Chương 184: Rảnh rỗi đến phát sợ
-
Nữ Vương Thời Thượng
- Đậu Ta Rất Bận
- 1900 chữ
- 2022-02-04 08:06:39
Thẩm Trí Ninh khốn kiếp kia không phải là người!
Không biết vì sao, cô luôn có cảm giác bản thân đã tự đào một cái hố to cho mì8nh
Vẫn chưa.
Từ Bình hơi tò mò không biết sao cô đột nhiên hỏi cái này.
Vậy chắc chị cũng không có chuyện gì, hoàn toàn không cần đến công ty sớm như vậy, không bằng ở nhà với bảo bối của chị nhiều hơn.
Từ Bình hơi ngạc nhiên, trong lòng thấy ấm áp, vừa cười vừa nói:
Chị đưa con trai đến nhà trẻ rồi mới tới, chị thấy rất may mắn khi có thể trở thành người đại diện của em
Em đến trường đây.
Thịnh Kiêu Dương đứng dậy.
Chị đưa em đi.
Không cần, tài xế của em đang chờ ở dưới lầu.
Thịnh Kiêu Dương đi ra từ phía sau bàn làm việc, lúc đi qua Từ Bình, cô hơi dừng lại, nhìn Từ Bình nói:
Công ty có đưa nghệ sĩ khác cho chị không?
Lễ phục là một chiếc váy cúp ngực dáng dài buộc ở sau lưng, bộ váy được may bằng từng tầng voan mỏng, không lộ da thịt, lại mang lại cảm giác như tiên nữ giáng trần
Có thể dễ dàng nhìn ra, nhà trường phải bỏ ra số tiền khá lớn mới thuê được chiếc váy này, thậm chí nó còn cao cấp hơn cả váy của MC nữ.
Ai bảo người ta là ngôi sao chứ, chúng ta sao có thể so sánh với tầm quan trọng của người ta được.
Được rồi, đừng ghen tị, nhanh lấy quần áo đi thay đi.
Nếu bây giờ muốn đổi, một là không kịp thời gian, hai là không chắc chắn có thể tìm được chiếc váy nào giống lễ phục không
Tôi đã gọi người tìm lễ phục rồi, chỉ tiếc là lãng phí tấm lòng của mọi người.
Đâu có đâu có, đây là việc nên làm thôi.
Bạn học quản lý trang phục khẽ thở phào.
Cô xoay người trở về phòng thay quần áo, gọi cho Từ Bình trước tiên, để chị ấy tìm một bộ lễ phục vừa người, không lộ vai lại thích hợp đánh đàn dương cầm đưa đến đây.
Có vừa người không?
Bạn học quản lý trang phục thấy cô ôm lễ phục đi ra, liền hỏi
Thẩm Trí Ninh đáng chết, tên khốn!
Thịnh Kiêu Dương liếc nhìn vệ sĩ nữ đứng bên cạnh, rõ ràng cô luôn có cảm giác đối phương vừa nhìn mình vậy mà giờ lại tỏ ra mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim
Chương trình du lịch này của cô ấy một quý phải đi mười tuần, em nhất định sẽ không có thời gian, nhưng giờ chương trình đã tiến hành đến tuần thứ tư, lại không giống chương trình khác ở chỗ, khách mời không cố định, thời gian linh hoạt hơn
Có quy tắc gì không?
Theo quy tắc, nhóm khách mời có thể đi theo nhóm, có thể chuyển tiền sinh tồn cho nhau, có thể làm những việc không vi phạm pháp luật và quy tắc của tổ tiết mục để nhận được tiền sinh tổn, cũng có thể nhờ người ngoài thay thế mình đi tiếp.
Với quy tắc này, tất nhiên thời gian của nhóm khách mời rất tự do, đột nhiên bận việc có thể để tổ tiết mục sắp xếp người tới đón, muốn về lúc nào cũng được
Gần như mỗi người đi vào phòng trang phục đều bị bộ váy được treo riêng hấp dẫn ánh mắt
Cái này để cho ai mặc vậy?
Có người tò mò hỏi người bạn bên cạnh
Phần thân trên của chiếc váy khá tốt, Thịnh Kiêu Dương nhấc làn váy đi tới gần tấm gương, ánh mắt đột nhiên cũng lại
Cô nhìn người ở trong gương, đưa tay xoa một bên xương quai xanh, trên mặt lộ vẻ ảo não
Càng xa càng tốt...
