nào gây trở ngại bài giảng của thầy Chu?
Chủ nhiệm khoa nghiêm túc hỏi

Chủ nhiệm, là bản thân thầy Chu không muốn dạy bọn em.
Một cô gái to gan nói ra.

Mình đã sớm nhìn ông ta không vừa mắt rồi, bình thường đều ra vẻ chúng ta đều là kẻ ngu, vừa rồi thật sự hả giận!

Mấy cô gái đều là dáng vẻ hả hê
Lý Đạt là chàng trai duy nhất lại là lớp trưởng nhỏ giọng nói:
Có khi nào thầy Chu chấm điểm trung bình môn của chúng ta là 0 không?

Ông ta không dám, trường học cũng không phải do mình ông ta quyết định.

Đối với những người có ý tốt với cô, cô cũng không ngại chia sẻ phương pháp học tập của mình.
Thể là lúc thầy Chu kia tìm chủ nhiệm khoa đến làm chỗ dựa, liền thấy tình cảnh này.
Cô gái có dáng người cao ráo đứng trên bục giảng lưu loát nói một tràng tiếng Anh, hơn hai mươi cô gái và một chàng trai ngồi bên dưới đều chuyên tâm ghi chép lại nhìn trên bảng đen, có rất nhiều chữ Anh văn được viết rất đẹp

Chu Vĩnh Chí!
Chủ nhiệm khoa lại một lần nữa quát lên

Nghe được anh rể bình thường ôn hòa lại nghiêm nghị gọi tên ông ta như vậy, thầy Chu bị dọa đến không dám mở miệng.

Nhìn một người đàn ông cao lớn lại sợ thành dáng vẻ này, chủ nhiệm khoa thở dài, dịu giọng nói:
Vĩnh Chi, anh tìm mọi cách đưa em tới trường làm giảng viên, không phải để em cãi nhau với học sinh

Em nhìn lại đi, học sinh cả lớp không có ai bênh vực em, em nên suy nghĩ thật kỹ em đã làm sai điều gì.


Thầy Chu mở miệng, muốn cãi lại nhưng nhìn vẻ mặt anh rể liền im lặng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.