Chương 30: Về nhà


Thịnh Kiều Dương liếc anh một cái:
Để tôi thử trói anh một lần, cho anh trải nghiệm một chút.



Đừng!

Tôi nói này mấy người đúng là rảnh, có cái gì không thể nói tử tế với tôi, còn phải dùng thủ đoạn này để trói tối tới, sao các người biết tôi sẽ không phối hợp?
Thịnh Kiêu Dương tức giận nói.

Khụ khụ..

Ninh Tiểu Nguyễn bị sặc nước bọt của mình


Đừng trách anh, đây là chủ ý của anh Nam.
Ninh Tiểu Nguyễn vội vàng chổi bay chối biển

Thịnh Kiêu Dương cười gằn:
Lớn tuổi như vậy, chỉ phát triển tứ chi không phát triển não, ngây thơ!
Bây giờ cố lại không sợ hãi, không hề sợ bị bọn họ điều tra, sẽ không ai tin có chuyện như vậy xảy ra với cô, thân thể này thật sự là Từ Kiều Kiều


Xem như anh đã nhận ra, em đúng là fan não tàn của Kiều Dương, ngay cả độc miệng cũng học được, giống như đúc.
Ninh Tiểu Nguyễn cảm thản

Thịnh Kiêu Dương nghĩ đến nói không chừng tên ngốc này biết tình huống thân thể của cô, liền hỏi:
Tôi..

Bây giờ thần tượng của tôi thế nào?

Bị em hại thảm, đến bây giờ còn chưa tỉnh.
Từ Kiều Kiều này đã biến mất sao? Thịnh Kiêu Dương cau mày, nhớ tới Từ Tình ở trong nhà, có chút không đành lòng.

Thế nhưng thật vất vả mới bắt được một tên ngốc, cô phải tìm hiểu tình huống nhà mình nhiều chút

Thịnh Kiêu Dương lại hỏi:
Ông ngoại..

Ý tôi là ông ngoại của Kiều Dương có khỏe không?

Không nghe nói có gì không tốt, bây giờ Kiều Dương thành như vậy, ông nội Dương nào dám xảy ra chuyện gì?


Thịnh Kiêu Dương im lặng.


Nếu em không phải fan của Kiều Dương, nhất định sẽ bị anh họ giết chết.


Thịnh Kiêu Dương vẫn không nói lời nào.

Trong xe yên tĩnh như thế, Ninh Tiểu Nguyễn có chút không quen.


Sao đột nhiên không nói gì



Không có gì hay để nói với anh.
Thịnh Kiều Dương lạnh nhạt nói.

Ninh Tiểu Nguyễn lầm bầm:
Cô nhóc này, sao cái tốt không học, cứ học những thói hư tật xấu của Kiều Dương chứ!

Tôi..

Thần tượng của tôi có thói hư tật xấu sao?
Thịnh Kiêu Dương hung tợn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Nguyễn, dám nói có, giết chết anh! Hắc! Ninh Tiểu Nguyễn bị nhìn chằm chằm đến hoảng sợ, cảm thán trong lòng, cô nhóc này không hổ là fan não tàn của Kiều Dương, không cho người khác nói xấu một câu nào

Đến cửa hoa viên Minh Hoa, Thịnh Kiêu Dương liền xuống xe.


Này, em còn chưa nói cho anh biết, sao em biết Kiều Dương không thích anh họ anh?
Ninh Tiểu Nguyễn ấn còi xe, nói với Thịnh Kiêu Dương.


Đương nhiên là cô ấy nói cho tôi biết!

Cô ấy lại không biết em, này, đừng đi...


Thịnh Kiều Dương không quay đầu lại đi vào tiểu khu

Lúc vào trong nhà, Thịnh Kiều Dương mới phát hiện đèn phòng khách vẫn sáng


Kiều Kiều con về rồi!
Từ Tình nghe tiếng mở cửa liền giật mình tỉnh lại, đứng lên từ ghế sofa.


Sao mẹ còn chưa đi ngủ?
Thịnh Kiều Dương nhìn đồng hồ treo tường, đã là rạng sáng


Mẹ chờ con về.



Không phải con đã gửi tin nhắn cho mẹ bảo mẹ đừng đợi con sao?


Nghe giọng nói nghiêm nghị của con gái, Từ Tình có chút bất an, nắm lấy vạt áo, ngập ngừng nói:
Mẹ làm ít cháo đậu đỏ cho con...

Vậy mẹ ăn tối chưa?
Giọng Thịnh Kiều Dương hòa hoãn lại.


Ăn rồi, con ngồi trước đi, mẹ đi múc cháo cho con.
Nói xong, Từ Tình đã đi vào nhà bếp

Nói thật, hiện tại Thịnh Kiều Dương thật sự đói bụng, cả tối chưa ăn gì, còn bị rút một ống máu, lại thêm đang là kỳ kinh nguyệt, cô sắp sụp đổ rồi

Khi một bát cháo đậu đỏ mềm nhuyễn vào trong bụng, Thịnh Kiều Dương cảm động đến mức suýt khóc

Thật đúng là nghiệm chứng câu nói
Đứa bé không mẹ giống như cây cỏ, đứa bé có mẹ giống như một bảo bối
, trước kia cô có dì bảo mẫu chăm sóc cuộc sống thường ngày, dù sao cũng chỉ là quan hệ chủ tớ, dù bảo mẫu có tốt cũng không có khả năng thật sự coi cô là con của mình để chăm sóc.