Từ Bình lặp lại một lần, ánh mắt sáng lên,
Em có đi du lịch nước ngoài không?
Thịnh Kiêu Dương ngẩng đầu nhìn Từ Bình,
Chị mời em à?
Khụ khụ, không phải, là một chương trình du lịch nước ngoài, bây giờ mấy chương trình kiểu này rất hot, mẩy đài truyền hình đều dựng kiểu chương trình này
Được, nhưng con trai của chị rất nghịch ngợm, chị sợ thằng bé bắt nạt Tiểu An.
Nghịch ngợm càng tốt, Tiểu An thiếu một người bạn hoạt bát.
Thịnh Kiêu Dương mỉm cười rồi rời đi
Từ Bình nhìn ra cửa, trong lòng thấy hơi xúc động, cô cũng biết Tiểu An là ai, ở trong mắt cô, Kiều Kiều vẫn còn là một đứa trẻ
Cô rùng mình, nhanh chóng khiến mình dừng lại.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Thịnh Kiêu Dương đã ra cửa.
Lúc Từ Bình đi vào văn phòng, thấy vị trí của mình bị cướp mất thì hơi ngạc nhiên
Ồ.
Từ Bình nghĩ thầm trong lòng, chẳng lẽ cãi nhau với ngài Thẩm sao?
Có lịch trình nào phải đi xa không? Làm việc khác cũng được, càng xa càng tốt.
Lúc người tham gia tiết mục ngắn hạn rời đi có thể chuyển số tiền sinh tồn cho một vị khách mời khác, hoặc tiêu hết tiền sinh tồn để nhận kết quả thất bại rồi rời khỏi
Tóm lại, thời gian của khách mời có thể sắp xếp rất linh hoạt.
Từ Bình ngạc nhiên:
Em vội như vậy sao?
Giống như chạy nạn vậy
Em rảnh rỗi đến phát sợ.
Thịnh Kiêu Dương hơi nhướng mày, không được à?
Được, chị đi liên lạc ngay.
Từ Bình đi đến bên cạnh gọi điện thoại, chẳng mấy chốc cổ đã quyết định thời gian với bên kia.
Cho nên, catxe xuất hiện ở chương trình này, ngoại trừ dựa trên giá trị của bản thân còn phải xem thời gian xuất hiện, catxe xuất hiện một ngày và xuất hiện một tuần chắc chắn không giống nhau
Được, vậy chị sắp xếp cho em đi.
Nghĩ một lúc, Thịnh Kiêu Dương nói:
Tốt nhất là sáng sớm mai có thể đi ngay, không, đợi em tham gia xong dạ hội chúc mừng năm mới của trường học là có thể trở về thu dọn đồ đạc xuất phát.
Kiều Kiều, mới sáng sớm sao em đã tới đây9 rồi!
Còn không phải em thấy chương trình học sắp kết thúc, muốn đến xem còn lịch trình nào mà em phải làm không sao?
Thịnh Kiêu Dư6ơng nằm sấp trên bàn lười biếng nói
Từ Bình vô cùng kinh ngạc, vậy mà Kiều Kiều lại chủ động nói muốn làm việc, cô dò hỏi:
Em5 không đi chơi với bạn bè và gia đình trong kỳ nghỉ à?
Không cần, tranh thủ lúc còn trẻ phải làm nhiều việc một chút, về sau còn rất nhiều thời gian và cơ hội để đi chơi.
Thịnh Kiêu Dương nói rất chính đáng
Dù sao, tiền phí phát ngôn là một khoản tiền rất lớn, lúc trước cô nghĩ cho tương lai nghệ sĩ của mình, giúp từ chối một số lời mời, kết quả bị nghệ sĩ biết được, còn trách cô cản trở đường phát triển của họ.
Loại người không treo lợi ích trước mắt như cô, quả nhiên thích hợp làm người đại diện cho Từ Kiều Kiều.
Nghe nói là cho Từ Kiều Kiều mặc.
Khó trách lại khác biệt như vậy, cậu nhìn bốn bộ váy dành cho MC nữ ở bên này đi, vừa so sánh đã thấy đẳng cấp kém rất xa rồi.
