Chương 299: Giải thích


Một lời không hợp liền cưỡng hôn.

Thịnh Kiêu Dương thấy dở khóc dở cười, nhưng cô đã quyết định cũng phải để anh thử cảm giác đau lòng này 8một chút, cho nên giả vờ chống cự

Cô Từ thật sự là một cô gái đáng yêu, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, còn thông minh như vậy, vừa nhìn đã biết chân tướng, đương nhiên, tất cả đều dựa vào sự tin tưởng của cô ấy với cậu
Thật sự không thể tưởng tượng nổi, vậy mà cô ấy tin tưởng cậu sẽ không phản bội cô ấy như thế.
Vương tử White nỗ lực khen ngợi

Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ đi cùng.
Vương tử White nhìn Thẩm Trí Ninh
Thẩm Trí Ninh lườm Vương tử White rồi đi ra ngoài
Anh nói rất chắc chắn:
Chuyện này mãi mãi cũng không xảy ra, em đừng hòng rời khỏi anh.
Thịnh Kiêu Dương đột nhiên mỉm cười,
Lúc ấy em nói, em tin tưởng anh chắc chắn không thể làm ra chuyện như vậy.
Thẩm Trí Ninh ngạc nhiên một lúc rồi mới phản ứng lại, cơ thể của anh nghiêng về phía trước lại gần cô,
Cho nên vừa rồi em đang diễn trò hả?

Anh không thể trách em, muốn trách thì trách Vương tử White đi.
Thịnh Kiêu Dương đẩy anh ra, định chuồn đi, lại bị anh kéo về đề ở trên tường hung hăng hôn một trận

Đồ nói dối!
Anh nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ bên tai cô

Tôi thật sự rất xin lỗi chuyện ngày hôm qua.
Vương tử White vừa thấy họ đã vội vàng nói xin lỗi
Vẻ mặt Thẩm Trí Ninh giống như cười mà không phải cười,
Vương tử điện hạ đã làm sai điều gì thế?


Có lẽ tôi không có thời gian nói chuyện với vương tử điện hạ, tôi còn phải lên máy bay.
Thịnh Kiêu Dương nói
Về phần Thẩm Trí Ninh, đương nhiên Thịnh Kiêu Dương nói cái gì là làm cái đó, anh đưa Thịnh Kiêu Dương đến chỗ soát vé, đưa mắt nhìn cô và vệ sĩ thông qua cửa bảo an đi vào bên trong
Thịnh Kiêu Dương thở hổn hển, giải thích:
Lúc ấy em thật sự suýt thì hiểu lầm, nhưng em không tin anh sẽ phản bội em, lúc đầu em cho rằng anh và Vương tử White đang chơi trò gì đó, em còn hỏi thẳng Vương tử White, nhưng anh ta nói hai người không chơi game
Nếu không phải em càng tin tưởng cách làm người của anh hơn, khi đó em đã bỏ đi rồi.
Thẩm Trí Ninh lại thầm ghi thêm một khoản nợ cho Vương tử White, ghi trước, về sau sẽ đòi lại từng khoản từng khoản một

Thật sự cảm ơn.
Thẩm Trí Ninh nghiến răng nói
Vương tử white vội vàng dừng cười, không muốn chọc Thẩm Trí Ninh tức giận, chẳng may anh không cho vay tiền vậy thì không xong
Thẩm Trí Ninh thấy cuối cùng giọng cô cũng mềm xuống, trong lòng vui mừng, vội giải thích:
White theo đuổi Daisy ba năm rồi, bây giờ Daisy đột nhiên đồng ý ở bên cậu ta, cậu ta lo lắng Daisy vì nhân tố bên ngoài mái lựa chọn
mình, cho nên mới nhờ anh ra mặt.

Anh ta biết Daisy thích anh, hơn nữa anh lại có tiền, cho nên anh ta muốn biết, lúc Daisy đối mặt với một người mà mình từng thích lại có thể giúp nhà mình thoát khỏi nợ nần sẽ lựa chọn như thế nào?
Thịnh Kiêu Dương giúp anh nói hết lời còn lại

Em cảm thấy anh sẽ bỏ r5a hàng chục triệu vì một người phụ nữ trong tầm tay sao?
Thẩm Trí Ninh cau mày

Vậy em thì sao, cũng đã có được, có phải cũng cảm thấy không quan trọng không?
Thịnh Kiêu Dương ngước mắt nhìn Thẩm Trí Ninh
Đột nhiên Thịnh Kiêu Dương không biết phải nói gì mới đúng, vừa nãy chỉ muốn trừng phạt Thẩm Trí Ninh một chút, bây giờ lại không biết phải kết thúc như thế nào

Không phải anh không thích xen vào việc của người khác sao? Sao lại giúp Vương tử White?
Thịnh Kiêu Dương chỉ có thể bước từng bước xuống bậc thang.
White nghe thấy Thẩm Trí Ninh gọi mình là
Vương tử điện hạ
, đã cảm thấy da đầu hơi tê dại, anh ta nói với Thịnh Kiêu Dương:
Cô Từ, hôm qua tối hành động như vậy chỉ là muốn thử xem anh em tốt của tôi có yêu sai người không, cô đừng để trong lòng.