Tuy đây là một bát cháo rất bình thường, gạo nếp và đậu đỏ nấu chín, thêm chút đường đỏ, không có gì đặc biệt, hương vị giản dị, nhưng bởi vị giản dị mà lộ ra sự quý giá, bởi vì cô cảm nhận được vị của gia đình.


Mẹ nhanh ngủ đi, đừng để phí công spa.
Thịnh Kiêu Dương thúc giục.


Được, vậy con đi rửa mặt nghỉ ngơi sớm chút.
Từ Tình không đợi Thịnh Kiều Dương phản ứng, liền cầm chén không và thìa vào nhà bếp rửa sạch.

Thịnh Kiêu Dương mím môi cười, đã điều chỉnh được tâm trạng không tốt vì bỗng nhiên chịu tội.

Một đêm ngủ ngon

Lúc cô thức dậy vào buổi sáng, bữa sáng được chuẩn bị tốt đã bày lên bàn rồi.


Sớm vậy!



Không phải con nói sáng sớm hôm nay phải trở về tiếp tục cuộc thi sao?

Ừm.
Thịnh Kiêu Dương mỉm cười.


Cảm giác hôm nay thế nào? Có cần xin phép nghỉ không?
Từ Tình quan tâm hỏi.

Thịnh Kiều Dương cắn trứng gà đã được bóc vỏ, gật đầu hàm hồ nói:
Hôm nay thoải mái hơn.
Ăn sáng xong, cô tựa vào khung cửa phòng bếp, nhìn Từ Tình rửa bát đũa


Mẹ đừng đi làm ở chỗ đó nữa.
Từ Tình dừng lại, bà quay đầu, thấp thỏm hỏi:
Kiều Kiều, con biết?
Quả nhiên có ẩn tình! Thịnh Kiều Dương hơi nhướng mày, không thay đổi sắc mặt nói:
Mẹ không nói gì với con, con không thể làm gì khác là tự mình đi tìm hiểu.
Cô bảo Từ Tình đừng đi làm, chỉ vì hôm trước nhìn thấy Từ Tình, cảm thấy bà có tâm sự, những ngày này bà đều đi làm, có thể có tâm sự nhất định liên quan đến chỗ làm việc của bà.


Thật xin lỗi, Kiều Kiều, không phải mẹ cố ý muốn giấu con, chỉ là không muốn con nghe việc không vui.

Mẹ không nói với con, con càng thêm không vui.
Thịnh Kiêu Dương ra vẻ khổ sở nói, ở trong lòng cô yên lặng cho 32 like và diễn xuất của mình.

Nhất thời Từ Tình vội vàng, nói:
Mẹ cam đoan về sau nhất định không gạt con nữa.

Ừm hừ, vậy mẹ chủ động thú nhận đi!
Thịnh Kiều Dương lười biếng nói.

Từ Tình sửng sốt một chút, mới phát hiện bị con gái gạt, bà bất đắc dĩ cười, nhưng bà không biết nên bắt đầu nói từ đầu.

Nhìn thấy vẻ xoắn xuýt của Từ Tình, Thịnh Kiêu Dương suy nghĩ một chút, việc khiến cô nghe xong sẽ không vui là gì đây? Đột nhiên trong đầu cô lóe lên

Chẳng lẽ..


Đừng nói với con, mẹ làm người giúp việc trong nhà tên đàn ông cặn bã kia!
Từ Tình cẩn thận nhìn về phía con gái, thấy vẻ mặt như cười như không của con gái, trong lòng bà không chắc chắn


Kiều Kiều, mẹ sẽ không đi nữa.


Thịnh Kiều Dương muốn kéo tại Từ Tình hung hăng mắng một trận, sao lại không có mắt nhìn như vậy, muốn tìm việc làm cũng không cần tìm tới nhà chồng cũ làm người giúp việc a? Nếu là cô, thật sự cùng đường bị lối đến mức đó, trực tiếp ném giấy xét nghiệm cha con vào mặt tên cặn bã đó, khiến tên cặn bã đó thành thật giao phí nuôi dưỡng trong những năm qua ra.

Dám không giao? Cô liền làm ầm ĩ đến long trời lở đất!!!


Nhớ kỹ lời mẹ nói, đừng đi nữa

Con đăng kí cho mẹ một lớp yoga, không, con đăng kí một tour du lịch cho mẹ trước, lần này mẹ theo đoàn đi chơi một chút, thư giãn đi.


Thịnh Kiêu Dương nói liền làm, quay người cầm điện thoại tìm công ty du lịch

Từ Tình há to miệng, lại không biết phải nói gì, chỉ có tùy theo con gái

Trong thời gian ngắn Thịnh Kiều Dương đã nhanh chóng quyết đoán đóng gói Từ Tình đưa đến một công ty du lịch, bản thân cô lại nhẹ nhàng thoải mái đến địa điểm tập hợp mà tổ tiết mục chỉ định.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.