Lúc trước, Kiều Kiều nói muốn nhận nuôi Tiểu An, cô còn cảm thấy đối phương chỉ nổi hứng nhất thời, bây giờ xem ra không phải là thế.
Thịnh Kiêu Dương đến trường, liền đi thẳng đến hội trường của khán phòng lớn, người quản lý trang phục đưa cô đến phòng dành cho trang phục, trang phục của cô được treo riêng ở một bên, tách biệt với các bộ lễ phục khác
Từ Bình mỉm cười,
Dùng lời nói của người chị em tốt kia để nói, đây là trò chơi sinh tồn cho kẻ mạnh
Khi bắt đầu, người tham gia trò chơi sẽ nhận được một số tiền để sinh tồn, người chơi phải dùng khoản tiền sinh tồn này đi dọc theo tuyến đường du lịch mà tổ tiết mục đặt ra, cuối cùng ai còn lại nhiều tiền nhất sẽ thắng, còn nhận được phần quà bất ngờ rất lớn do tổ tiết mục chuẩn bị
Lễ phục được treo về chỗ cũ
Đã có không ít bạn học bắt đầu bận rộn ở hậu trường, trang điểm, tạo hình, thay trang phục, chỗ nào cũng có người đi ra đi vào
Kiều Kiều, nếu em muốn tham gia chương trình này, cũng phải ba ngày sau mới có thể vào nhóm
Mấy ngày này số khách mời đã đủ, chị đã định cho em vào ngày mùng Bốn tháng Một.
Số bổn?
Thịnh Kiêu Dương nhíu mày,
Được rồi, chị cứ xem mà làm.
Ở đây có mấy quảng cáo đại sứ thương hiệu, em muốn nhận không?
Kiều Kiều, bây giờ bạn cầm đồ đến phòng thay đồ thử xem, nếu có chỗ nào không vừa còn kịp xử lý.
Bạn học quản lý trang phục đề nghị.
Thịnh Kiêu Dương liền cầm lễ phục đến phòng thay đồ, trong đó có một tấm gương, cô thay lễ phục xong liền rời khỏi phòng
Đúng lúc chị có một người chị em là biên đạo của một trong số đó, nếu em muốn, chị có thể liên hệ với cô ấy, tin chắc với danh tiếng và độ thu hút của em, sẽ không có vấn đề gì.
Thời gian có lâu không?
Thịnh Kiêu Dương chỉ quan tâm đến cái này, cô muốn chạy xa một chút để né tránh móng vuốt của Thẩm Trí Ninh, nhưng cũng không muốn ở bên ngoài mãi, dù sao đã sắp đến Tết m lịch rồi, cô phải về nhà ăn Tết với ông ngoại.
Bây giờ thời gian chị ở nhà với thằng bé càng nhiều hơn,
mỗi ngày đều có thể tự đến nhà trẻ đón thằng bé về nhà, thằng bé rất vui vẻ.
Cuối tuần chị có thể đưa con của chị đến nhà em, năm nay Tiểu An cũng năm tuổi rồi, hai đứa có thể chơi cùng nhau.
Rất vừa người, nhưng hai ngày nay tôi bị dị ứng, trên người có nốt mẩn đỏ, cho nên phải đổi bộ khác.
Thịnh Kiêu Dương tỉnh bơ.
Hả? Phải đổi váy à?
Bạn học quản lý trang phục cảm thấy hơi đau đầu, vất vả lắm mới tìm được một chiếc váy có thể tô điểm cho vẻ ngoài
Thịnh Kiêu Dương không nhìn lấy một cái đã từ chối:
Quảng cáo thì thôi đi, thứ gì tìm tới cửa cũng không có gì tốt, em không thiếu chút tiền đó.
Bị từ chối như vậy, Từ Bình cũng không lấy làm lạ, trái lại còn mỉm cười:
Kiều Kiều, em đúng là làm chị đỡ phải lo lắng.
Lúc cô làm người đại diện ở một công ty khác, người dưới tay đều nghĩ cách muốn làm đại sứ thương hiệu nhiều hơn
Hai người này nói chuyện trên trời dưới đất không để ý thấy trong phòng trang phục còn có người khác
Thời gian bắt đầu dạ hội đang tới gần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.