Ôi, còn anh em tốt à, hành động này của anh đã được anh ấy đồng ý chưa?
Thịnh Kiêu Dương hơi chế giễu
Thẩm Trí Ninh cũng lạnh lùng nhìn Vương tử White
Lòng Thịnh Kiêu Dương mềm nhũn, đổi một góc độ khác, nếu như người đóng phim là Thẩm Trí Ninh, anh vì diễn cảnh thân mật với những người phụ nữ khác mà đuổi cô đi, sự khó chịu trong lòng cũng không thua gì lúc cô nghe thấy anh nói với Daisy
Cô đi theo tôi

Nếu phải nói thật, việc này phải trách Vương tử White

Anh thả em ra.
Thịnh Kiêu Dương xoay mặt đi

Kiều Kiều, em phải tin tư6ởng anh, anh thật sự chỉ giúp White thăm dò Daisy.
Thịnh Kiêu Dương rũ mắt không nhìn anh, cũng không nói chuyện
Bây giờ Vương tử White là người gặp việc vui tinh thần thoải mái, cũng không thèm quan tâm thái độ của Thẩm Trí Ninh, chỉ cười híp mắt nói:
Trước kia tôi cho rằng cậu không chấp nhận Daisy, là do tôi xen vào, không ngờ tới là vì cậu yêu thích kiểu phụ nữ như cô Từ.

Thẩm Trí Ninh liếc nhìn Vương tử White, giọng điệu rất tùy ý:
Cậu cho rằng Daisy là một báu vật, ai cũng thích sao?

Cô ấy ở trong lòng tôi đúng là báu vật, người anh em, tôi đã nói xin lỗi xong, bây giờ tôi muốn nói một câu cảm ơn với cậu, cảm ơn cậu, cậu là bà mối của tôi và Daisy
Vẻ mặt Thẩm Trí Ninh dịu xuống
Vương tử White cười thầm:
Chỉ là tôi chưa bao giờ thấy cậu thân thiết với cô gái nào như vậy, cho nên mới muốn xem là cô gái như thế nào lại có thể thu lớp trưởng đại nhân không có tình người của chúng ta vào trong túi.

Hừ, tôi thấy là tôi lấy lãi quá thấp, khiến cậu rảnh rỗi đến phát sợ như vậy.
Thẩm Trí Ninh hừ lạnh
Lúc tôi và Daisy kết hôn, nếu như hai người còn chưa cưới, tôi nhất định phải mời cậu và cô Từ làm chứng cho hôn lễ của chúng tôi.
Vương tử white nói
Thẩm Trí Ninh từ chối cho ý kiến, chỉ hỏi:
Cậu chắc chắn cha mẹ của cậu sẽ cho phép cậu ở bên Daisy sao?

Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ hy vọng tôi hạnh phúc không phải sao?
Thẩm Trí Ninh đột nhiên dừng lại, nhìn Vương tử White:
Cậu coi Daisy của cậu như bảo bối, vậy cậu có biết ba ngày trước cô ta bị người khác bắt nạt không?

Cái gì?
Vương tử White ngạc nhiên, Daisy cũng không nói với anh ta, anh ta đâu biết, nhưng vì sao Thẩm Trí Ninh lại biết?
Sau này nếu như anh không còn yêu em, hoặc anh thích người khác, anh phải nói cho em biết, chúng ta có thể chia tay một cách hòa bình.

Từ chia tay này vĩnh viễn cũng không xuất hiện giữa chúng ta, hoặc là cùng sống, hoặc là cùng chết.
Thẩm Trí Ninh nhấn mạnh từng câu từng chữ
Thịnh Kiêu Dương cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, nói chuyện cực đoan như vậy mới là Thẩm Trí Ninh mà cô quen thuộc
Bởi vì xảy ra chuyện như vậy, hai người đều cảm thấy ở lại đây rất khó chịu, liền cùng nhau rời đi, bọn họ cũng là cặp đôi duy nhất không chào hỏi đã dám rời đi
Sau đó Vương tử white tự mình gọi điện đến xin lỗi, còn chưa nói hai câu đã bị Thẩm Trí Ninh ngắt máy, tiếp theo anh tất cả điện thoại, sau đó quấn lấy Thịnh Kiêu Dương
làm xằng làm bậy

Ngày hôm sau, Thịnh Kiêu Dương phải lên máy bay về nước
Bọn họ vừa rời khỏi khách sạn, Vương tử White đã chạy tới, biết được bọn họ đã rời khỏi đến sân bay, lại vội vàng đuổi theo, sau đó ở trong đại sảnh sân bay ngăn cản một đám người

Chỉ cần em muốn, anh có thể chuyển tất cả tài sản dưới danh nghĩa của anh sang cho em.

Anh cảm thấy em sẽ quan tâm tiền của anh sao? Bây giờ em đã không phải người vì sống qua ngày mà bị anh bỏ ra một triệu mua chữ kí nữa rồi.
Nhớ lại lúc trước, cô ở ngay trước mặt mình, nhưng anh lại không nhận ra, hô hấp của Thẩm Trí Ninh cứng lại

Anh có biết lúc em nghe thấy anh bảo người phụ nữ khác đi theo anh, trong lòng em khó chịu đến cỡ nào không? Anh có thể cảm nhận được tâm trạng của em vào lúc đó sao?

Lúc em vì diễn cảnh hôn với Lâm Diễn mà đuổi anh đi, tâm trạng của anh chính là như vậy.
Thẩm Trí Ninh nói nhỏ
Vương tử White đi theo bên cạnh Thẩm Trí Ninh, vừa cười vừa nói:
Tôi còn tưởng rằng cậu cũng muốn đi cùng.

Còn chưa tính sổ với cậu, sao tôi bỏ đi được.
Trong giọng nói của Thẩm Trí Ninh lộ ra cảm giác âm trầm

Đừng như vậy, người anh em, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu, mới giúp cậu thử bạn gái của cậu một chút.
Vương tử White vừa cười vừa nói
Bây giờ anh khá hối hận, nếu như biết Vương tử White sẽ đâm dao sau lưng anh, dù thế nào anh cũng không đồng ý giúp đỡ đi thăm d9ò Daisy
Nhưng trên thế giới này không có nếu như.
Thẩm Trí Ninh hoảng sợ, cũng bối rối nữa
Anh vội vàng hôn cô, muốn cô có thể cảm nhận được tâm ý3 của mình
Đồng thời, sau khi nghe được lời nói của Thịnh Kiêu Dương, lòng của anh ngọt ngào như được rót mật

Anh Trí Ninh,
Thịnh Kiêu Dương đột nhiên nghiêm mặt nói,
Trên thế giới này, ngoại trừ ông ngoại và Mỹ Nữu, người em tin tưởng nhất là anh
Xung quanh đã có người nhận ra Vương tử White, thi nhau chụp ảnh xì xào bàn tán

Nếu không chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống từ từ nói chuyện trước đã, có thể không?
Hiển nhiên Vương tử White cũng chú ý đến fan hâm mộ đã dần xúm lại
Thẩm Trí Ninh gật đầu

Vậy lựa chọn của Daisy là gì?

Cô ta từ chối, không phải em đã nghe thấy hết sao?

Em không nghe được đoạn sau, Vương tử White đang nói với em, anh giấu em tìm người phụ nữ khác, xem em muốn làm gì.
White! Thẩm Trí Ninh thầm ghi nợ với Vương tử White
Nhìn ra sự nghi ngờ của Vương tử White, Thẩm Trí Ninh lạnh nhạt nói:
Khi đó Kiều Kiều cũng ở đây, cô ấy vì giúp đỡ Daisy mà sau đó bị người ta bao vây ở bãi đỗ xe, họ muốn trả thù cô ấy.

Còn có chuyện như vậy sao? Rốt cuộc là ai bắt nạt Daisy lại còn muốn trả thù cô Từ?
Lúc này đổi lại là Vương tử White nghiến răng nghiến lợi

Đáy mắt Thẩm Trí Ninh thoáng qua tia tăm tối, anh nói:
Cậu nên đi hỏi Daisy, như vậy còn thể hiện được sự quan tâm của cậu với cô ta.

Cậu nói rất có lý, lát nữa tôi trở về sẽ hỏi cô ấy

Đúng rồi, cô Từ bị gây phiền phức sau đó có sao không?

Cậu phải thấy may mắn vì cô ấy mang theo vệ sĩ, nếu không món nợ này chỉ có thể rơi xuống người Daisy.

Sao Từ tiểu thư lại vội vàng rời đi như thế, có phải có rắc rối gì không?
Để thể hiện ra thái độ của mình, Vương tử White quan tâm hỏi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.